Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 698: Đắc Tội Với Trì Úy

Chương 698: Đắc Tội Với Trì ÚyChương 698: Đắc Tội Với Trì Úy
Lý Ân Thành ngồi vững vàng trên ghế, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của Lý Hi Trị, thản nhiên nói:
“Ta tự có thủ hạ làm việc, quý tộc là thế gia kiếm tiên, ta làm sao có thể dễ dàng xen vào, Sơn Việt kia chỉ là vì tìm kiếm một loại Huyết Đồn Quả, Sơn Việt Trúc Cơ kia...” Lý Ân Thành suy nghĩ hai hơi thở, giống như ngay cả tên Sơn Việt kia gọi là gì cũng không biết, cũng may Lý Hi Trị tiếp một câu, Lý Ân Thành nói:
“Tin tức này không biết tại sao lại bị Phục Đại Mộc kia biết được, tìm được chưởng quỹ trong Tuyên Nguyên phường của ta, một đường giật dây tới đây, không có quan hệ gì, ta đi tìm một nơi khác là được! Không cần quý tộc!”
“Về phần những cái khác...” Hắn hơi híp mắt, nhẹ giọng nói:
“Ta cũng lười kết giao cái gì, còn xin tới từ đầu thì về đó, trở về Thanh Tuệ phong của ngươi đi.”
“Đệ tử hiểu rõ.”
Lý Hi Trị bồi tội một tiếng, mặt không đổi sắc chậm rãi đi xuống, rời khỏi đại điện, mãi cho đến khi ra ngoài bậc thang, một người trung niên chào đón, chính là nhị đồ đệ của Lý Ân Thành, nói hai câu tốt đẹp giúp sư tôn, Lý Hi Trị CƯời cười, cưỡi gió rời đi. Người trung niên này vào điện, thấy Lý Ấn Thành ngồi ở trên uống rượu, chỉ hạ thấp giọng:
“Phụ thân! Chuyện này...”
Lý Ân Thành trừng mắt nhìn hắn, người trung niên vội vàng đóng cửa, trận pháp che chắn vận chuyển, lúc này mới nói:
“Lý gia này là bổn gia chúng ta, lại rất gầy yếu, hữu danh võ thực, hai bên khá phù hợp! Nhân mạch chúng ta bị Thanh Trì khống chế lâu như vậy, người tâm niệm niệm rất lâu, sao lại đuổi người ta đi!” Lý Ân Thành chẳng hề để ý lắc đầu, đáp:
“Chuyện này có liên quan gì? Những gì nên nói cho hắn ta biết ta đã nói rồi, giọng điệu nặng nhẹ thì có sao, ngươi đừng có mà xem Viên Thoan và Lý Hi Trị là Tư Nguyên Bạch... Kể cả Tiêu Nguyên Tư cũng có chút tâm tư.”
Người trung niên nhớ lại sắc mặt của Lý Hi Trị, chần chờ gật gật đầu. Thanh Tuệ phong.
Lý Hi Trị cưỡi gió trở về viện tử, đóng cửa lại, Dương Tiêu Nhi hỏi:
“Bên phía đó nói thế nào?” “Việc này thành công.”
Lý Hi Trị cười dịu dàng gật đầu, từ trên bàn cầm lẫy bút mực, tự nhiên viết:
“.. Nhìn trong nhà tìm Huyết Đồn Quả... Đưa đến chỗ chưởng quỹ Thanh Trì tông ở Tuyên Nguyên phường, người này chính là người của Lý Ấn Thành...” Lý Ân Thành là tu sĩ Trúc Cơ, làm sao lại không nhớ được một cái tên? Huống chỉ Lý Hi Trị vừa mới nói rõ ràng tên Phục Đại Mộc, Lý Ân Thành làm bộ như thế, đơn giản là tỏ vẻ người này không quan trọng, ám chỉ và ý giao hảo đã rất rõ ràng.
Huống chi Lý Ân Thành nói rõ ràng yêu cầu của mình, thứ nhất là Huyết Đồn Quả, thứ hai là thông qua Tuyên Nguyên phường để liên hệ với hắn, không cần đi Phủ Thần phong nữa.
“Người này ở trong Thanh Trì tông nhiều năm, quả nhiên có chút tâm tư...” Lý Hi Trị suy nghĩ một hồi, trước tiên gác bút mực lại, nói với Dương Tiêu Nhi:
“E là còn phải để Tiêu Nhi đi Đế Vân phong một chuyến, tra xét một chút chuyện trước sau khi Lý Ấn Thành nhập tông, có phải đã đắc tội người nào hay không, để hắn ở trong phong của mình cũng không dám nói chuyện.”
Mặc dù Lý Ân Thành là Đan tu đại sư, nhưng khắp nơi đều bị Vân Đan phong quản chế, phần lớn nhân tình đầu bị Vân Đan phong cướp hết, hắn ta vất vả lắm mới luyện thành đan dược, cuối cùng nhân tình và chỗ tốt phần lớn đầu bị Vân Đan phong lẫy đi. Chỉ là hắn ta luôn luôn biểu hiện cổ quái, mọi người đều cho rằng hắn không quan tâm, Lý Hi Trị bây giờ nghĩ lại cũng cảm thấy kỳ quặc, không dám để cho phụ thân hành sự lỗ mãng, dự định dò hỏi cho rõ ràng. “Dương Thiên Nha tự mình che giấu cho nhà ta, chắc hẳn có liên hệ với nhà ta hoặc là có mưu đồ với Tiêu gia, đi Đế Vân phong mới có thể tra ra tin tức thật, cũng không đến mức lộ ra sơ hở. Hắn buông bút mực, lấy ra Lục Sắc Tầm Nguyên Độn ), vị tiền bối sáng chế ra độn pháp này rõ ràng là người có thân phận, trên ngọc giản ngũ thải rực rỡ, điêu khắc các loại hoa văn. “Nếu bàn về chân nguyên hoa lệ, Triêu Hà Thải Lộ Quyết) quả thật là nhất đẳng...
Lý Hi Trị nhìn một đêm, liền thấy Dương Tiêu Nhi cưỡi gió trở về, cau mày đi vào, đáp: “Lý Ân Thành... Thật sự đã từng đắc tội với một người!” “AI?”
Lý Hi Trị vội vàng ngấng đầu, thấy sắc mặt Dương Tiêu Nhi kỳ quái, nàng thấp giọng nói: “Trì Úy!”
“Trì Úy?I”
Lý Hi Trị ngây người trong nháy mắt, có chút khó có thể tin nói:
“Làm sao có thể?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận