Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 777: Bỏ con tép, giữ con tôm

Chương 777: Bỏ con tép, giữ con tômChương 777: Bỏ con tép, giữ con tôm
Chương 777: Bỏ con tép, giữ con tôm
“Vừa rồi là tìm được hài tử có ngày sinh thích hợp...”
Hắn nói rất hàm hồ, sợ phạm vào điều kiêng ky, cúi đầu nói:
“Mỗi lần thu cung phụng, Long tử sẽ để lại yêu cầu cho lần sau, nhất là ngày sinh của người... Nếu như không có người này, phải dùng trăm người để thay thế, cho nên... Mỗi lần tìm được... Khó tránh khỏi vui mừng khôn xiết.”
Lý Uyên Giao và Lý Thanh Hồng còn chưa nói gì, Không Hành đã nhịn không được, trầm giọng nói:
“Sao lại không có một chút lòng thương xót vậy! Cho dù là bỏ con tép, giữ con tôm, cũng không nên vui mừng như thế! Chẳng lẽ sang năm ăn ít đi một người, các ngươi còn muốn cảm tạ Nghiệt Long hay saol”
Tông Ngạn hoảng sợ quỳ xuống, run rấầy nói:
“Pháp sư! Lời này không thể nói lung tung! Nếu không có Long tử che chở, chúng ta đã sớm bị ma tu, yêu tướng qua đường ăn sạch sẽ, làm sao có thể không biết cảm ơn...” Không Hành lập tức ngây người, mặt đầy thất thố, một lúc sau mới kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ ác nhỏ thì không phải là ác sao!”
Tông Ngạn không hiểu ý của hắn, sợ hãi ngẩng đầu lên, lầm bẩm nói:
“Nhưng Long tử đại nhân cứu chúng ta từ trong đại ác, là thật... Người ta đều hiểu được đạo lý hai hại lấy nhẹ, tại sao đến đây lại muốn đánh chết một gậy chứ...”
“Nhưng hắn rõ ràng ăn thịt người, tại sao còn có thể cảm ơn hắn tai”
“Được rồi..." Lý Thanh Hồng giảng hòa, tư duy của Không Hành và Tông Ngạn hoàn toàn bất đồng, tranh luận như vậy đến hừng đông cũng không rõ ràng, Tông Ngạn vâng dạ, Không Hành thì thở dài một hơi, xin lỗi một câu, sau đó như có điều suy nghĩ.
Để cho hai người rời đi, Lý Uyên Giao đứng ở một bên, có chút xuất thần, chậm rãi nhắm mắt lại, Lý Thanh Hồng quay đầu nhìn một cái, Lý Uyên Giao nói:
“Bên ngoài có yêu vật đến.” Hai người cưỡi gió ra ngoài, quả nhiên thấy một con cá xanh đứng lơ lửng giữa không trung, hai bên sườn mọc ra một đôi cánh vảy, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, Lý Uyên Giao cưỡi gió nghênh đón, ngư yêu này trừng mắt nhìn hai người, miệng đóng mở, nói:
“Vị đạo hữu này từ đâu tới? Đây là địa bàn của Chu Nam Giao cung ta.”
Yêu vật này chính là Luyện Khí tầng chín, chưa từng Trúc Cơ. Hai người Lý gia đầu là tu sĩ Trúc Cơ, thực lực cao hơn hắn rất nhiều, cho nên yêu vật này coi như khách khí, trong lời nói tuy có kiêu ngạo nhưng cũng không thất lễ. Lý Thanh Hồng khách khí nói: “Hai huynh muội ta vốn là tu sĩ tiểu tông môn ở Hàm Hồ, môn phái bị diệt, đi ngang qua nơi đây, muốn tìm một nơi định cư, chỉ là chưa quen cuộc sống nơi đây, mong đạo hữu chỉ điểm thêm.”
“Đạo hữu khách khí rồi.”
Yêu vật này thu cánh lại, giãm lên yêu phong, miệng cá nhấch lên, vảy cá dựng đứng lên, nhỏ xuống dịch nhờn, không biết là khóc hay cười, đáp:
“Tại hạ là yêu tộc Tảo Trung, may mắn được Giao cung thu nhận, đảm nhiệm tuần hải sứ, tên là Thược Dược, nếu hai vị đạo hữu bằng lòng gia nhập Giao cung, tại hạ nhất định sẽ biết gì nói nấy.”
Con cá này thu đuôi lại, biến thành nửa người nửa cá, dữ tợn xấu xí, trong tay cầm một cây đinh ba, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai người, địa vị yêu nhân ở nội hải và hải ngoại đúng là đảo ngược, đám người Lý Uyên Giao giống như Lộc Yêu năm đó, trở thành người phải cầu cạnh người khác.
Lý Uyên Giao không phải là người tự phụ, cho dù yêu vật này xấu xí vô cùng, trên mặt vẫn tươi cười, trầm giọng nói: “Mời đạo hữu.”
Cùng cưỡi gió bay xuống, Tông Ngạn đã tiến lên nghênh đón, quỳ rạp xuống đất:
“Bái kiến Thược Dược đại nhân, tiểu nhần đã chuẩn bị xong cung phụng!”
Thược Dược cười ha ha, lắc lư nói:
“Ha hai! Thật sự là tiện nghỉ cho ngươi, đợi nhiều năm như vậy, xem như là có hy vọng rồi!"
“Vâng vâng vâng...” Tông Ngạn mừng rỡ gật đầu lia lịa, gọi thủ hạ chạy đôn chạy đáo, mấy người tiến vào trong điện, hạ nhân dâng trà lên, Tông Ngạn quỳ gối bên cạnh Thược Dược, dâng lên một cái bình ngọc, bên trong toàn là máu tươi.
Thược Dược phất tay, mắng: “Ngu xuẩn! Hôm nay có khách quý đến, không nên dùng thứ này!”
Tông Ngạn như được đại xá, cung kính lui xuống, Lý Uyên Giao ở một bên mặt không đổi sắc, Lý Thanh Hồng mỉm cười, Thược Dược nói: “Thủ hạ không hiểu quy củ, khiến hai vị chê cười rồi.” Thược Dược cũng không phải kẻ ngốc, hai người này trên mặt thanh khí cuồn cuộn, hoặc là tu sĩ nội hải, hoặc là đệ tử của cổ tông môn nào đó, hiện tại thực lực không bằng người, cũng không đến mức tìm đường chết mà phạm vào điều kiêng ky trước mặt hắn, nếu hai người thật sự giết hắn rồi bỏ trốn, Long tử chưa chắc đã vì hắn mà truy cứu đến cùng.
Lý Uyên Giao nói chuyện với hắn hai câu, không nói gì thêm, trực tiếp hỏi: “Không biết cung phụng của Tông Tuyền đảo này... được tính như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận