Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 810: Thượng Cổ

Chương 810: Thượng CổChương 810: Thượng Cổ
“Cái này...”
Ninh Đỉnh Bá lập tức nghẹn lời, có chút do dự nhìn thoáng qua Lý Huyền Phong, lắc đầu, trầm giọng nói: “Chuyện này liên quan đến chuyện Thượng Cổ... E là ít người biết được.”
Mọi người nhất thời có chút thất vọng, lại thấy Lý Huyền Phong tiến lên một bước, nói khẽ:
“Năm xưa nếu như không có Giải Hợp Thủy, Chân Xi chính là Chân Long.”
Lý Huyền Phong trà trộn ở Nam Cương nhiều năm, thật sự biết một hai chuyện bí ẩn. Hắn biết Lý Xích Kính bị lão giao Nam Cương hãm hại, cho nên mỗi khi chiến đấu, phàm là gặp được yêu vật loại xà giao đầu dốc hết toàn lực bắt sống, ép hỏi tin tức của lão giao kia.
Lão giao là Yêu Vương tiếng tăm lừng lẫy ở Nam Cương, tên là Sâm Lục Phất, tu luyện thần thông hệ Lục Thủy, nghe nói cũng là Long tộc, Lý Huyền Phong cũng từng có nghỉ hoặc của thiếu niên kia, cẩn thận ép hỏi mới biết được đáp án.
Hắn vừa mở miệng, một đám thiếu niên thiếu nữ lập tức ngưỡng mộ nhìn qua, thiếu niên cẩm y có vẻ có chút câu nệ, cung kính nói:
“Làm phiền đạo nhân chỉ giáo...”
Lý Huyền Phong nói khẽ: “Năm xưa Chân Xi tung hoành Đông Hải, thành tựu quả vị mấy trăm năm, nghe nói đã đạt đến Đạo Thai đỉnh phong, tự cho mình là yêu vật hoàn mỹ nhất thiên địa, được xưng là Yêu Đế, thành lập Đông Hải Yêu Cung.”
“Vì vậy một mực hướng tây, đến tiên quan trên một ngọn núi nhỏ, gặp Tiên Quân.” “Chân Xi chỉ hỏi: Chẳng lẽ thiên hạ còn có yêu vật hoàn mỹ hơn thân thể này của ta sao?”
“Tiên Quân nói: “Long tộc, lớn nhỏ đều có thể thăng ẩn, bay lên vũ trụ, lặn xuống biển sâu, thừa cơ biến hóa, ngươi bất quá chỉ là một con Chân Xi, cần phải biến hóa thành rồng.”
Lý Huyền Phong dừng một chút, nhẹ giọng nói:
“Chân Xi hỏi kỹ càng rất nhiều đặc trưng của Long tộc, sau đó liền trở về Đông Hải, tập hợp lực lượng, nuốt Vũ Xà.” “Hắn một thân có hai đạo quả vị, rất khó đồng thời khống chế Hợp Thủy cùng Lục Thủy, cuối cùng vội vã ngã xuống, bị chín đứa con trai chia cắt, khiến Đông Hải một phen long trời lở đất, có một khoảng thời gian hỗn loạn đến cực điểm.”
Lý Huyền Phong hơi có chút say mê, nói khẽ:
“Yêu vật thiên hạ lúc này mới hiểu được còn có Chân Xi cùng Long, thậm chí phần biệt Giao, Xà, Huyền Xà, đầu là từ trong Long cung truyền ra ngoài.”
“Tuy rằng Chân Xi bị chín đứa con trai chia nhau ăn thịt, nhưng đám hậu duệ này liền tự xưng là Long tộc, thành lập Đông Hải Giao Cung.” Đừng nói một đám đệ tử, ngay cả huynh đệ Ninh gia cũng là lần đầu tiên nghe thấy, kinh thán không thôi, Lý Huyền Phong lắc đầu:
“Bất quá chỉ là lời nói từ miệng một con Huyền Xà, cứ nghe cho vui vậy.”
“Cung tạ đạo nhân chỉ giáo!” Một đám đệ tử cung kính nói lời cảm tạ, Lý Huyền Phong khoát tay áo, hai mắt thanh quang chảy xuôi, nhìn chằm chằm bóng ma trong gió bắc, nhẹ giọng nói:
“Nói đến liền đến!”
Quả nhiên, cách đó không xa bay tới hai đạo lưu quang, một lớn một nhỏ, yêu vật phía trước có hình dáng giống rắn, trên đuôi có móc câu, toàn thân màu trắng nhạt, trên không trung kéo ra một đạo huyết quang, yêu vật phía sau thì lớn hơn một vòng, toàn thân là vảy màu xám xanh, hình thái như hổ, bụng hơi dài, nằm sấp bay tới.
Con thú có vảy màu xám xanh này bốn chân tráng kiện hữu lực, nhưng eo lại rất dài, cái đuôi rất dài, có chút quái dị, nhẹ nhàng thoải mái cưỡi mây mù, giống như mèo vờn chuột đi theo
Ninh Đỉnh Bá liếc mắt một cái, vội vàng cùng đệ đệ điều khiển ngọc chu kéo dài khoảng cách, trầm giọng nói: “Là một vị Long tử... Nhanh chóng đi xa... Chớ quấy rầy vị này.”
Lý Huyền Phong cẩn thận đánh giá, phía trước dường như là một hậu duệ của Vũ Xà tộc, trên đuôi có móc câu, có lẽ là một con Câu Xà, vảy trên người nứt toác, máu màu xanh nhạt không ngừng rơi xuống, trong đôi mắt to như cửa số tràn đầy vẻ tuyệt vọng, không ngừng gào thét. “Nhìn bộ dạng của nó, là bị Hợp Thủy làm bị thương! Cho dù có thể chạy thoát cũng sống không được bao lâu...” Mọi người nhìn đến ngây người, huynh đệ Ninh gia thì vừa tăng tốc độ kéo dài khoảng cách, vừa tò mò nhìn, Long tử kia đuổi theo Câu Xà màu trắng, cũng không vội giết chết, mà quấn quanh nó, cọ xát lẫn nhau.
Sắc mặt Ninh Đỉnh Bá hơi kỳ quái, thầm mắng một tiếng, yên lặng tăng thêm tốc độ, thầm nghĩ:
“Thật không hổ là Long tộc... Hợp Thủy nhất mạch thích chơi mấy thứ này... Bất kể chủng loại có đúng hay không, luôn muốn thử một lần.”
Một đám tu sĩ nhìn đến không chớp mắt, cực kỳ rung động, nghe tiếng kêu thảm thiết của Câu Xà màu trắng kia, bay ra ngoài một lát, trên bầu trời đột nhiên lác đác rơi xuống những hạt mưa màu xanh nhạt.
Cơn mưa này long lanh trong suốt, rõ ràng là màu xanh biếc, nhưng khi rơi xuống lại bao phủ cả thiên địa thành một màu xám xịt.
Thiếu niên cẩm y vận chuyển pháp lực ngăn cản, cảm khái nói:
“Đây là dị tượng Lục Thủy Trúc Cơ ngã xuống... Đây chính là Đông Hải... Trúc Cơ cứ như vậy tùy tiện chết ở một vùng biển nào đó.”
Lý Huyền Phong thì đang suy nghĩ khí thế và hình thái của Long tử vừa nhìn thấy, thầm nghĩ:
“Quả nhiên là bất phàm, Đông Hải Long tộc hẳn là có không ít pháp thuật, nếu thật sự đánh nhau e là không dễ giết... Nếu có một vùng biển đủ rộng, có thể thử xem có thể khiến nó chết vì kiệt sức hay không.” Hắn đương nhiên sẽ không đi trêu chọc Long tộc, chỉ ước lượng một chút chiến lực của hai bên, trong lòng đã có tính toán.
Ninh Đỉnh Bá ở phía sau đến gần một bước, thấp giọng nói:
“Lão đại, Long tử này hẳn không phải là tình cờ gặp được, là đến xem Thanh Trì chúng ta phái ai tới trấn thủ Phân Khuyết đảo.”
Lý Huyền Phong khẽ gật đầu, chuyến này hắn không chỉ hộ tống, mà còn phải ở trên đảo giao tiếp một hai năm, thế cục của Phân Khuyết đảo rất phức tạp, Long tộc đến xem một cái cũng là chuyện bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận