Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 261: An Chá Ngôn tới thuyết phục

Chương 261: An Chá Ngôn tới thuyết phụcChương 261: An Chá Ngôn tới thuyết phục
Trên đỉnh Lê Kính.
Lý Thông Nhai đạp không vài bước, thân ảnh lướt ngang giống như quỷ mị, quanh thân huyễn hóa ra mấy cái bóng như thủy quang, trước sau thân ảnh lơ lửng một hồi, xùy một tiếng biến mất trước người.
"Lam Việt Hà Bộ! Cuối cùng cũng coi như thành, sau này đối địch càng có thêm đảm bảo, trừ phi gặp phải tu sĩ Trúc Cơ, nếu không cho dù đánh không lại cũng có thể thong dong rời đi.'
Lam Việt Hà Bộ tổng cộng có ba tầng, thời điểm mới luyện chỉ hơi khó khăn, sau này khó khăn hơn nhiều, Lý Thông Nhai tốn hao bảy tám năm mới tu thành tâng thứ nhất.
Lý Thông Nhai tu luyện Giang Hà Nhất Khí Quyết là công pháp cơ bản của Lăng Dục môn, bản thân cùng bộ pháp này là nhất mạch, vốn nên tu luyện thần tốc, chỉ là mấy năm nay tỉnh lực chủ yếu đều đặt vào tu luyện, hy vọng trước sáu mươi tuổi có thể đột phá Trúc Cơ, cho nên bộ pháp này chỉ có lúc tu luyện gặp bình cảnh mới có thể lấy ra luyện một chút, để tận ba bốn năm mới tu thành.
Trong nhà cũng chỉ có Lý Huyền Lĩnh có chút thiên phú trên con đường bộ pháp, đã sớm tu thành bộ pháp này, các tộc nhân còn lại cũng chưa từng nghe nói có người luyện thành.
"Đáng tiếc Đan Hỏa Tâm quyết kia, Lý gia lớn như vậy vậy mà không tìm ra được một người có thể thúc giục ra đan hỏa..."
Lý Thông Nhai nghĩ lại, tộc nhân Tiêu gia nhiêu vượt xa Lý gia, toàn bộ Tiêu gia cũng chỉ Tiêu Sơ Đình cùng Tiêu Nguyên Tư có thể thúc dục đan hỏa, tâm lý cũng liên thoải mái hơn rất nhiều.
"Khó trách Úc gia, Úc Mộ Tiên được Thanh Trì tông coi trọng như thế, có thể luyện khí chắc hẳn cũng là thỏa mãn điều kiện pháp quyết đặc thù."
Lúc này Lý Thông Nhai mới đặt chân trong núi, một đạo pháp lực truyền âm bay vào trong trận, quanh quẩn trong động phủ.
"An gia An Chá Ngôn đến bái phỏng, kính xin Thông Nhai huynh mở đại trận!"
An Chá Ngôn?”
Lý Thông Nhai hơi chậm lại, người này không có giao tình gì với mình, lúc trước cùng nhau ăn ý chia chác Lư gia, không biết vì sao hôm nay tìm tới cửa.
Lý Thông Nhai mở pháp trận, ngồi trong viện vài hơi thở, Lý Huyền Lĩnh đã dẫn An Chá Ngôn đi vào, Lý Thông Nhai liếc mắt nhìn hắn, khách khí nói:
"Lý Thông Nhai bái kiến Ngôn huynh."
"Huynh đệ khách khít"
An Chá Ngôn nhếch miệng cười, ôm quyền về phía Lý Thông Nhai, đầu trọc vốn sáng bóng bây giờ đội lên một cái mũ da màu xám trắng, rốt cuộc không còn giống một đồ tế thế tục, ngược lại giống một tên địa chủ giàu có.
"Nghe nói Thông Nhai huynh đã đột phá Luyện Khí tâng tám, quả nhiên là thần tốc!"
An Chá Ngôn nhận lấy bát trà cười khanh khách gật đầu, hai người đã mấy chục năm không gặp mặt, năm đó tu vi hai người không chênh lệch bao nhiêu, bây giờ An Chá Ngôn đột phá đến luyện khí tâng năm, Lý Thông Nhai cũng đã luyện khí tầng tám.
" Ngôn huynh khen trật rồi."
Lý Thông Nhai cũng không nói nhảm giống hắn, đi thẳng vào vấn đề:
"Kỳ Ngôn huynh đến đây là có chuyện gì không?”
An Chá Ngôn nhẹ nhàng chắp tay, ngữ khí bình thản trả lời:
"Giết Úc Mộ Cao."
"Ừm"
Lý Thông Nhai ở trong lòng cười nhạo một tiếng, trên mặt mỉm cười, nhẹ giọng nói:
"Nếu Chá Ngôn huynh vì chuyện này mà đến, vậy xin mời trở về đi."
"Lĩnh Nhi, tiễn khách."
Lý Thông Nhai gọi một tiếng, Lý Huyên Lĩnh yên lặng đứng trong góc tiến lên một bước, An Chá Ngôn vội vàng khoát khoát tay, vội vàng nói:
“Thông Nhai huynh hãy nghe ta một lời!"
Lý Thông Nhai vốn cũng không muốn đem hắn đuổi thẳng đi, nghe tiếng quay đầu nhìn hắn, An Chá Ngôn vội vàng nói:
"Thông Nhai huynh! Mặc dù quý tộc có kiếm tiên che chở, không người dám khinh thị, nhưng Úc gia sớm đã có ý quét qua Vọng Nguyệt hồ, cho dù bề ngoài không dám xâm phạm quý tộc, nhưng động tay chân ngầm tuyệt đối không thể thiếu được! Úc Mộ Cao không dám nhằm vào Thông Nhai huynh, nhưng tìm tới mấy khách khanh, tán tu cùng đệ tử ngoại tông âm thầm tập sát đệ tử quý tộc là có thể làm được, muốn loại đi hậu bối xuất sắc của quý tộc tất cả mới bằng lòng yên tâm..."
"Kiếm tiên tu vi thâm hậu, lại ở Nam Cương xa xôi, Úc gia ở trong tông cũng có chỗ dựa, chỉ cần không lưu được nhược điểm, Thanh Tuệ kiếm tiên chẳng lẽ còn có thể bay vọt vạn dặm vì một hai đứa con cháu không hiểu sao bỏ mình để ra tay hay sao..."
An Chá Ngôn lại tùy tiện đem những lời rõ ràng nói thẳng ra, nghe được để Lý Thông Nhai nhíu mày không ngừng, ngưng thanh nói:
"Chá Ngôn huynh ngược lại là có chút hiểu biết đối với Úc gia."
An Chá Ngôn chưa từng khuyên Lý Thông Nhai, ngược lại khiến Lý Thông Nhai nghe được nghi ngờ phát sinh bụi mù, ở kế bên nhiều năm như vậy, trên địa bàn hai bên đều có không ít ám tử, Lý Thông Nhai cũng có nghe thấy chuyện người này làm, trong lòng thâm nghĩ:
"Úc Mộ Cao là người độc ác, quả thật sẽ làm ra việc này, nhưng An Chá Ngôn luôn luôn keo kiệt ích kỷ, không giống như người có thể nhìn ra đại cục như vậy, hôm nay sao lại có thái độ khác thường như thế?"
An Chá Ngôn thấy Lý Thông Nhai cúi đầu không đáp lời, cho là hắn động tâm, thừa dịp rèn sắt khi còn nóng, nói:
"Người không có tâm hại hổ, hổ có ý đả thương người! Tuy quý tộc an an phận ở lại trên địa bàn, nhưng Úc gia nếu muốn duy trì cục diện độc bá Vọng Nguyệt hồ hiện giờ, tất nhiên là muốn ngăn chặn quý tộc, không thể ra tay với Thông Nhai huynh, vậy nhất định là muốn mưu hại vãn bối quý tộc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận