Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 603: Thật là mắn đẻ (bốn canh)

**Chương 603: Thật là mắn đẻ (bốn canh)**
Mặc dù trong lòng hiểu rõ ý của hắn, nhưng Khang Như lại tỏ ra không quan tâm.
Cô chỉ lạnh lùng nhìn hắn nói: "Vất vả lắm mới đến được đây, sao lại phải vội vã trở về? Ta còn dự định ở lại đây nghỉ ngơi mấy ngày."
"Dù sao đám chủ quản bên công ty kia, chẳng phải rất thích ta không có ở đó sao? Vậy thì cứ để bọn họ quản thêm mấy ngày nữa đi."
Quản lý công ty nhiều năm như vậy, Khang Như thật sự đã quá mệt mỏi khi phải đấu đá với những lão hồ ly nham hiểm kia.
Bao nhiêu năm qua, cô cũng chỉ có ở trước mặt Trương Hạo Lâm, mới cảm thấy mình giống như một người phụ nữ, một người phụ nữ sẽ được đàn ông yêu thương, có thể dừng lại nghỉ ngơi.
"Cái này..." Người lái xe của Khang Như rõ ràng không ngờ Khang Như gặp được tiểu tử Trương Hạo Lâm này, thế mà lại thật sự muốn ở lại không đi.
Chuyện bên công ty, đều có thể giao cho những lão hồ ly muốn soán ngôi kia, lần này hắn hết nói nổi.
Vừa mới định nói gì, Khang Như không để ý đến hắn, đã quay đầu lại nhìn Trương Hạo Lâm.
Hơn nữa còn ân cần hỏi han: "Trương tiên sinh, ta nghe nói anh nhận thầu vùng núi, muốn trồng cây sầu riêng và các loại cây quý hiếm. Không biết có thể dẫn ta đi tham quan căn cứ trồng trọt của anh được không?"
Khang Như biết ngay, dựa vào ánh mắt nhiều năm của mình, quả nhiên sẽ không sai. Tiểu tử Trương Hạo Lâm này, quả nhiên không giống những thanh niên nông thôn bình thường, lại có ý tưởng và tầm nhìn như vậy.
Sầu riêng là loại quả có giá trị dinh dưỡng rất cao, hơn nữa nhu cầu thị trường cũng rất lớn. Nếu như hắn thật sự thành công, vậy sự nghiệp sau này của hắn, nhất định sẽ phát triển rất lớn.
"Đó là đương nhiên được, Khang tổng nếu như cảm thấy hứng thú, hiện tại ta liền có thể dẫn Khang tổng đi." Gặp Khang Như là muốn cùng hắn ở lại lâu một chút, nhưng mà người tài xế bên cạnh cô, dường như không thích hắn, hoặc là tên tài xế này muốn ra tay với nàng.
Hiện tại bộ dạng của tên tài xế này, Trương Hạo Lâm lại không để ý, giống như không nhìn thấy gì cả, chỉ cười tươi rói nhìn Khang Như nói.
Mà Khang Như đã sớm quyết định, không nghe lời tên tài xế này, nghe được Trương Hạo Lâm nói vậy, tự nhiên sẽ không từ chối.
Chỉ là cười gật đầu, sau đó không nói gì thêm, liền cùng Trương Hạo Lâm, trực tiếp lên chiếc xe Trương Hạo Lâm đỗ ở cửa sân, sau đó đi lên vùng núi.
Bởi vì khi Trương Hạo Lâm và Khang Như đến vùng núi, đã qua giờ cơm trưa.
Cho nên Trương Đại Long cũng dẫn theo dân làng Trương gia thôn, bắt đầu công việc buổi chiều. Mỗi người cầm cuốc, xách thùng nước, đi đi lại lại làm những việc thuộc bổn phận của mình.
So với ban đầu, cái dáng vẻ lười biếng, rõ ràng nghiêm túc hơn không ít.
Nhìn dáng vẻ này, Trương Hạo Lâm hết sức hài lòng, cũng thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra đưa tiền đầy đủ, những người này làm việc quả nhiên là không giống nhau."
Nghĩ vậy, Trương Hạo Lâm liền cười tươi rói, dẫn Khang Như đi tham quan trên vùng núi, nói với cô ấy về từng công đoạn làm việc.
Sau đó Khang Như từ nhỏ lớn lên ở thành phố, đối với việc trồng trọt hoàn toàn không hiểu biết gì, nghe được Trương Hạo Lâm nói những điều này, đều biểu hiện ra dáng vẻ cực kỳ hiếu kỳ.
Những thôn dân Trương gia thôn kia trông thấy Trương Hạo Lâm lại dẫn theo một thiếu phụ phong vận vẫn còn tản bộ vừa đi vừa cười nói, còn có vẻ rất thân mật.
Từng người bọn họ tự nhiên nổi máu bát quái, nhịn không được ở chỗ này xì xào bàn tán.
"Ai, các ngươi nói thiếu phụ xinh đẹp này là thân phận gì? Sao thấy, giống như quan hệ với Lâm oa tử không bình thường? Các ngươi nói bọn họ có gian tình gì không?"
"Đúng vậy a, đúng vậy a, Lâm oa tử không phải có một cô bạn gái y tá xinh đẹp sao? Sao bây giờ lại dẫn về một cô nương khác? Nhưng nói thật, dáng người này thật mắn đẻ."
"Ai, mọi người đừng nghĩ nhiều. Có lẽ chỉ là bạn của Lâm oa tử thôi? Dù sao cậu ta cũng là sinh viên, quen biết nhiều người, lẽ nào lại giống chúng ta, những người thật thà, chưa từng trải sự đời, một chút quan hệ cũng không có sao?"
Phải biết, coi như thiếu phụ xinh đẹp này, có quan hệ không bình thường với Trương Hạo Lâm. Điều này thì có liên quan gì đến bọn họ?
Hiện tại từng người bọn họ, đều đang bưng bát cơm của Trương Hạo Lâm. Tự nhiên không dám ở trước mặt hắn, nói nhiều lời.
Huống hồ, chỉ bằng Trương Hạo Lâm là một người tài giỏi như vậy. Có cô nương vây quanh hắn, cũng là chuyện thường tình.
Về phần hắn rốt cuộc thân mật với cô y tá xinh đẹp kia, hay là với một cô nương khác. Từng người bọn họ tự nhiên cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt. Ai bảo người ta có bản lĩnh, có thể thu hút được nhiều phụ nữ như vậy?
Chỉ bất quá nhìn thấy bọn họ tụ tập một chỗ, bàn tán ầm ĩ về Trương Hạo Lâm. Nhìn dáng vẻ của bọn họ từ xa, Trương Đại Long liền đi tới.
Sau đó nhìn bọn họ, nghiêm túc nói: "Thôi, mọi người đừng nói những lời không đâu nữa, mau làm việc đi. Quay đầu chúng ta trồng xong sầu riêng, đoán chừng còn có việc khác nữa."
Trước đó Trương Đại Long đã bàn bạc với Trương Học Hữu, trong số những thanh niên trai tráng khỏe mạnh ở Trương gia thôn, chọn ra mấy người chăm chỉ nhất, để làm công nhân bốc vác cho Trương Hạo Lâm.
Cho nên Trương Đại Long càng lên kế hoạch, hôm nay giải quyết hết những việc mà Trương Hạo Lâm giao cho hắn.
Dù sao dưới mắt bọn họ, cũng chỉ còn lại có đỉnh núi trước mắt này, một nửa sườn núi sầu riêng chưa trồng xong. Đợi trồng xong chỗ này, tự nhiên là muốn điều nhân lực đến bên chỗ Trương Hạo Lâm. Dù sao bây giờ Trương Học Hữu còn nhiều việc cần làm, so với bọn họ thì còn nhiều hơn rất nhiều.
"Vâng, vậy tất cả mọi người làm việc đi, đừng nói nhiều nữa." Ban đầu những thôn dân Trương gia thôn còn đang tụ tập một chỗ, nói không ngừng.
Nghe thấy Trương Đại Long nói vậy, từng người tự nhiên không dám nói huyên thuyên nữa.
Có chút xấu hổ cười cười, sau đó liền vác công cụ của mình, quay đầu đi làm việc.
Mà Trương Đại Long trông thấy Trương Hạo Lâm và Khang Như đứng ở cách đó không xa, cười cười nói nói, liền trực tiếp đi qua.
Sau đó nhìn Trương Hạo Lâm nói: "Hạo Lâm, chuyện bên căn cứ sầu riêng này, ta đoán chừng hôm nay có thể làm xong."
"Trong số những người làm việc này có một phần nhỏ, muốn chuyển sang làm công việc dài hạn mà Học Hữu nói. Những người còn lại còn có việc gì khác cần làm không?"
Trước đó Trương Hạo Lâm đã nói với Trương Đại Long, đợi bọn họ trồng xong sầu riêng, còn có những việc khác cần làm.
Cho nên vào thời điểm này, Trương Đại Long mới hỏi hắn. Dù sao nhìn Trương Hạo Lâm dẫn theo thiếu phụ xinh đẹp này đến, đoán chừng hôm nay cũng không rảnh, bàn giao những chuyện này.
Chi bằng nhân lúc Trương Hạo Lâm ở đây, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.
Mà Trương Hạo Lâm đã sớm mong Trương Đại Long bọn họ làm xong việc này. Nghe thấy Trương Đại Long nói vậy, tự nhiên hài lòng nở nụ cười.
Sau đó nói: "Vậy thật là chuyện tốt, nếu như vậy, Đại Long ngày mai anh dẫn theo các thôn dân, đi giúp Học Hữu bọn họ làm việc xây nhà kho."
"Đợi đến khi nhà kho ở vùng núi đều xây xong, đến lúc đó anh dẫn người, ta sẽ lại an bài việc khác cho bọn họ làm."
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ người đăng. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận