Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 425: Đám Cưới

Chương 425: Đám CướiChương 425: Đám Cưới
Việc hôn nhân của Lý gia tới đột ngột, nhưng lại là cẩn thận chu đáo, gia tộc Luyện Khí trên hồ đều nhận được thiệp mời, ngoại trừ Úc gia thì chư gia đều có mặt, tán tu Trúc Cơ bờ tây đều phái người đến xem lễ, ngược lại là Phí Vọng Bạch vẫn chưa đến, mà là phái đích tôn Phí Đồng Ngọc thay hắn đến.
Phí Đồng Ngọc vẫn là tác phong của một vị công tử văn nhã Phí gia, trong tay cầm quạt, đứng ở trong tiệc, ngôn từ khách khí lễ phép, nhưng không có quá nhiều ý mừng, quan sát đủ loại người Lý gia, nhìn Lý Uyên Giao đang bưng chén rượu, trong lòng không khỏi lo lắng.
"Lý Uyên Giao... Thai Tức đỉnh phong... tốc độ tu luyện thật nhanh, tuy trên bàn tiệc chưa từng nhìn thấy Lý Thanh Hồng, nhưng lấy thiên phú của Lý Thanh Hồng, ít nhất cũng Thai Tức tâng năm! Thế của Lý gia quá hưng thịnh, chỉ sợ không phải chuyện tốt."
Phí Đồng Ngọc buông chén rượu trong tay xuống, nhìn thanh niên đang yên lặng uống rượu ở một bên, thấy trên người hắn không có nửa điểm tu vi, lại có thể ngồi trên vị trí chủ tọa, hẳn là dòng chính trọng yếu, mở miệng hỏi:
"Không biết huynh đài xưng hô thế nào?”
Lý Uyên Vân đang híp mắt suy nghĩ, bị giọng nói của Phí Đồng Ngọc làm cho kinh ngạc. Phí Đồng Ngọc không biết hạng người vô danh như hắn, nhưng hắn hiểu được vị công tử dòng chính Phí gia này, khách khí đáp:
"Thất lễ thất lễ, tiểu nhân cũng chỉ là một tục nhân thôi, tại hạ Lý Uyên Vân, Đồng Ngọc huynh là dòng chính Phí gia, không đảm đương được tiên nhân xưng hô như vậy!"
Đi lại dưới chân núi vài năm, Lý Uyên Vân đã hoàn toàn không còn dáng vẻ thiếu niên non nớt, nhiều thêm vài phần trưởng thành, cũng đã thử qua không biết bao nhiêu loại pháp môn có thể nuôi dưỡng ra linh khiếu của dân gian, từ cầu thần đến bái Phật, từ tán tài đến cầu phù, năm nào cũng dày vò bẻ gãy xương lưng của hắn, làm cho hắn giống như một người trung niên tràn đây mệt mỏi.
"Không biết các hạ cùng Thanh Hồng tiểu thư..."
"Lý Thanh Hồng chính là trưởng tỷ cùng một mẹ với Uyên Vân."
Lý Uyên Vân đáp một câu, Phí Đồng Ngọc nhất thời tinh thân phấn chấn, trước khi đi thì đệ đệ Phí Đồng Khiếu cầu xin nhiều lân, nhất định phải mang theo mười mấy phong thư cho Lý Thanh Hồng, Phí Đồng Ngọc không thể làm gì, ở trên yến hội lại tìm không được Lý Thanh Hồng, vội vàng hỏi: "Không biết Thanh Hồng tiểu thư... đang bế quan trên núi sao?"
"Đúng vậy."
Lý Uyên Vân gật gật đầu, liên thấy Phí Đồng Ngọc nói:
"Tiểu đệ nhà ta...
Nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Phí Đồng Ngọc, Lý Uyên Vân lắc đầu, nói tiếp:
"Trưởng tỷ bảo ta nói một câu, hiện giờ công pháp nàng tu luyện là tuyệt tự, Uyên Vân cũng không nhiều lời, chỉ một lời này thôi."
Phí Đồng Ngọc cũng không phải vật ngu xuẩn, hơi chậm lại, trong lòng cũng bình ổn xuống, chỉ đáp:
Đa tạ Uyên Vân huynh.”
Phí Đồng Ngọc vốn cũng có hảo cảm đối với Lý Thanh Hồng, chỉ là hắn tính tình lãnh đạm, hảo cảm này vốn là xuất phát từ ích lợi hai nhà cùng tán thưởng đối với thiên phú cùng hành sự của Lý Thanh Hồng, tuổi tác hắn lớn hơn Phí Đồng Khiếu một chút, đối với tình yêu cũng không còn có chấp niệm gì nữa, nghe nói Lý Thanh Hồng không thể có con nối dõi, lúc này cũng dễ dàng buông lỏng ý nghĩ.
Trong khoảnh khắc, trong đầu Phí Đồng Ngọc đã trôi qua mấy ý niệm, muốn xem khuyên bảo đệ đệ cố chấp này của mình thế nào, cùng Lý Uyên Vân tán gẫu câu được câu không.
"Đoạn đường này ta xem, tu sĩ khác họ của quý tộc rất nhiều, chỉ sợ hai nhà Phí Úc chúng ta cộng lại cũng không băng a...'
Phí Đồng Ngọc nhìn xuống phía dưới, cười khanh khách hỏi một tiếng, Lý Uyên Vân chỉ cười gượng không trả lời, dù sao nhân định Lý gia rất mỏng manh, mảng lớn linh điền đều để phần lớn tu sĩ khác họ trồng, tu sĩ khác họ phát triển cũng là khó tránh khỏi.
Phí Đồng Ngọc thấy Lý Uyên Vân không muốn nhiều lời ở đây, chuyển chủ đề, nhìn đệ tử Lý gia ở dưới đang ở vị trí quy củ, đáp:
"Nhưng mà quý tộc quy củ nghiêm khắc, đã sớm nghe nói Lý gia tộc pháp luật khắc nghiệt, Thông Nhai lão tổ lại đang tuổi thịnh niên, cũng không sợ không đè ép được."
Lý Uyên Vân cười ha ha, đùa giỡn, cười nói:
"Đâu chỉ nghiêm khắc, ta trong tộc nghe đồn, chính viện của tộc kia chính là Diêm La điện, sai tộc quy có thể bị đem lên lửa nướng!"
Hai người đều cười ha hả, lại đùa cợt mấy câu, tâm tư Phí Đồng Ngọc vẫn còn ở trên người đệ đệ của mình, cùng Lý Uyên Vân đáp lời, ánh mắt thì quét tới quét lui trên bàn.
Rượu qua ba lượt, Phí Đồng Ngọc hạ quyết tâm, liền ra khỏi bữa tiệc, đứng trong rừng hít thở, mặt trời lặn nơi chân trời dân dân biến mất giữa núi non chập chùng, Phí Đồng Ngọc kéo lá thư trong tay áo, bắn ra một đạo hỏa thuật đỏ tươi.
Lấy lấy ra từng phong thư mà Phí Đồng Khiếu đã sửa đổi không biết bao nhiêu lần, Phí Đồng Ngọc cười khổ đem nó ném vào trong lửa, nhìn những lá thư kia bị ngọn lửa thiêu dịu, Phí Đồng Ngọc lẩm bẩm nói:
"Khiếu nhi à Khiếu nhi, thần nữ tự hướng Thiên Sơn đi, đâu còn vương vấn nhân gian tình, chặt đứt niệm tưởng đi... chặt đứt suy nghĩ đi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận