Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 304: Không Nói Thiện Ác

Chương 304: Không Nói Thiện ÁcChương 304: Không Nói Thiện Ác
"Cái gì!
Tiêu Nguyên Tư chỉ nghe qua hơn một trăm năm trước có yêu loạn, đối với chỉ tiết trong đó lại không quá rõ ràng, nghe lời ấy như là sét đánh, trong đầu trống rỗng, vừa sợ vừa giận, kêu lên:
"Làm sao có thể?!"
Tiêu Sơ Trù cùng hắn xâm nhập huyệt động kia, một bên thở dài, trầm giọng nói:
"Ai cũng có lúc thiếu niên khí phách, ngăn cơn sóng dữ, giấc mộng cứu vớt thương sinh ai mà chưa từng làm? Nhưng đợi đến trước cánh cửa tu hành mấy chục năm, ngày đêm tu hành lại không tiến thêm một bước, tu thành ma chứơng, mắt thấy trăm năm tu hành sẽ biến thành tro bụi... Địch nhân xung quanh lại nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, đợi sau khi ngươi chết sẽ đồ sát đệ tử của ngươi, mà bí thuật chỉ cần giết mấy người là có thể đột phá, ngươi muốn giết hay là không giết?"
Ánh mắt Tiêu Sơ Trù phức tạp, gương mặt già nua thống khổ nhăn lại một chỗ, nhìn Tiêu Nguyên Tư thất hồn lạc phách, thấp giọng nói:
"Giết thì bảo toàn nhà mình, bảo vệ thân nhân bình an, không giết thì bản thân khó bảo toàn, thân tộc bị người đồ diệt, có mấy người có thể chịu đựng được chứ? Giết một người là giết, giết vạn người cũng là giết, tà niệm hiện ra thì không thể ngăn chặn, Trì Úy là ăn tiểu sư đệ của ngươi, nhưng cũng không thể nói rõ thiện ác trong đó, nếu muốn so sánh, hắn ăn mấy đệ tử thiên tài, lại cứu mấy trăm vạn người Việt Quốc."
"Huống hồ Trì Úy vừa chết, Thanh Trì tông chính là lung lay sắp đổ, sư đệ kia của ngươi sinh ra trong gia tộc, chỉ cân vỗ vỗ bờ mông liền có thể trở về nhà, phía trên đổi lại thì ai thống trị mặc người đó. Nhưng Trì gia liền đại họa lâm đầu rồi..."
Tiêu Sơ Trù còn đang nói, Tiêu Nguyên Tư rốt cuộc không kiêm chế được, thất hồn lạc phách ngẩng đầu, trầm giọng nói:
"Lão tổ, thế đạo này sao lại như vậy? Nếu người người thiện ác hỗn độn, nửa người nửa quỷ, thế gian nào có lập trường?"
Tiêu Sơ Trù khen ngợi gật gật đầu, thấp giọng nói:
"Dưới ánh sáng của Kim Ô này, tiên nhân vốn là nửa người nửa quỷ, nào có ai là thuần túy? Từ sau khi Tiên Ma chi tranh, thế gian đã không lấy việc thiện ác để luận nhân, chỉ luận ân cừu..."
Tiêu Nguyên Tư trâm mặc vài hơi thở, thở ra một hơi thật sâu, vẫn khó có thể bình ổn. Lúc hắn còn nhỏ đã vào Thanh Tuệ Phong, Tư Nguyên Bạch dạy cho hắn phân chia thiện ác, lại bị Trì Úy đảo lộn, cho đến hôm nay lại bị Tiêu Sơ Trù tính một lời đánh vỡ, trong lúc nhất thời tâm tình kích động, tiên cơ Chu Đan Tham Thân Quang trong cơ thể bắn ra bốn phía, mơ hồ có chút tinh tiến.
"Chỉ luận ân cừu..."
Hai người trò chuyện, rốt cuộc đến huyệt động trống trải, hắc động không có một tia ánh sáng, tu sĩ Trúc Cơ tự nhiên sẽ không bị hắc ám làm khó chịu, Tiêu Nguyên Tư liếc mắt nhìn, liền thấy chỗ sâu mở ra một đóa hoa lớn màu vàng, một nhụy hoa cuộn tròn, trên đầu buông xuống một giọt sương, hương thơm xông vào mũi.
"Là vị bảo dược, Cửu Nhị Linh Quân."
Tiêu Sơ Trù vẫn tự phân biệt, Tiêu Nguyên Tư chìm đắm nhiều năm ở đan đạo, lại liếc mắt một cái liền nhìn ra lai lịch của hoa này, Tiêu Sơ Thăng bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, cười nói:
" không thu hoạch được gì từ mấy di tích, có được bảo dược này cũng không tính là đi một chuyến uổng công."
Người tu hành đến cảnh giới Trúc Cơ Tử Phủ, Linh vật bình thường đã không còn có tác dụng gì nữa, chỉ có những bảo dược mang tinh hoa thiên địa mới có thần hiệu, cho nên hai người coi như thoả mãn. Tay áo Tiêu Nguyên Tư run lên, pháp lực trên tay bắt đầu khởi động.
"Lão tổ cẩn thận, vật này sợ ánh sáng."
Tiêu Nguyên Tư lấy túi thuốc đặc chế, thu hồi vật này. Tiêu Sơ Trù nhìn vài túi thuốc khoác ở trên người hắn, cười nói:
"Vẫn là ngươi có chuẩn bị."
Túi thuốc pháp khí cùng bình hái khí là đồ vật có không gian bên trong, không thể bỏ vào trong túi trữ vật, cho nên Tiêu Nguyên Tư hôm nay mang theo rất nhiều túi thuốc như vậy, nghe vậy thì cười khổ một tiếng, hái Cửu Nhụy Linh Tiêu này, hai người ra khỏi hang động, bắt tay xử lý yêu thú trên mặt đất.
Tiêu Sơ trù đánh vào mấy đạo Phong Linh quyết, bỗng nhiên lại mở miệng nói:
"Với thế cục hiện giờ của Tiêu gia ta, Lý gia có thể ở cửa khẩu Vọng Nguyệt hồ mà thay nhà ta trông coi phía tây... Dù sao Vọng Nguyệt hồ dựa lưng vào núi Đại Lê, là một địa phương tốt, cho dù Trì Úy chết, Thanh Trì tông hơn phân nửa sẽ không từ bỏ Vọng Nguyệt hồ, lấy quan hệ của hai nhà, dùng Lý gia làm bình chướng là thích hợp nhất."
Tiêu Nguyên Tư cúi đầu thi pháp, gật gật đầu, đáp: "Ta nghe nói quan hệ Ủng Linh và Lý Thông Nhai coi như không tệ, Như Dự và Lý Huyền Phong cũng có giao tình, tất nhiên là tốt."
Tiêu Nguyên Tư đối với Lý Xích Kính hứa hẹn phải chiếu cố tốt Lý gia, mắt thấy Tiêu Sơ Trù cùng mấy vị lão tổ không có ý định phát triển hướng tây, trong lòng cũng buông lỏng, liền thấy Tiêu Sơ trù trầm giọng nói:
"Tổ tiên Lý gia Lý Mộc Điền kia có thể từ một giới nông hộ mà thành tán tu, cuối cùng tu thành Trúc Cơ, tất nhiên là phẩm tính mọi thứ đều thượng thừa, những đứa nhỏ dạy ra tự nhiên không kém."
"Lý Thông Nhai tuy rằng thiên phú không cao, tâm tính lại vô cùng tốt, có lẽ Lý Xích Kính cũng nhận được thiên phú kiếm đạo của Lý Mộc Điền... Chỉ là chưa bao giờ nghe nói nhân vật Lý Mộc Điền này, người này hẳn là không thành danh ở Việt quốc."
Tiêu Sơ Thăng tính toán, đột nhiên nhướng mày, hỏi:
" Tứ tử Lý Mộc Điền đều có linh khiếu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận