Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 696: Hi Trị Lo Việc Trong Tông

Chương 696: Hi Trị Lo Việc Trong TôngChương 696: Hi Trị Lo Việc Trong Tông
Mạnh Thái Chí lắc đầu, vuốt chòm râu dài, nói:
"Bọn họ tuy rằng tàn nhẫn với tu sĩ, nhưng lại có lòng thương hại đối với phàm nhân, bị đạo đức thế tục ràng buộc, không muốn dùng bí pháp để cứu người nhà, chỉ có thể trơ mắt nhìn người thân chết đi, thật sự là đáng tiếc."
Nói xong, lão dừng một chút, lại nói tiếp:
"Nhưng như vậy cũng tốt, người này thủ đoạn rất cao minh, nếu như hắn có thể tiếp tục quản lý Lý gia, chúng ta tuy rằng không cầu mong gì, nhưng cũng khó tránh khỏi lo lắng đề phòng."
Mạnh Chước Vần càng nghe càng mơ hồ, nàng khó hiểu hỏi:
"Sao lại có chuyện như vậy? Sinh mạng của hơn trăm phàm nhân không bằng một người huynh đệ đáng tin cậy, hơn nữa còn có thủ đoạn, chẳng lẽ hắn phân biệt không được bên nào nặng bên nào nhẹ sao? Tiên Ma đại chiến đã kết thúc ngàn năm rồi, vậy mà vẫn còn tồn tại gia tộc như vậy sao?"
"Ta ở Đông Hải từng nghe nói trong lục địa có rất nhiều tông môn, gia tộc bảo thủ, luôn ôm khư khư lấy những thứ cổ hủ, ta còn tưởng bọn họ chỉ nói đùa, không ngờ lại là thật!"
"Được rồi, đừng nói nữa!" Mạnh Thái Chí khuyên nhủ, nói tiếp:
"Ta đã nói rõ ràng với Lý Uyên Bình, muốn dùng chuyện này để đổi lấy truyền thừa đan đạo. Chỉ là Lý Uyên Bình không tin tưởng ta, cho đến hiện tại cũng không có ý muốn chiêu mộ chúng ta. Nếu như sau khi ta chết, chỉ sợ ngươi phải lưu lạc đến Việt quốc."
Trên mặt lão lộ ra vẻ tiếc nuối, nói: "Ta vốn nghĩ Lý gia đang trên đà phát triển, Lý Thông Nhai là kiếm tu nổi danh, Lý Uyên Giao, Lý Thanh Hồng đầu là người có thiên phú hơn người, hơn nữa bọn họ còn có người kế tục, nếu như có thể đầu nhập vào Lý gia thì tốt biết bao, đáng tiếc là Lý Uyên Bình không tin tưởng ta."
Mạnh Chước Vần im lặng không nói, Mạnh Thái Chí thở dài, nói:
"Nếu như đến khi thọ nguyên của ta sắp hết, mà Lý Uyên Bình vẫn không chịu tin tưởng ta, ta cũng không cần phải che giấu nữa, dứt khoát đem toàn bộ truyền thừa luyện khí giao cho bọn họ, chỉ cần bọn họ đồng ý cho ngươi đi theo Lý Hi Minh học tập đan đạo, sau này ngươi cũng có thể dựa vào đó mà sinh tồn."
"Thanh Trì tông cai quản cũng gần giống như Đông Hải, nhưng ngươi nên đi Kim Vũ tông thì hơn, như vậy sẽ an toàn hơn."
Mạnh Chước Vần nghe vậy, siết chặt chiếc gương đồng màu vàng đậm trong tay, thấp giọng nói:
"Đáng tiếc phu quân đã bị tên tán tu kia giết chết, nếu không dựa vào thủ đoạn của hắn, ta cũng không cần phải sống cuộc sống bôn ba, nay đây mai đó như vậy."
"Đừng nói nữa... Đừng nói nữa..."
Mạnh Thái Chí liên tục thở dài, mặt lộ vẻ tuyệt vọng, đáp:
“Ai có thể ngờ được? Đường đường là tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong lại bị một tiểu tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ đánh chết! Hắn lại chết trên đường gặp tán tu!”
Lão nhân ngẩng đầu đầy tóc bạc, hai má chảy xuống nước mắt, thở dài: “Hối hận không nên... Không nên đi trêu chọc Đồ Long Kiển kia! Đến mức lưu lạc tới tình cảnh hôm nay!”
Sắc mặt Mạnh Chước Vân lại lạnh lùng, chỉ thấp giọng nói: “Ta không có gì phải hối hận, sớm muộn gì cũng phải giết hắn.”
Thanh Trì tông.
Trong rừng trúc trên Thanh Tuệ phong, thiếu niên vũ y ngồi khoanh chân, gió nhẹ phất động, hắn mở hai mắt ra, trên mặt hiện ra một nụ cười. “Triêu Hà Ngự Hành thành công!”
( Triêu Hà Thải Lộ Quyết )
là công pháp Thanh Trì hoàn thiện năm trăm năm, các loại nguyên bộ rất là đầy đủ, trong tứ phẩm công pháp đầu là số một số hai, Lý Hi Trị tu hành đạo này chính là một trong số đó, chính là Triêu Hà Ngự Hành. Đáng tiếc công pháp này chỉ có thể tu luyện tới Trúc Cơ đỉnh phong, đệ tử Thanh Trì tông nào mà không có Vấn Đạo Tử Phủ chi tâm? Đạo này lại không có ích lợi đối với luyện đan luyện khí, tự nhiên rất ít người tu luyện.
Lý Hi Trị tu hành công pháp này, từng bị không ít đồng môn xem thường, chỉ là từ trước đến nay Lý Hi Trị chưa từng để tâm tới, vẫn luôn tự mình tu luyện.
Lập tức đứng dậy, dưới chân dâng lên khí sắc sáu màu, rực rỡ nhiều màu, nâng hắn bay lên, Lý Hi Trị lại mặc áo lông vũ màu đen Dương Tiêu Nhi tặng, thật sự có hương vị thần tiên.
Bay một hồi trên bầu trời Thanh Tuệ phong, hắn rất hài lòng: "Thân pháp có é Việt Hà Thoan Lưu Bộ ) , nâng đỡ ngự phong có. é Triêu Hà Ngự Hành ) , nếu muốn giết ta, cho dù là Luyện Khí đỉnh phong cũng rất khó.
'Đợi đến khi é Lục Sắc Tầm Nguyên Độn ) luyện thành, mang theo mấy tấm phù lục, đi lại bên ngoài cũng ít có nguy hiểm gì có thể giết ta. Hắn nhìn lục sắc chi khí cuồn cuộn không thôi dưới lòng bàn chân, tiếc hận nói: 'Đáng tiếc công pháp này mọi thứ đầu tốt, duy chỉ có quá chói mắt, vừa nhìn đã biết là công pháp thần dị, không đủ điệu thấp.'
Lý Hi Trị bị tâm thái không vừa lòng của mình chọc cho cười một tiếng, cưỡi gió hạ xuống, đã thấy Dương Tiêu Nhi cưỡi gió đi lên, trong tay câm một cái túi trữ vật nho nhỏ.
Nàng ta trước đó còn lo được lo mất, Lý Hi Trị trước sau vẫn dịu dàng đối đãi để thiếu nữ này từ từ an tâm, cười khanh khách, trong mắt đầu là hắn. “Phu quân, trong nhà có tin tức đến rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận