Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 418: Truyên Cương Khí

Chương 418: Truyên Cương KhíChương 418: Truyên Cương Khí
Lúc này Lục Giang Tiên mới buông xuống hai viên cương khí, khí thế trên thân hai người lập tức tăng vọt, Lý Uyên Giao và Lý Thanh Hồng đều vui vẻ, vội vàng khoanh chân ngồi, củng cố tu vi. Đám người Lý gia ở bên cạnh mừng rỡ không thôi, Lý Huyền Tuyên thất thanh nói:
"Hai luồng cương khít"
"Đúng là tiểu bối không chịu thua kém."
Lý Thông Nhai cười dịu dàng gật gật đầu, một đám người lúc này mới nhao nhao đi xuống đài, chờ hai vãn bối tiếp nhận tốt cương khí.
Không bao lâu sau, Lý Thanh Hồng mở mắt ra trước tiên, con ngươi linh động, đầu tiên là nhìn quanh bốn phía một chút, thấy Lý Uyên Giao vẫn khoanh chân ngồi ở bên cạnh, lúc này mới nhẹ nhàng đi xuống đài, hướng về các vị trưởng bối chắp tay, cười nói:
"Thanh Hồng được Cương Khí, gọi là trường không nguy tước, hiện giờ, tu vi đã tới Thai Tức đỉnh phong, có thể bắt tay vào đột phá Luyện Khít"
"Được"
Lý Huyền Lĩnh cười đáp một tiếng, ôm nữ nhi của mình vào trong lòng ôm ấp, Lý Thanh Hồng kể lại các loại công hiệu của trường không nguy tước, Lý Thông Nhai cẩn thận nghe xong, cười ha ha, đáp:
"Có loại cương khí thiện chiến này, Lý gia ta vốn có một thần tiễn, hiện giờ lại có được một thanh thương, lúc đấu pháp liền không sợi"
Mấy người tự nhiên cười khanh khách khen ngợi một lần, Lý Uyên Giao trên đài lúc này mới từ từ mở mắt ra, dậm chân từ trên đài đi xuống, vui vẻ nói:
"Chư vị trưởng bối, Uyên Giao có được một Bạch Tuyền, gọi là Hành Khí thôn linh."
"Yêu vật trúc cơ cho hai cương khít"
Mọi người tế tự một yêu vật Trúc Cơ, vốn không mang kỳ vọng cao, lần trước Pháp Giám nuốt vật phẩm không ban cho Cương Khí mà chỉ ban thưởng Cương Đan, trong lòng mấy người cũng có chút thấp thỏm, nghe vậy cũng vui vẻ, liền thấy Lý Uyên Giao tiếp tục nói:
"Tu vi đã tới Thai Tức đỉnh phong, chỉ kém một đạo thiên địa linh khí kia mà thôi, Uyên Giao tự cảm thấy cương khí kia vẫn còn dư lực chưa hết, đợi đến lúc đột phá luyện khí, tu vi còn có thể vi gia trì!" "Cương khí này am hiểu gia trì tu luyện, đằng vân giá vũ, hô mưa gọi gió, tại phương diện hái khí cũng có thêm nhiều lần trì..."
Lý Uyên Giao kể lại tin tức mình lấy được từ trong cương khí, Lý Thông Nhai lúc này mới gật gật đầu, phân phó:
"Mấy ngày nữa Tiêu Quy Loan sẽ gả tới đây, sau khi mọi việc hôn lễ xong xuôi, ta sẽ đi bế quan đột phái"
"Vâng!"
Thấy Lý Uyên Giao ngoan ngoãn đáp ứng, Lý Thông Nhai gật gật đầu, có chút lo sợ bất an hỏi:
"Ngươi đã từng nghĩ kỹ nên tu hành bộ công pháp nào chưa?”
"Ý vãn bối là, tu Giang Hà Nhất Khí Quyết."
"Tốt! Tốt lắm!"
Nghe xong câu trả lời của Lý Uyên Giao, trong lòng Lý Thông Nhai nhất thời thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng sợ Lý Uyên Giao và Lý Thanh Hồng cũng truy cầu đạo đồ, cũng đi tu luyện Tử Lôi bí nguyên công uy lực cực lớn kia, khiến nhất mạch này chặt đứt dòng dõi, trước mắt thấy Lý Uyên Giao không có ý này, Lý Thông Nhai cũng tiết kiệm nhiều hơn một chút phí miệng lưỡi, liên tục gật đầu, cười nói:
"Không tệ, không tệ."
Tiêu gia.
Trên ngọn núi nhỏ một mảnh màu đỏ, lộ ra vẻ vui mừng, thỉnh thoảng có bóng người hạ xuống, đám người hối hả chúc mừng lẫn nhau, trang trí của tiểu viện Tiêu Quy Loan đặc biệt hoa lệ, bên ngoài có người chúc mừng nói:
"Chúc mừng chúc mừng! Lý gia là kiếm tiên thế gia, tiểu thư thật sự là phúc khít"
"Khách sáo rồi! Đa tạ tộc thúc."
Một giọng nam hùng hậu trả lời, Tiêu Quy Loan lập tức nghe ra là huynh trưởng Tiêu Quy Đồ, không khỏi nhíu mày, hỏi:
"Phụ thân thật sự không chịu tới saol"
Đám người phía dưới không nói gì, Tiêu Quy Loan ôn nhu thở dài, có chút tức giận, đáp:
"Hết thuốc chữa rồi!" Tiêu Quy Loan từ nhỏ đã bị đưa lên núi, phụ thân chưa bao giờ quan tâm chăm sóc nàng cái gì, hắn muốn nàng nhanh chóng đột phá Luyện Khí để xuống núi dốc sức cho hắn, Tiêu Quy Loan chỉ coi hắn là muốn tăng địa vị trong tộc lên, mình đột phá luyện khí thì sẽ được ưu ái hơn, ai biết nam nhân này tiêu tiền như nước, không quản ân tình, Tiêu Quy Loan đành phải dập tắt tâm tư này, nàng biểu hiện ra thông minh nhanh nhẹn trước mặt mấy trưởng bối dòng chính để được ưu ái hơn.
Thời vận tương tế, Tiêu gia nhiều năm chưa từng gả con gái đi, rốt cục có động tĩnh, Tiêu Quy Loan không ngoài ý muốn mà được gả ra ngoài, nhưng nam nhân kia ngu xuẩn đến đáng sợ, nghe được tin tức thì nổi giận không ngừng, xem ra muốn đoạn tuyệt quan hệ với nàng rồi...
Tiêu Quy Loan cũng không tức giận, trong lòng không nhịn được mà bi ai một trận, nếu như phía nhà mẹ không thể ủng hộ, nàng ở Lý gia cũng không dễ chịu.
Thu thập tâm tình, Tiêu Quy Loan sửa sang lại quân áo màu đỏ trên người, tỏa sáng tươi đẹp dưới ánh mặt trời, nhìn chăm chú gương đồng trước mặt một hồi, đôi môi đỏ mọng khẽ mím, trên có chút son phấn, dung mạo vốn xuất chúng của thiếu nữ cộng thêm trang phục và son phân thì càng lộ ra đặc biệt kinh người.
"Dung mạo của tiểu thư, trong quận này cũng không có bao nhiêu người có thể so sánh!"
Thị nữ bên cạnh chậc chậc tán thưởng, Tiêu Quy Loan chỉ khẽ lắc đầu, ôn nhu nói:
"Đừng có a dua nịnh hót...
"Muội."
Bạn cần đăng nhập để bình luận