Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 685: Chuẩn Bị Tế Tự

Chương 685: Chuẩn Bị Tế TựChương 685: Chuẩn Bị Tế Tự
Lão nhân chắp tay đáp:
"Lão phu là Mạnh Thái Chí, chỉ là một tán tu. Cách đây nhiều năm, lão phu từng tu hành gân Kiếm Môn, có duyên quen biết với Nguyên Tư lão tổ. Tiểu nữ Luyện Khí còn kém một chút, được ngài ấy tiến cử, đến trên hồ tìm một nơi đặt chân, hấp thụ linh khí."
Nói xong, lão chỉ sang nữ tử bên cạnh, nữ tử này hành xử rất biết điều, khẽ thi lễ:
"Tiểu nữ Mạnh Chước Vân, bái kiến tiền bối."
Lý Hi Tuấn nhận lẫy bức thư từ tay Ngọc Đình Vệ, không vội mở ra, chỉ dùng pháp lực kiểm tra, thấy phong thư đúng là kiểu Tiêu gia vẫn dùng, có vẻ đáng tin, bèn nói: "Mời hai vị chờ một chút, ta xin phép về bẩm báo với trưởng bối."
Hắn chỉ cho hai người một chỗ nghỉ chân trong trấn, dặn dò Ngọc Đình Vệ trông chừng cần thận, rồi cưỡi gió bay về phía Lê Kính trấn.
Lý Hi Tuấn là tu sĩ trên Thanh Đỗ Phong, địa vị trong tộc rất cao. Hắn xuyên qua hai dãy hành lang, đến đại điện. Thúc phụ Lý Uyên Bình đang ngồi trên cao đường, Lý Hi Tuyền đứng bên cạnh, cẩn thận lắng nghe.
Lý Uyên Bình nghe hắn bẩm báo xong, Đậu Ấp theo hầu bên cạnh liền mở thư ra trình lên.
"... Phụ tử họ Mạnh kia có giao tình với người nhà ta, muốn đến đây hấp thụ linh khí, thời gian khoảng hai mươi năm, không cần nể mặt ta, cứ coi như khách khanh mà tiếp đãi, tùy ý sắp xếp, hai mươi năm sau muốn đi hay ở tùy ý..."
"Tên Thái Chí kia tinh thông luyện khí, còn con gái hắn là Chước Vân lại từng theo học một vị Đan sư hải ngoại, có thể trọng dụng..." Lý Uyên Bình liếc mắt nhìn, xác định đúng là bút tích của Tiêu Nguyên Tư, bèn nói: "Nếu Nguyên Tư lão tổ đã lên tiếng, vậy phái người đi hỏi xem hai cha con họ Mạnh kia cần gì, sắp xếp cho bọn họ một vị trí thích hợp.”
Lý Hi Tuyền gật đầu:
"Vấn bối xin phép thử tài hai người bọn họ trước, sau đó sẽ báo cáo lại với gia chủ." Lý Uyên Bình gật đầu. Ý của Tiêu Nguyên Tư là muốn Lý gia và hai cha con họ Mạnh kia cùng giúp đỡ lần nhau. Đây cũng là một mối nhân duyên tốt, tuy Lý gia hiện tại không thiếu người, nhưng nhân tình của Tiêu Nguyên Tư thì không thể không trả. Lý Uyên Bình ho khan hai tiếng, cau mày dặn dò:
"Nhớ phái người theo dõi bọn họ cẩn thận."
Lý Hi Tuyền cung kính đáp: "Dạ, tế tự trong tộc đã chuẩn bị xong, chỉ Trọng phụ và Ô Sao tiền bối trở về."
Lý Uyên Giao lần này đi Đông Hải, đến khi trở về đã là nửa năm sau. Hắn cưỡi trên lưng Câu Xà đen ngòm, tay xách theo một con Bạch Chỉ Yêu Ngư to bằng căn nhà, từ phía bắc trở về.
Tiết trời oi ả, mùi tanh nồng nặc, Lý Uyên Giao ném Bạch Ngạc Yêu Ngư xuống lòng hồ, dặn dò Ô Sao trông giữ cẩn thận rồi mới lên núi.
Lý Hi Tuấn bạch y thắng tuyết, cưỡi gió nghênh đón. Lý Uyên Giao trước mắt vẫn vẻ mặt nghiêm nghị, hắn cùng Câu Xà Ô Sao một đường truy đuổi, ròng rã gần nửa năm trời rẽ sóng Đông Hải mênh mông mới bắt được Bạch Ngạc Yêu Ngư này. “Đông Hải quả nhiên vô cùng rộng lớn, lỡ lạc vào trong đó, e rằng ngay cả Tử Phủ cũng khó lòng tìm thấy.”
Lý Uyên Giao cảm thán, nếu không phải có Câu Xà Lý Ô Sao quen thuộc hải vực, bản thân lại ra tay bất ngờ, bày sẵn đại trận phong tỏa thì làm sao có thể bắt được yêu vật trong vòng một năm nửa năm! Nếu Lý Uyên Giao tự mình đi, e rằng đã bị vô số yêu vật bám riết đến chất giữa biển khơi.
“Đạo cơ [Kính Long Vương] của ta còn chật vật đến vậy, thảo nào hiếm có tu sĩ nào dám bén mảng đến Đông Hải.”
Lý Hi Tuấn nghe vậy bèn nhỏ giọng nhắc nhở:
“Trọng phụ đã bắt được yêu vật, chi bằng hỏi han một chút xem việc Thủy Đức có giống lời Ô Sao tiên bối hay không, cẩn thận vẫn hơn!” Lý Uyên Giao hiểu ý, đáp: “Ta đã hỏi rồi, lời Ô Sao nói không sai, tin tức này lan truyền khắp trong biển.”
Nói xong, hắn lại nói tiếp: “Lần này ta gặp được người của Vạn Cương Kiếm Môn, tên là Trình Bản, là một kiếm tu phóng khoáng, đã ra tay giúp đỡ ta rất nhiều, còn chỉ điểm cho ta vài yêu động gây họa cho nhân gian, ngươi hãy ghi nhớ, sau này gặp người của Kiếm Môn phải hậu đãi.” “Vâng.”
Lý Uyên Giao nghe Lý Hi Tuấn đáp lời, bèn hỏi:
“Chuyện nhà ta cầu xin bí pháp thu nạp linh tính từ Viên gia, có bao nhiêu người biết?” Lý Hi Tuấn đáp:
“Những người qua lại trên đường nhìn thấy Ô Sao tiền bối đầu hỏi han đôi câu, e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ truyền khắp thiên hạ.”
“Vậy thì tốt!” Lý Uyên Giao gật đầu, Lý Hi Tuấn lại nhắc nhở:
“Phệ La Nha tiền bối đã đến tìm hai lần, giục chúng ta nhanh chóng trừ khử Phục Đại Mộc, nói là hơn một tháng nữa sẽ ghé thăm.”
Lý Uyên Giao khẽ xua tay, ra hiệu mình đã biết, thầm nghĩ: “Chỉ còn vài tháng nữa, trước tiên giải quyết xong chuyện này cho khuất mắt, kẻo đêm dài lắm mộng, nuôi hổ gây họa.'
Lý Hi Tuấn mỉm cười, nói: “Trong nhà trên dưới, trong ngoài ngọn núi, hai đạo tế tự đã được chuẩn bị thỏa đáng, chỉ còn chờ tế phẩm.”
“Tốt, tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận