Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 202: Lòng của nữ nhân sự tình

Chương 202: Chuyện của lòng nữ nhân
Nàng tới là để gọi Trương Hạo Lâm ăn cơm, lúc đến cửa lại không đóng. Bên ngoài còn có nhiều người như vậy ở đây, nàng không ngờ Trương Hạo Lâm, tên tiểu t·ử· này, lại không thành thật như thế. Việc này mà để người ngoài nhìn thấy, truyền đi rồi sẽ ra nông nỗi gì? Chẳng lẽ Trương Hạo Lâm không cần danh tiếng của hắn sao?
"Ngươi vẫn chưa trả lời ta, Mộ Dung Lạc Nguyệt tiểu yêu tinh kia sao lại là ngươi đến gọi ta rời giường? Khỉ Tình tỷ, có phải là ngươi nhớ ta quá, nên mới chủ động tới?" Khỉ Tình càng thẹn thùng, Trương Hạo Lâm lại càng nhịn không được mà nhìn nàng cười. Mỗi khi ở trước mặt hắn, Khỉ Tình chưa từng tỏ ra dáng vẻ thành thục chỉ vì lớn hơn hắn vài tuổi.
Phần lớn thời gian, nàng giống như một tiểu nha đầu, sùng bái hắn, cẩn thận từng li từng tí t·h·í·c·h hắn. Tấm chân tình này của Khỉ Tình so ra chẳng kém cạnh Mộ Dung Lạc Nguyệt, tiểu nha đầu mới yêu lần đầu. Nàng nhận thức rõ Trương Hạo Lâm trong trái tim hắn, sớm đã vượt qua người chồng trước đã từng vì nàng bỏ ra sinh mệnh.
Điều này cũng không uổng công Trương Hạo Lâm từ trước đến nay luôn quan tâm đến cảm xúc của Khỉ Tình. Chỉ cần sau này Khỉ Tình một mực một lòng một dạ đi theo hắn. Hắn nhất định sẽ không thiên vị bên nào, chỉ cần hắn có thể cho Mộ Dung Lạc Nguyệt, hắn cũng sẽ dốc lòng cho Khỉ Tình.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó nha..." Trương Hạo Lâm càng như vậy, Khỉ Tình lại càng không biết làm sao. Đỏ mặt cúi đầu, gần như không dám nhìn vào ánh mắt hắn. Chỉ là nhỏ giọng nói: "Ban đầu thím nói là để tiểu Nguyệt đến gọi ngươi, thế nhưng tiểu Nguyệt lại nhờ ta tới. Hạo Lâm, ngươi rốt cuộc đã nói gì với tiểu Nguyệt? Chiều nay thái độ của nàng với ta nhiệt tình lắm, khác hẳn hoàn toàn so với buổi sáng."
Nhắc đến việc này, Khỉ Tình cảm thấy rất kỳ quái, đầu buổi sáng hôm nay, Mộ Dung Lạc Nguyệt tuy rằng bởi vì Trương Hạo Lâm ở đó mà đối với nàng còn coi như k·h·á·c·h khí. Về sau Trương Hạo Lâm đi làm việc riêng của hắn, nàng ta lại đối với nàng lạnh nhạt.
Lúc đầu bởi vì mối quan hệ của mình và Trương Hạo Lâm, Khỉ Tình trong lòng đã cảm thấy áy náy. Cho nên cho dù Mộ Dung Lạc Nguyệt có như vậy, nàng cũng không có quyền lựa chọn. Bởi vì nàng biết Mộ Dung Lạc Nguyệt sở dĩ không vạch mặt nàng trước mặt mọi người là vì bận tâm đến thể diện của Trương Hạo Lâm.
Cho nên chiều nay khi Khỉ Tình lại đến giúp đỡ, vốn đã không trông mong Mộ Dung Lạc Nguyệt sẽ tỏ thái độ tốt với nàng. Nhưng không ngờ, Mộ Dung Lạc Nguyệt lại như biến thành một người khác, mở miệng gọi nàng một tiếng Khỉ Tình tỷ. Giống như Mộ Dung Lạc Nguyệt nàng thấy buổi sáng, và người nàng thấy buổi chiều hoàn toàn không phải là một.
Đặc biệt là vừa mới đây, khi mẹ Trương Hạo Lâm bảo Mộ Dung Lạc Nguyệt đến gọi Trương Hạo Lâm rời giường, Mộ Dung Lạc Nguyệt bề ngoài là cùng nàng ra ngoài. Thế nhưng đến bên ngoài cửa, liền nhờ nàng đến gọi, nàng ngại ngùng không dám, Mộ Dung Lạc Nguyệt quả thật là đẩy nàng tiến lên.
Cho nên Khỉ Tình thật sự không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vô cùng thắc mắc hỏi Trương Hạo Lâm. Nàng cảm thấy chắc hẳn chỉ có Trương Hạo Lâm mới biết rốt cuộc cô bạn gái trong thành này của hắn đang nghĩ gì, làm sao lại mỗi lúc một khác.
"Thì ra là Mộ Dung Lạc Nguyệt cái kia yêu tinh à," nghe Khỉ Tình nói như vậy, Trương Hạo Lâm liền nhịn cười không được mà bật cười.
Xem ra hôm nay việc hắn trêu Mộ Dung Lạc Nguyệt như vậy hiệu quả rất tốt, tiểu yêu tinh này cuối cùng cũng hiểu chuyện. Biết hai ngày nay hắn đều ở cùng một chỗ với nàng ta, cho nên không có thời gian đi cùng Khỉ Tình. Lại còn biết tận dụng mọi thứ để hắn và Khỉ Tình có thời gian riêng ở cùng một chỗ, nha đầu này không hổ là làm y tá, khả năng trêu người thật là nhất lưu.
Chỉ nghĩ như vậy Trương Hạo Lâm liền cảm thấy thật cao hứng, ngẩng đầu lên lại trông thấy Khỉ Tình bởi vì thái độ thay đổi của Mộ Dung Lạc Nguyệt mà có chút bối rối bất an. Trương Hạo Lâm cười cười liền từ trên giường ngồi dậy, sau đó nhìn Khỉ Tình bằng ánh mắt nghiêm túc.
An ủi nàng nói: "Ngươi đừng lo lắng chuyện này, Mộ Dung Lạc Nguyệt bên đó ta tự biết giải quyết. Dù sao ngươi là của chúng ta, nàng ta đương nhiên phải nể mặt ta, sau đó đối xử tốt với ngươi một chút."
Thì ra là vì Trương Hạo Lâm, hắn vì muốn Mộ Dung Lạc Nguyệt đối xử tốt với nàng, mà đã tìm Mộ Dung Lạc Nguyệt nói chuyện. Nghe được Trương Hạo Lâm nói vậy, Khỉ Tình liền cảm động vô cùng. Đôi mắt có chút ửng đỏ mà nhìn hắn: "Hạo Lâm, ngươi tốt với ta quá, ngươi như vậy không sợ tiểu Nguyệt giận sao?"
Mộ Dung Lạc Nguyệt mới là bạn gái danh chính ngôn thuận của hắn, còn nàng Khỉ Tình thì là gì? Trương Hạo Lâm vì nàng mà đi nói chuyện với Mộ Dung Lạc Nguyệt, có thể sẽ làm Mộ Dung Lạc Nguyệt không vui, cho nên Khỉ Tình đương nhiên cảm thấy rất cảm động.
Chỉ bằng tấm chân tình Trương Hạo Lâm dành cho nàng, về sau nàng nguyện một lòng một dạ đối đãi hắn. Khỉ Tình cả đời này không có mơ mộng gì quá cao xa, chỉ cần được ở bên cạnh Trương Hạo Lâm, như vậy là quá đủ rồi.
"Sợ cái gì? Nàng là nữ nhân của ta, ngươi cũng là nữ nhân của ta. Trong lòng ta hai người các ngươi địa vị ngang nhau, ta không thể nào vì lo lắng nàng ta không vui, sau đó liền để ngươi phải chịu ủy khuất? Như vậy thì ta có còn là một người đàn ông không?" Mình chỉ bất quá nói mấy câu mà thôi, thế mà đã khiến Khỉ Tình, người nữ nhân đơn thuần này cảm động đến như vậy, Trương Hạo Lâm nhìn Khỉ Tình mà lòng mềm nhũn.
Vốn muốn không thông thiên hạ này tại sao lại có thể có nữ nhân ôn nhu như nước giống như Khỉ Tình, mặc kệ là nam nhân nào, e rằng đứng trước mặt nàng cũng hóa sắt thành tơ. Được người nữ nhân này một lòng một dạ yêu thương, hắn Trương Hạo Lâm thật sự quá may mắn.
Vốn đã rất cảm động, Khỉ Tình nghe được những lời này của Trương Hạo Lâm, còn chưa kịp phản ứng, nước mắt liền lã chã rơi. Một đôi mắt ngấn lệ mờ mịt cứ như vậy nhìn Trương Hạo Lâm, cảm động trong lòng không cần nói cũng biết.
Khỉ Tình vốn cho rằng đối với Trương Hạo Lâm mà nói, nàng nhiều nhất cũng chỉ như một thú vui tiêu khiển lúc buồn chán, thế nhưng không ngờ chân tình của Trương Hạo Lâm đối với nàng lại sâu đậm như thế. Trong mắt hắn, nàng lại có vị trí quan trọng như Mộ Dung Lạc Nguyệt, điều này thật sự Khỉ Tình chưa từng nghĩ tới.
"Thôi, đồ ngốc, ngươi đừng khóc, ta sẽ yêu thương ngươi thật tốt." Trương Hạo Lâm chịu không nổi nhất chính là nước mắt của nữ nhân, hơn nữa còn là nước mắt của người nữ nhân ôn nhu như nước như Khỉ Tình.
Hắn không thể gặp Khỉ Tình khóc, liền vươn tay ôm lấy nàng vào lòng, sau đó bên tai không ngừng dỗ dành nàng. Cánh tay dài ôm lấy vòng eo mảnh khảnh.
Trương Hạo Lâm p·h·át hiện tựa vào n·g·ự·c nữ nhân như thế này thật là dễ chịu, trước kia hắn chưa từng có cảm giác này. Đợi đến tối nay, hắn nhất định phải tìm Mộ Dung Lạc Nguyệt thử một lần, như vậy dựa vào hẳn là còn dễ chịu hơn.
Ngay tại thời điểm Trương Hạo Lâm ôm Khỉ Tình cùng những suy nghĩ kỳ quái đó, ở ngoài cửa chờ Khỉ Tình cùng Trương Hạo Lâm đi ra, đợi cả buổi không thấy bóng dáng hai người đâu, Mộ Dung Lạc Nguyệt liền trực tiếp đi tới...
Cầu cảm ơn, cầu phiếu đề cử (Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ người dịch. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận