Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 457: Tiêu Quy Đồ

Chương 457: Tiêu Quy ĐồChương 457: Tiêu Quy Đồ
Mấy người bên ngoài đang thương thảo, Lý Thanh Hiểu đi theo mẫu thân Lý Cảnh Điêm vào phòng. Lý Cảnh Điềm kéo nữ nhi ngồi xuống, vội vàng nói:
"Việc này rất quan trọng, ngươi phải nghĩ cho kỹ"
Lý Thanh Hiểu cúi đầu, lẳng lặng đáp:
"Nếu từ chối Tiêu Hiến này, trên mặt gia tộc thì xấu hổ không nói, mẫu thân còn có thể tìm được nhân vật tốt hơn không?"
Lý Cảnh Điềm nhíu mày, há miệng, lắc đầu nói:
"Chuyện nam nữ từ trước đến nay đều phải chú ý tới ngươi tình ta nguyện, cũng không phải là hắn tốt hay không, mà là ngươi có nguyện ý hay không... Chuyện cưới gả trong nhà từ trước đến nay ít có ép buộc, nếu như ngươi có ý định, cho dù gả cho một phàm nhân không có linh khiếu, cha mẹ cũng có thể vì ngươi chuẩn bị chút chuyện trong nhà."
Lý Thanh Hiểu chớp chớp mắt, đột nhiên cười rộ lên, thản nhiên nói:
"Chớ nói phàm nhân, mấy người trong Vọng tộc ta đều không để vào mắt, mẫu thân nói đùa, cũng không phải nhà bình thường, tự nhiên là chú ý môn đăng hộ đối, về phần cố ý hay vô tình..."
"Lấy thân phận nhà ta hiện giờ, lại có mấy nhà có thể kết thân? Lại có mấy nhà dám kết thân? Phóng tâm mắt cũng chỉ có mấy nhà mà thôi, cách xa nhau ngàn dặm, trước khi kết hôn có thể gặp mặt một lân đã là khó có được, nói gì đến hữu tình vô tình chứ? Chỉ nhìn tướng mạo phẩm hạnh là được thôi!"
Lý Cảnh Điềm làm sao lại không biết, chỉ là quan tâm quá sẽ bị loạn, dịu dàng thở dài. Lý Thanh Hiểu cúi đầu xuống, lý trí tỉnh táo, dừng một chút rồi nói:
"Tiêu Hiến cho đủ mặt mũi rồi, không cần quá nghiêm túc, làm người còn cần mơ hồ một chút."
Hai mẹ con mật ngôn một hồi, ra khỏi phòng, Lý Thanh Hiểu cười khanh khách đáp ứng chuyện này, Lý Uyên Giao cười nói:
"Vậy ta sẽ bẩm lên lão tổ, viết thư đi Quan Vân Phong... quyết định việc này."
Mấy người đều gật đầu, ngoài cửa lại có một người vội vội vàng vàng đi lên, ngẩng đầu nhìn một đám người trong viện, chân chờ một hơi, đến trước mặt Lý Uyên Giao hạ bái, cung kính nói:
"Bẩm chư vị công tử, Tiêu gia phái người đến đây, nói là trong tông có biến động." "Là ai tới."
Lý Uyên Giao lên tiếng hỏi một câu, tộc binh kia nói:
"Đại công tử Tiêu gia, Tiêu Quy Đồ."
"Tiêu Quy Đồ!"
Lý Uyên Giao và Lý Uyên Bình liếc nhau, chắp tay với vợ chồng Lý Cảnh Điềm, vội vàng đi xuống.
Trân Đông Hà tiễn hai người đi, sau đó ngồi xuống. Lý Cảnh Điềm đẩy phu quân, nhìn Lý Thanh Hiểu ra ngoài thu sách, nói khẽ:
"Tên Tiêu Hiến đó là một người tốt, chỉ là không có tâm tư gì, có tâm kế lại không giống người có thể quyết đoán, chỉ sợ không thể trở thành đại khí gì."
"Đại khí...
Trân Đông Hà lắc đầu, thu kiếm bên hông vào trong túi gấm, ôn thanh nói:
"Có thể thành thật sống qua ngày là tốt rồi, còn yêu cầu đại khí cái gì? Ưng tước bay trên trời cao, bị thợ săn bắn đi, đến lúc đó lưu lại một mình nữ nhi của ta?”
Lý Cảnh Điềm lắc đầu, lo lắng nói:
"Cái này cũng không nói chính xác được, chẳng lẽ không bay trên trời thì không có ủy khuất?"...
Tiêu Hiến đang chờ trong điện, trong lòng thấp thỏm bất an, dịch tới dịch lui chén ngọc trên mặt bàn, tư thế không ngừng thay đổi, có vẻ lo lắng bất an.
Một lúc lâu sau, ngoài viện mới vang lên tiếng bước chân ồn ào, Tiêu Hiến chán chường dựa vào cửa, thấy thủ hạ thì tinh thân phấn chấn hẳn lên, vội vàng thẳng lưng, ra vẻ đoan chính, lại nghe giọng nịnh nọt từ bên dưới truyền tới:
"Quy Đồ công tử, công tử nhà ta đang ở trên núi thương lượng chuyện quan trọng... Kính xin đợi một chút, kính xin đợi một chút...
"Không sao.'
Thanh âm kia ổn trọng thành thục, phóng khoáng, lại giống như một đạo lôi đình nện vào trong lòng Tiêu Hiến, trong đầu hắn trống rỗng, chỉ để lại một ý niệm quanh quẩn trong đầu:
"Tiêu Quy Đồ... Hắn đến nơi này làm gì!"
Chẳng qua chỉ là chuyện trong nháy mắt, ngoài viện có một thanh niên tiến đến, bờ vai rộng lớn, hùng võ đại khí, áo giáp trên người có phù văn phức tạp, pháp quang chảy xuôi, vừa nhìn liền biết là đại nhân vật của Tiên tộc.
Tiêu Hiến không dám chậm trễ, vội vàng xách áo bào xuống, hành đại lễ bái, cung kính nói:
- Dư Sơn nhất mạch Tiêu Hiến, bái kiến đại công tử!
Người này chính là Tiêu Quy Đồ, hiện giờ là Luyện Khí tâng ba, là huynh trưởng Tiêu Quy Loan, cũng là nhân vật kiệt xuất nhất thế hệ này của Tiêu gia, đứng đầu chủ mạch Tiêu gia, Tiêu Hiến tự nhiên không dám chậm trễ, cho đủ mặt mũi, lập tức xuống bái kiến.
"Dư Sơn Tiêu Hiến..."
Tiêu Quy Đồ liếc mắt nhìn hắn, có vẻ hứng thú dạt dào, cười nói:
"Ta từng nghe nói tên của ngươi, mấy năm nay Dư Sơn nhất mạch cũng không tệ lắm, cũng nghe nói ngươi có chút duyên phận với nhị tiểu thư Lý gia."
Tiêu Hiến cười gượng, trong lòng không nắm chắc được ý của Tiêu Quy Đồ, chỉ kiên trì tiến lên mời hắn. Tiêu Quy Đồ bước đi như rồng như hổ, bước lên trước ngồi xuống, nhìn chằm chằm hắn nói:
'Không sai.'
Tiêu Hiến thầm thở phào nhẹ nhõm, liền thấy Tiêu Quy Đồ tiếp tục nói:
"Lần này ta có chuyện quan trọng muốn báo cho Lý gia, ngươi ở một bên nghe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận