Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 658: Mỹ nữ nũng nịu

**Chương 658: Mỹ nữ nũng nịu**
Cho nên, một người từng trải như phụ thân Lam Tuyết, chưa từng thấy qua loại khí thế này ở trên thân người trẻ tuổi nào.
Ánh mắt nhìn Trương Hạo Lâm, dần dần từ vẻ chấn kinh ban đầu, chuyển sang thành xem xét kỹ lưỡng. Vậy thì không còn kỳ quái vì sao, Trương Hạo Lâm chỉ cần hai ngày, đã có thể giúp nhà hắn giải quyết vấn đề nan giải lớn như vậy.
Tuyết Nhi có thể có người bạn học như vậy, quả thật là một loại may mắn.
Bảo sao Tuyết Nhi tốt nghiệp về lâu như vậy, giới thiệu cho nàng biết bao nhiêu bạn trai, nàng đều thờ ơ. Cảm giác là trong lòng đã có ý với tiểu hỏa tử này, nên không chứa được ai khác.
Lam Tuyết thấy cha mình gặp Trương Hạo Lâm, một câu cũng không nói, cứ nhìn chằm chằm hắn, cảm thấy có chút xấu hổ, bèn liếc nhìn Trương Hạo Lâm một cái.
Liền vội vàng gọi cha mình: "Cha, cha đang nhìn gì vậy? Con đang nói chuyện với cha mà, đây là bạn học của con, Trương Hạo Lâm."
Lam Tuyết thừa nhận, từ sau khi bọn họ tốt nghiệp rồi chia tay. Bộ dạng của Trương Hạo Lâm, đúng là trở nên rất đẹp trai.
Nhưng cho dù Trương Hạo Lâm có đẹp trai, tựa như nam minh tinh trên TV. Cũng không đến nỗi khiến cho phụ thân từng trải của nàng, nhìn thành ra như vậy a?
Lam Tuyết vừa gọi như vậy, phụ thân Lam Tuyết nãy giờ thất thần vì đột nhiên nhìn thấy Trương Hạo Lâm, lúc này mới phản ứng lại.
Phát hiện mình thế mà bị một tiểu hỏa tử tuổi còn trẻ trấn trụ, ông liền có chút ngượng ngùng cười.
Sau đó nói: "Xin lỗi a Tuyết Nhi, cha thấy bạn học này của con quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi, cho nên có chút thất thần." Ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng ông lại nghĩ: "Ân, ân, không sai, dáng người cũng rất được!"
Nói đến đây, phụ thân Lam Tuyết liền đứng dậy khỏi vị trí. Từng bước đi tới, đến trước mặt Trương Hạo Lâm.
Sau đó nhìn Trương Hạo Lâm, vỗ vỗ vai hắn nói: "Tiểu hỏa tử, lần này cám ơn cậu ra tay, giúp nhà chúng ta. Ta Lam Phong là người có ơn tất báo, ân tình này ta Lam Phong nhớ kỹ. Sau này bất kể có chuyện gì, cậu cứ nói. Nhất định ta sẽ tận lực báo đáp cậu."
Tập đoàn dược nghiệp Lam thị của bọn họ, tuy ở kinh thành này cũng là tiếng tăm lừng lẫy. Nhưng ở kinh thành này, sức cạnh tranh của xí nghiệp lớn đến đâu. Ông thân ở trong vòng xoáy này, tự nhiên hiểu rõ vô cùng. Phải biết lần thu hoạch ở vườn trồng trọt này, thế nhưng là ảnh hưởng đến toàn bộ căn cơ của tập đoàn bọn họ.
Dù sao lần đầu tư này của bọn họ, thực sự là quá lớn. Cứ như vậy mà thất bại, không chỉ ảnh hưởng đến quan hệ giữa các đối tác, khiến bọn họ sinh ra hoài nghi với công ty. Càng ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty bọn họ, trong toàn bộ giới.
Cho nên lần này Trương Hạo Lâm, đối với công ty bọn họ mà nói, sự giúp đỡ này thật không phải là nhỏ. Cho nên Lam Phong ông đương nhiên không giấu giếm, lòng cảm kích của mình đối với Trương Hạo Lâm.
Với lại trong lòng càng nghĩ: "Tiểu hỏa tử xuất sắc như vậy, ông nhất định phải giữ gìn mối quan hệ với hắn. Như vậy, sau này công ty bọn họ có xảy ra vấn đề gì, chỉ cần dựa vào quan hệ giữa hắn và Tuyết Nhi, đoán chừng tên tiểu tử này cũng sẽ không đứng nhìn."
Dù sao đám thủ hạ của Tuyết Nhi, khi vừa nhìn thấy dược liệu, liền đã gọi điện báo cáo cho ông. Nói tất cả dược liệu trong ruộng thuốc của Trương Hạo Lâm, cơ hồ đều là loại dược liệu ưu tú đặc cấp, đều là thuốc có tuổi đời mấy chục năm trở lên, tiệm cận trăm năm, thập phần hiếm thấy.
Từ một khắc kia trở đi, ông đã biết, Trương Hạo Lâm này thật không phải người bình thường, phải biết, những loại thuốc này, không phải nói trồng là trồng được, có thể hoang dại, các người nghĩ một hồi, một người có thể có mấy chục năm? Trừ phi tổ tông gieo xuống.
Nếu chỉ là người bình thường, chỉ dựa vào tuổi đôi mươi của hắn, làm sao có thể có năng lực nhìn ra loại gỗ trầm hương cực phẩm kia?
Lại làm sao có thể có bản lĩnh, trồng ra nhiều dược liệu đặc cấp như vậy? Cho nên, Trương Hạo Lâm này, thật khiến cho ông phải lau mắt mà nhìn.
"Lam chủ tịch ngài khách khí, ta và Tiểu Tuyết là bạn học, ta ra tay giúp nàng cũng là việc nên làm. Cho nên nói Lam chủ tịch, không cần khách khí với ta như vậy." Không ngờ Lam Phong này, thế mà lại khách khí với hắn như vậy, Trương Hạo Lâm thật sự rất kinh ngạc.
Lúc đầu, y theo tính cách của Lam Tuyết mà suy đoán. Còn tưởng rằng phụ thân nàng, cũng hẳn là hạng người cao cao tại thượng, bá khí.
Dù sao tập đoàn dược nghiệp nhà Lam Tuyết, ở nơi tấc đất tấc vàng như kinh thành, có thể chiếm một tòa nhà lớn với diện tích rộng như vậy. Vậy thì hắn thật đã coi là, người có quyền thế trong giới hào môn ở kinh thành.
Người lợi hại như thế, thế mà lại khách khí với Trương Hạo Lâm hắn như vậy. Trong lòng Trương Hạo Lâm không khỏi có chút đắc ý. Vậy nên ngầm nói: "Không biết vị Lam chủ tịch này, có phải giống phụ thân Mộ Dung Lạc Nguyệt, coi trọng Trương Hạo Lâm hắn. Muốn Trương Hạo Lâm, làm con rể hiền của ông ta?"
Chỉ có điều Lam Phong nghe được Trương Hạo Lâm nói như vậy, rõ ràng là nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn.
Tiểu hỏa tử trước mắt không giống người tầm thường dung tục này, khi nhìn thấy Lam Phong hắn, ý tứ không phải muốn hắn giúp đỡ. Mà là biểu lộ, mình chỉ xem trên mặt mũi của Tuyết Nhi nhà bọn họ, mới ra tay giúp đỡ chuyện này.
Lam Phong đứng ở nơi đó, liền nhịn không được bật cười. Mặc dù trong lòng hiểu rõ: "Tên tiểu tử thúi này, xem ra là đã quyết định, chủ ý với Tuyết Nhi nhà bọn ta. Không ngờ gia hỏa này, vẫn là hạng người yêu mỹ nhân bất ái giang sơn."
Nhưng ngoài miệng, lại không nói toạc ra. Vẫn là khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, nhìn hắn tán dương nói: "Thật là một tiểu hỏa tử trượng nghĩa, Tuyết Nhi có thể có bạn học như cậu, thật là may mắn."
"Như vậy đi, Lam Phong ta hôm nay nói đến đây thôi. Sau này cậu có chuyện gì, cứ việc tới tìm ta hỗ trợ. Nếu không có việc gì, cũng có thể tới kinh thành tìm Tuyết Nhi chơi."
"Dù sao tính cách của Tuyết Nhi, các cậu là bạn học hẳn là rất rõ ràng. Con bé không có nhiều bạn bè, người nói chuyện được với con bé cũng không nhiều. Cho nên cậu chơi với con bé nhiều một chút, con bé cũng sẽ vui vẻ hơn."
Lời này của Lam Phong, bề ngoài tựa như đang lo lắng nữ nhi của ông, tính cách quá quái gở, không có bạn bè.
Nhưng ý tứ ẩn tàng trong lời nói của ông, Trương Hạo Lâm thế nhưng là nghe được rõ ràng.
Trong lòng nghĩ: "Nghe Lam Phong này nói, đúng như hắn sở liệu, muốn chiêu hắn Trương Hạo Lâm làm con rể nha? Nếu không, sao lại muốn hắn tới kinh thành bồi Lam Tuyết?"
Dù sao lời ông ta vừa nói, hắn đã nói rất rõ ràng.
Giúp ông ta không phải vì trèo cao tập đoàn Lam thị, mà là vì Lam Tuyết mới làm như vậy. Xem ra Lam chủ tịch này, rõ ràng là đồng ý, hắn tiếp cận nữ nhi của ông ta.
Nhìn Lam chủ tịch này thật hào sảng, bắt lấy cơ hội tốt, thật đúng là sẽ không bỏ qua. Khó trách công ty có thể phát triển lớn như vậy, người không phải bình thường, quả nhiên không phải người bình thường.
"Cha, cha nói gì vậy, cha nói như vậy bạn học con sẽ hiểu lầm." Ta không phải người ngu, Trương Hạo Lâm và cha nàng nói chuyện có ý gì, nàng làm sao có thể không hiểu?
Cho nên nghe xong lời này, Lam Tuyết vừa rồi còn đang đứng bên cạnh Trương Hạo Lâm, kinh ngạc vì phụ thân cao cao tại thượng của mình, sao lại khách khí với bạn học của nàng như vậy.
Phản ứng lại, liền vội vàng nũng nịu với phụ thân, mỹ nữ nũng nịu thật là đẹp mắt, giọng nói ỏn ẻn kia, làm cho tên tiểu nông dân này suýt chút nữa thì rớt cả mắt.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận