Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 697: Hi Trị Lo Việc Trong Tông 2

Chương 697: Hi Trị Lo Việc Trong Tông 2Chương 697: Hi Trị Lo Việc Trong Tông 2
Lý Hi Trị vội vàng nhận lấy, dùng linh thức kiểm tra, bên trong có ba hộp ngọc, lại đọc lá thư nhỏ trong đó, im lặng không nói.
Dương Tiêu Nhi tiến lên, ôn nhu nói:
“Nói như thế nào?”
Lý Hi Trị và nàng trở xuống trong rừng, nắm tay nàng, thấp giọng nói:
“Chuyện trong nhà làm xong, chỉ sợ ta phải đi Phủ Thần phong một chuyến, nếu có thể móc nối được với hắn... Dù sao cũng là một đan sĩ Trúc Cơ đỉnh phong.” Dương Tiêu Nhi mím môi nói: “Lý Ân Thành tính tình cổ quái, chưa bao giờ ngả về phe phái nào... Dễ dàng bồi tội, nhưng muốn lọt vào đường dây của hắn sợ rằng không dễ dàng, đến lúc đó ngược lại bị nhục nhã...” Thanh Trì tông là một tông lớn năm trăm năm, cũng là quái vật khổng lồ hùng cứ Việt quốc, lấy hai quận phía nam cùng dãy núi Thanh Trì làm điểm dừng chân, phía đông thẩm thấu Ngũ Môn, phía tây áp chế Trường Tiêu môn sinh cơ bừng bừng, đang lúc tráng niên, mấy chỗ Vọng Nguyệt biên thuy, Lê Hạ thì lấy thuế nặng, tàn sát để khống chế, cướp đoạt huyết khí, mỗi một chỗ địa giới chức quyền rõ ràng, dị thường ổn định.
Ngược lại là phe phái nội bộ Thanh Trì tông san sát, lấy hai phái Nguyên Tu, Nguyên Ô cầm đầu, mười mấy tiểu phái hệ, phong chủ, trưởng lão, chân nhân đánh cờ không ngừng, Thanh Trì chưởng môn Trì Chích Vân ở trong đó chẳng qua nỗ lực duy trì cân bằng.
“Không được, vẫn là muốn thử một lần.”
Lý Hi Trị cẩn thận tự hỏi, đáp: “Bây giờ trong tông nhân số người nhà Trì gia thưa thớt, phải nhờ người Ninh gia khống chế chư phong, đối mặt với Nguyên Ô nhất phái đã rất cố hết sức, huống chỉ Đông Hỏa động thiên phân phối không đầu, Nguyên Tu nhất phái nhiều lần khiêu khích, Trì Chích Vân bị mất quyền hơn phân nửa, không quản được nhiều như vậy.” “Sau này ta phải ở bên trong Thanh Trì tông kéo lên bối cảnh, trợ giúp nhà ta đặt chân Việt quốc, chí ít bị không Thanh Trì xem như chó mà làm thịt, đây là cơ hội rất tốt! Tuyệt không thể bỏ qual” Dương Tiêu Nhi có chút lo lắng nhìn hắn, mặt mày bình thường bởi vì nhu tình trong mắt trở nên sinh động, nàng nói:
“Nhưng... Viên gia của sư tôn chính là hệ Bộ Tử chân nhân, thân phận nhà ta mẫn cảm, chưa từng dám kéo bè kết phái... Ngươi đi qua lần này...” "Viên gia lão tổ năm xưa phạm sai lầm, bị đuổi tới ngoài tông, bây giờ cũng sắp chết, thanh thế Viên gia ở trong tông một năm không bằng một năm, đâu còn có bao nhiêu nhân tình, nếu không sư tôn đã sớm tiến cử ta tới Thiên Tử phong gặp người rồi!
Trong lòng Lý Hi Trị hiểu rõ, Viên Thoan đã sớm ám chỉ hắn nhiều lần, nhưng không dám nói ra miệng, chỉ có thể mở miệng nói:
“Yên tâm, sư tôn cũng ở trên đỉnh núi.”
Dương Tiêu Nhi nghe xong lời này, trong lòng biết hơn phân nửa phía sau có ý tứ của Viên Thoan, lập tức không đề cập tới, gật đầu đồng ý.
Lý Hi Trị cưỡi gió ra khỏi Thanh Tuệ phong, trong lòng lướt qua hai lần.
“Thúc công ở Ỷ Sơn thành được chần nhần coi trọng, đã có bối cảnh Ninh gia, nhưng Nguyên Tố chân nhân từ trước đến nay ở Ỷ Sơn thành tự mình làm việc, chưa từng quản chuyện trong tông...
Lý Hi Trị hiểu được Ninh gia rất có hảo cảm với mình, nhưng trong lòng hắn lại chưa từng đặt việc đầu nhập vào Ninh gia ở vị trí thích hợp nhất:
“Cùng Lý Ân Thành tạo quan hệ, mọi việc liền cởi mở, nhà ta muốn ở trong Thanh Trì có tiếng nói của mình... Cũng cần đi ủng hộ Ninh gia, thân thiện với bên đó, mà không phải trực tiếp đầu hàng, trở thành phụ thuộc Ninh gia...' Hắn hiểu được cách biệt một trời một vực này, bay một hồi, đáp xuống trước Phủ Thần phong, đạo đồng của Phủ Thần phong mở miệng:
“Xin hỏi phải chăng tiên nhân cầu đan? Có gì chỉ giáo?”
Lý Hi Trị không dám tự cao tự đại, thấp giọng chắp tay nói: “Lý Hi Trị của Lý gia Vọng Nguyệt hồ, đến bái phỏng!” Hắn chưa từng nói Thanh Tuệ phong, mà lấy danh nghĩa Lý gia đến đây bái phỏng, chính là ám chỉ, nếu như gõ cánh cửa này mà không mở ra được, chỉ có thể từ bỏ, tắm rửa đi ngủ.
Đạo đồng này đi lên một hồi, mây mù trên đại trận mở ra, Lý Hi Trị hạ xuống ngọn núi này, liền thấy khắp nơi là màu đỏ đậm, không biết có bao nhiêu hỏa mạch chôn ở phía dưới, từng tảng đá lớn lởm chởm, cung điện phía trước có chút cao ngất, giống như một cái đỉnh lô khổng lồ.
Hắn cung kính tiến vào đại điện, bên trên là một lão ông cao gầy, một thân áo bào trắng, gầy trơ cả xương, đang ôm bầu rượu bạch ngọc chè chén, thấy hắn liền nhíu mày, nói thẳng: “Lý gia? Ta cùng quý tộc chưa từng gặp nhau, tìm ta có chuyện gì?!”
Lý Hi Trị thấy hắn rất không kiên nhân, trong lòng trâm xuống, vẫn ăn nói khép nép: “Hi Trị bái kiến Phong chủ, đệ tử nghe nói Vọng Nguyệt hồ có một Sơn Việt, thường thường vì Phong chủ thu thập bảo dược...”
Lý Ân Thành sửng sốt trọn vẹn một hơi, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ:
“Đúng là có việc này.”
Gương mặt cao gầy của Lý Ân Thành giật giật, nhíu mày uống rượu, Lý Hi Trị đáp: “Sơn Việt này đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ, trong lúc nhất thời cuồng vọng tự đại, trước đó vài ngày vào trong cảnh nội nhà ta, bị nhà ta liên thủ với Viên gia giết chết, chuyến này đến đây chính là bẩm báo với Phong chủ việc này!”
“Ta còn tưởng là chuyện gì!” Lý Ân Thành gần như đã quên người này, người đầy mùi rượu, khoát tay nói: “Giết thì giết, vốn không có ảnh hưởng gì, đơn giản là dành nhiều thời gian tìm kiếm bảo dược, đâu cần ngươi chạy một chuyến, trở về đi!”
Lý Hi Trị vội vàng nói:
“Nhà ta cảm thấy rất hổ thẹn, hy vọng có thể bù đắp cho Phong chủ...”
“Ồ?"
Lý Ân Thành uống một ngụm rượu, cười híp mắt nói:
“Nói như thế nào?”
Lý Hi Trị hạ bái, cung kính nói:
“Lý gia ta dựa vào bờ hồ, sau lưng chính là Đại Lê Sơn, phía tây là đại mạc, phía bắc có thể đến Từ Triệu, phía đông vào cửa biển, các loại linh vật đầu có cơ hội lấy được, nếu Phong chủ cần, nhà ta có thể làm thay Phong chủ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận