Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 480


Bỗng nhiên, cảm giác không thoải mái vừa nãy của Khoa Lý lập tức biến mất không sót lại gì, hắn không quan tâm tới chuyện có phải mình bị Hứa Yểu thu mua hay không, cũng không quan tâm tới chuyện có phải làm nghiên cứu ở Hoa Hạ hay không nữa.
Chỉ cần nơi này có thể cung cấp đoàn đội tốt nhất cho bọn hắn, vậy người đó chính là thượng đế của bọn họ!
Còn Hứa Yểu cũng không có suy nghĩ gì khác, có chỉ muốn xây dựng một Hoa Hạ mới tươi đẹp hơn, cô cũng mặc kệ đối phương là thỏ bản địa hay chim ưng của nơi khác.
Dùng tiền để buộc chặt kỹ thuật in ấn 3D mạnh mẽ nhất trong tương lai, có lời!
Ngẫm lại, trong tương lai, đoàn đội bọn họ có thể mô phỏng ra các cơ quan bộ phận có thể sử dụng trên cơ thể con người, tứ chi bị khuyết tật, trái tim, thận bị hoại tử...Vậy số tiền cô bỏ ra trong mười mấy năm này chẳng lẽ lại không đáng giá à?
Tiểu Lục, không phải cậu nên phát cho ký chủ đáng thương nhiều tiền dưỡng lão hơn à?
Vẻ mặt Tiểu Lục ngơ ngác, cô dựa vào đâu mà bắt nó phát nhiều tiền dưỡng lão như vậy?
Hứa Yểu nói thầm trong lòng, ý nghĩa sâu xa: “Tiểu Lục, cậu có biết tại sao tôi lại muốn thu mua đoàn đội nghiên cứu phát minh Khoa Lý không?”
Tiểu Lục không trả lời, Hứa Yểu lẩm bẩm: “Đương nhiên là bởi vì tôi sợ chết, ai biết mười mấy năm sau liệu tôi có bị bệnh hay không? Các các quan trong cơ thể có bị hư hỏng gì không? Tôi làm như vậy là để đề phòng bất trắc khi nó chưa xảy ra. Thế này mà gọi là cuộc sống dưỡng lão hạnh phúc gì chứ? Mỗi ngày, tôi đều phải lo lắng về những ngày tháng đau khổ trong tương lai.”
Tiểu Lục: [?]
Tiểu Lục lại một lần nữa hiểu thêm về năng lực ngụy biện của nhân viên xuất sắc đến từ Cục Xuyên Nhanh, Hứa Yểu quả thực có thể nói tới mức biến đen thành trắng.
Tiểu Lục im lặng nghe hệ thống truyền đến kết quả phán định Hứa Yểu sống rất vất vả, sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở chuẩn bị tăng thêm tiền dưỡng lão cho cô, nó lại càng im lặng.
Thôi cứ để mặc ký chủ tuỳ ý làm bậy đi, dù sao mọi thứ cũng đã bị ký chủ chơi hỏng cả rồi.
Hứa Yểu ra tay hào phóng như vậy khiến cả hai bên đều cảm thấy có lời.
Hứa Yểu liếc mắt nhìn Tả Ninh còn đang trầm ngâm suy nghĩ, hỏi tiếp: “Kỹ thuật mô phỏng 3D hiện tại của mọi người có thể in ấn ra mô hình mà tôi mong muốn không? “
Khoa Lý không có tính cách khiêm tốn như người Hoa Hạ, vừa nghe thấy câu hỏi này của Hứa Yểu, hắn lập tức trở nên kiêu ngạo: “Hứa tiểu thư, có thể.”
“Hiện tại, kỹ thuật chúng tôi có thể chế tạo ra một căn nhà nhỏ một tầng trong thời gian một ngày.”
Làm mô hình không đến mức quá khó khăn.
Hứa Yểu cảm thấy rất vui vẻ, bởi khi viết nội dung kịch bản, đàn em tài tử Nghiêm Tưởng này quả thật rất giỏi tưởng tượng, các đồ vật kỳ lạ, quý hiếm trong kịch bản của hắn cũng không dễ gì tìm thấy thứ khác để thay thế trong đời sống hiện thực, nhưng bù lại, có thể dễ dàng tìm được chúng trong đoàn đội Khoa Lí.
Đối với bọn họ, những thứ này cũng chỉ đơn giản như một bữa ăn sáng mà thôi.
Khoa Lý cũng không từ chối yêu cầu của Hứa Yểu, chẳng qua cũng chỉ là làm vài việc cho sếp tương lai mà thôi, dù sao cô cũng đã trả cho bọn họ nhiều tiền như vậy.
Hai bên vui vẻ hoàn thành hiệp định, sau khi ngắt điện thoại, Khoa Lý vui vẻ đi sắp xếp để di dời số liệu và hạng mục trong phòng thí nghiệm.
“Giáo sư Khoa Lý, đồ của chúng ta không nên dễ dàng đi vào Hoa Hạ như vậy được?” Thành viên trong đội thành viên lo lắng nói.
Hẳn là Hoa Hạ sẽ rất vui vẻ khi những đoàn đội nghiên cứu khoa học bọn họ tới đặt trụ sở ở đất nước mình, nhưng muốn đi ra khỏi nước E là chuyện rất khó khăn.
Khoa Lý không hề cảm thấy lo lắng: “Tiểu thư Hứa Yểu sẽ xử lý ổn thỏa mọi chuyện.”
Tất cả mọi người trên thế giới đều biết Hứa Yểu có cách riêng của mình, lúc trước cô đã đưa 1840 văn vật từ nước ngoài về nước, vì thế không cần lo lắng vấn đề này.
Càng như vậy, Khoa Lý càng cảm thấy việc đồng ý để Hứa Yểu thu mua là một quyết định đúng đắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận