Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 494: Tấn Công Úc Gia

Chương 494: Tấn Công Úc GiaChương 494: Tấn Công Úc Gia
"Không sai."
Úc Tiêu Quý bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, Úc Mộ tiếp tục nói:
"Ta thăm dò vốn là không phải muốn thành công dụ dỗ, phế vật cũng có cách dùng phế vật, xem ra Lý Thông Nhai hoặc là thân thụ trọng thương, hoặc là căn bản không ở Lý giat
"Vậy... tấn công Lý gia? Nhưng Lý gia còn có Tiêu gia che chở, không thể đắc tội Tử Phủ Tiên Tộc, chỉ có thể thu hồi hai núi Ngọc Đình..."
Úc Tiêu Quý đã ngoan ngoãn nghe lời trưởng tử của mình, vội vàng lên tiếng hỏi.
"Không phải, lấy mối thù năm đó của phường thị làm cớ, đánh Phí gia."
Úc Mộ nắm thật chặt tay áo, hơi có chút hương vị anh tuấn khí thế, đáp:
"Lý Thông Nhai có thể chỉ là chưa về nhà, Lý gia có Tiên tộc làm chỗ dựa, nhân cơ hội cũng chỉ ăn được hai núi Ngọc Đình, không bằng nhìn về phía bắc, Phí gia có năm phong mười sáu trấn đấy!"
"Vân Tụ Thiên Nam trận dâng lên lâu như vậy, Phí Vọng Bạch không phải ra ngoài thì cũng đang đột phá, đánh một trận cũng tốt!"
Khóe miệng hắn ta nhếch lên, quạt xếp trong tay vừa thu lại, cười khanh khách nói:
"Huống chỉ..."
"Ta lại cảm thấy, Phí Vọng Bạch tám chín phần mười là đã chết."
Lê Kính trấn.
Lý Uyên Bình ở trong viện lo lắng đợi nửa ngày, lúc này mới thấy huynh trưởng Lý Uyên Giao thất hồn lạc phách mà đáp xuống, hắn vội vàng nghênh đón, cầm chặt hai tay Lý Uyên Giao, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của y, vội vàng nói:
"Huynh trưởng! Thế nào rồi!"
Lý Uyên Giao lúc này mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vừa kinh nghi vừa bất an nhìn đệ đệ, đáp:
"Ta đã nhìn, thật là cạm bẫy... Chỉ là..."
Lý Uyên Bình nhất thời hiểu ý, vội vàng xoay người lại, hướng về phía tộc binh hai bên nói: "Xuống dưới! Đều xuống!"
Đậu Ấp vội vàng xua đuổi một đám người đi ra ngoài, bản thân theo sát phía sau, đóng chặt cửa viện, trận pháp ngăn cách bao phủ tự động vận hành, trên trán Lý Uyên Giao lấm tấm mồ hôi, lúc này mới khàn giọng nói:
"Phí Vọng Bạch chết!"
"Phí Vọng Bạch... Tu sĩ Trúc Cơ Phí Vọng Bạch?”
Lý Uyên Bình ngơ ngác nhìn y một cái, lời nói Lý Uyên Giao dồn dập lại khô khốc, tiếp tục nói:
"Đường đường là tu sĩ Trúc Cơ, lại lặng yên không một tiếng động chết trên tiên sơn nhà mình! Phí Đồng Ngọc vì phòng ngừa tin tức tiết lộ, không thể không mở Vân Tụ Thiên Nam trận, bên trong Phí gia đã loạn thành một bây."
" Không biết Úc gia có biết hay không, nhưng hôm nay lão tổ trọng thương, Phí Vọng Bạch thân tử, trên hồ trên thực tế chỉ có một nhà Úc gia có chiến lực Trúc Cơ..."
Đồng tử hắn hơi phóng đại, con mắt màu xám đen nhìn chằm chằm vào đệ đệ của mình, lẩm bẩm nói:
"Vân Tụ Thiên Nam trận mở ra liên tục mấy tháng, là khốn ở trong chứ không phải phòng ngoại, Phí Đồng Ngọc biết được trong nhà nhất định có gian tế Úc gia, cho nên không thể không mở ra đại trận ngăn cách trong ngoài..."
Lý Uyên Bình nghe mà lưng phát lạnh, tiếp lời, nhẹ giọng nói:
"Đúng rồi... Trúc Cơ nhà mình không còn, Phí gia hơn phân nửa cũng không dám đi tìm tu sĩ Trúc Cơ mà Phí Vọng Bạch kết giao... Ngay cả nhà ta cũng không dám thông báo, Phí Đồng Ngọc đang sợ hãi! Khó trách ta liên tục ba lượt phái người đến hỏi thăm, Phí gia ngay cả một câu trả lời cũng không cói”
Phí Vọng Bạch khi còn sống xưng huynh gọi đệ với đám Trúc Cơ này, nhưng khi hắn chết đi. Những Trúc Cơ này cũng sẽ không cùng đám tộc nhân như con sâu cái kiến này hi hi ha ha. Nói là xem trọng ân tình ngày xưa, có thể giúp được một phần. Đến khi vào trận, Phí gia cũng khó giữ nổi mình.
Lý Uyên Giao đã bình tĩnh lại, trầm giọng nói:
" Úc Mộ Cao giảo hoạt đa mưu..."
Nói đến Úc Mộ Cao này, trong mắt Lý Uyên Giao hiện lên một tia hận ý thật sâu, thảm trạng năm đó của huynh trưởng Lý Uyên Tu còn rõ mồn một trước mắt, để hắn hít sâu một hơi mới kiêm chế được tâm tình. "Thiên Nhất Thuần Nguyên hơn phân nửa là Úc gia gây nên, vì thử lão tổ mà thôi, Úc Mộ Cao giảo hoạt âm độc, chúng ta đối phó còn cố hết sức, kế hoãn binh này của Phí Đồng Ngọc tất nhiên không gạt được hắn."
"Huống chỉ trong tông có Úc Mộ Tiên, hiểu biết về thời cuộc của Úc gia phải nhanh hơn một bước, chuyện Phí Vọng Bạch bỏ mình không giấu được! Nói không chừng sau lần thăm dò này, Úc gia đã binh phát Hàn Vân Phong rồi!"
Lý Uyên Bình dừng một chút, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, mở miệng nói:
"Một tháng trước Ninh Hòa Viễn hiện thân Ngọc Đình Phong, có lẽ có liên quan đến chuyện Phí Vọng Bạch chết đi! Chỉ là..."
Hắn suy nghĩ một chút, đáp:
"Vân Tụ Nam Thiên đại trận đã phát động hơn mấy tháng, thời gian không khớp."
Lý Uyên Giao lắc đầu, đem phần lớn tạp niệm che giấu ra sau đầu, phân phó:
"Không cần lo những chuyện này, ta lên núi hỏi lão tổ một chút, ngươi trông coi Phí gial"
Nói xong vội vã đẩy cửa ra sân, cưỡi gió mà đi, Đậu Ấp ngoài cửa lúc này mới dám vào cửa, liền thấy Lý Uyên Bình ngồi ở đầu phía trên trầm tư, sau mấy tức mới mở miệng nói:
"Phái một người tiến đến trên hồ, chọn một nơi gần bờ bắc để đóng giữ, nếu đại trận Phí gia có biến, lập tức truyền tin cho ta."
"Vâng.
Đậu Ấp vội vàng đi xuống, Lý Uyên Bình nhịn không được ho khan hai tiếng, trước mắt hiện ra cặp mắt âm trầm trong bức họa của Úc Mộ Cao, nhẹ giọng nói:
"Úc Mộ Cao... Thật là đại địch nhà ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận