Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 210: Phụ tử Úc gia...

Chương 210: Phụ tử Úc gia...Chương 210: Phụ tử Úc gia...
Chương 210. Phụ tử Úc gia...
Lý Thông Nhai năm nay cũng chỉ bốn mươi lăm, so với đại bộ phận mọi người ở đây đều trẻ tuổi hơn, tu vi Luyện Khí tầng năm cũng đã xuất chúng, ngay cả Lư Tư Tự một trăm tám mươi bảy tuổi cũng chỉ Luyện Khí tâng bảy, mọi người tự nhiên gọi hắn là tiền bối.
Hướng chư vị gia chủ chắp tay ra hiệu, trường kiếm Lý Thông Nhai trở vào bao, tiêu sái trở về vị trí cũ, sắc mặt Úc Tiêu Quý hơi nguôi ngoai, gật đầu nói:
" Kiếm pháp Lý gia ngược lại tuyệt nhất trên hồ này, so với Úc gia thì tốt hơn rất nhiều, hôm nay lại để cho tiểu bối này mở mang kiến thức.
Lời này đã quy kết cho việc kiếm kỹ Úc gia không bằng kiếm pháp của Lý gia, mà không phải người nhà họ Úc không bằng người Lý gia, Lý Thông Nhai nghe được nhẹ nhàng cười, mặc kệ hắn nói, giờ hắn chỉ hận không thể khiêm tốn chút nữa, để chư gia một mực đi đề phòng hai nhà Úc Phí.
"Dù sao Lư Tư Tự không sống được mấy năm, An gia liên minh với Lư gia nhiều thế hệ, nhưng Lư Tư Tự chết đi, tình cảm ba nhà và sự cân bằng trong khoảnh khắc sẽ bị đánh vỡ, chính là cơ hội của Lý gia ta, trước đó thế cục càng bình tĩnh càng tốt, đừng làm phức tạp.'
Mục đích của Úc gia đã đạt được, cũng thăm dò ra tu vi kiếm đạo của Lý Thông Nhai, Úc Tiêu Quý khoát tay áo, tìm cớ cáo từ, chư gia ở đây cũng lần lượt rời tiệc, Lý Thông Nhai thì lại cố ý tránh đi Lô Tư Tự, một mình trở về bờ Nam.
Cưỡi gió mà lên, nhảy qua mặt hồ trong suốt, Lý Thông Nhai âm thâm suy nghĩ, lẩm bẩm nói:
"Tu vi Úc Tiêu Quý Trúc Cơ, tàn nhẫn liều lĩnh, nhân cơ hội Úc gia có người ở Thanh Trì tông thành bọn hắn ngược lại như hổ thêm cánh, là một bên khó đối phó... Còn có Úc Mộ Cao kia, cũng ngoan độc lại cẩn thận, so với phụ thân hắn còn khó đối phó hơn, sợ rằng sau này khổ sở."
Đi về phía nam một hồi, Lý Thông Nhai hạ xuống một châu nhỏ, đợi mười mấy hơi thở, quả nhiên trông thấy một trung niên cẩm y bạch bào từ xa tiến tới, cười khanh khách đặt chân trên châu, bộ dáng ung dung, phong lưu phóng khoáng, chính là gia chủ Phí gia.
"Thông Nhai huynh! Thật trùng hợp! Tại hạ Phí gia tu sĩ Phí Vọng Bạch, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Phí Vọng Bạch hơn bốn mươi tuổi, trên thực tế lại cũng hơn một trăm tuổi, ngọc bội bên hông vang lên đinh đinh đang đang, đánh giá Lý Thông Nhai, thấy người trước mắt ổn trọng nội liễm, có chút tin cậy, nụ cười trên mặt càng thêm nhu hòa một phần.
"Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, tiên bối khách khí."
Lý Thông Nhai nào dám sơ suất để tu sĩ Trúc Cơ cùng mình xưng huynh gọi đệ, vội vàng xưng hô Phí Vọng Bạch là tiền bối, thấy thế thì Phí Vọng nắn vuốt chòm râu, cười nói:
"Trừ một vị lão nhân tán tu bờ Tây, trên hồ còn có ba Trúc Cơ, Úc gia có hai người, Trúc Cơ sơ kỳ Úc Tiêu Quý cùng Trúc Cơ hậu kỳ bạch ngọc thủ Úc Ngọc Phong, ta cũng chỉ là hạng người vô danh, hai mươi năm trước mới đột phá Trúc Cơ, làm sao có thể xưng là tiên bối!"
Phí Vọng Bạch nói lời này rõ ràng dụng ý, trong lòng hai người đều biết rõ ràng, thấy Lý Thông Nhai mỉm cười, Phí Vọng Bạch tiếp tục nói:
"Trong đám tiểu bối Úc gia, Úc Mộ Kiếm có dũng lực, trọng tình nghĩa, bốn mươi tuổi liền thành luyện khí, đám người Úc Mộ Cao nhanh trí lãnh khốc, đều không phải đồ ngốc, làm cho bọn ta rất hâm mộ."
"Vãn bối đã hiểu."
Lý Thông Nhai gật gật đầu, suy nghĩ một hơi, lời nói xoay chuyển, trâm giọng nói:
"Theo như tiền bối thấy, bây giờ tình thế trên Cổ Lê đạo loạn như thế, phường thị Úc gia này có khả năng mở ra thuận lợi hay không?”
Phí Vọng Bạch lắc đầu, cười khanh khách nói:
"Việc này cũng không dễ làm, ta có bằng hữu là tu sĩ Trúc Cơ ở trong quận, nghe nói trên Cổ Lê đạo có một đám đạo tặc lẻn vào, nếu Úc Ngọc Phong tự mình tọa trấn thì tốt, nếu Úc Ngọc Phong gặp chuyện gì rời khỏi phường thị, chỉ sợ vẫn gặp chuyện không may.
Trong lòng Lý Thông Nhai nhất thời sáng như tuyết, đã hiểu kế hoạch của đám người Phí Vọng Bạch, lại không muốn nhiều chuyện xen vào, sợ Phí Vọng hiểu lầm vô ích, vội vàng nói:
"Đáng tiếc một thân kiếm thuật của vãn bối quá mức dễ làm người khác chú ý, ta sợ sẽ bị người khác ghét, nếu không vãn bối còn muốn vào trợ trận."
"Vậy thì không cần."
Phí Vọng Bạch cười ha ha, thấy Lý Thông Nhai nói muốn trợ trận nhưng lại không nói rõ là trợ trận cho Úc gia hay là trợ trận cường đạo, biết Lý gia đối với việc này cũng có chút ủng hộ, gật đầu nói:
"Hiện tại Úc gia đang ở thế mạnh mẽ, nếu như chư gia không thể xuất hiện thêm một Trúc Cơ, chỉ sợ trăm năm sau đây sẽ bị người ta xâm chiếm từng bước, tiêu vong từng bước một. Lý gia mặc dù có kiếm tiên che chở, Úc gia không dám nhúng chàm, nhưng thế sự khó liệu, cũng phải nhớ rõ đạo lý môi hở răng lạnh."
Lý Thông Nhai chắp tay, cũng không che giấu nữa, nghiêm mặt nói:
"Sau này hai nhà sẽ có nhiều cơ hội hợp tác, Lý gia ta ở nam, Phí gia ở bắc, địa duyên tự nhiên chính là minh hữu, Thông Nhai không phải người thiển cận, há có đạo lý ngồi nhìn Úc gia bành chướng."
Hai người nhìn nhau cười, tạm biệt lẫn nhau, ai về nhà nấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận