Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 311


[Huhuhu, hy vọng lần này các thương nhân yêu nước ra sức, mặc kệ là ai chụp được, cho dù là cá nhân sưu tầm nhưng nếu ở trong nước, tôi đều bày tỏ sự ủng hộ.]
[Nhìn thấy rất nhiều thương nhân nước ta bày tỏ sẽ tham gia đấu giá hội, tôi vừa vui mừng quốc gia chúng ta thật sự phát triển kinh tế, lại vừa cảm thấy phức tạp.]
[Tâm trạng phức tạp +1]
Phòng đấu giá Tô Đức Sĩ hiển nhiên rất am hiểu quảng bá, tin tức đầu rắn gần như khơi dậy hứng thú của phần lớn người Hoa Hạ, phòng phát sóng trực tiếp vừa mở đã xuất hiện vô số cư dân mạng trong và ngoài nước, toàn bộ khu bình luận tràn ngập ngôn ngữ đến từ các quốc gia, náo nhiệt vô cùng.
Bà quản lý Kha Mỹ Như của viện bảo tàng Quan Nhã đeo kính lão, đang quan sát.
Cách thời gian Hứa Yểu đến nước E không quá nửa tháng, trong thời gian này viện bảo tàng Quan Nhã vẫn như cũ, thỉnh thoảng có mấy du khách vào tham quan.
Quản lý chỉ nhớ rõ Hứa Yểu thông qua Hạ Phàm chuyển lời cho bà: "Mời viện bảo tàng Quan Nhã kiên trì đến khi tôi từ nước E trở về.”
Phòng đấu giá Tô Đức Sĩ bao trọn một tòa khách sạn cao cấp làm khán đài đấu giá, ở đại sảnh đều là nhưng nhà giàu quần áo sang trọng.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp hết thán phục dây chuyền quý phu nhân danh viện đeo, lại đến nhẫn bảo thạch cực lớn trên ngón tay, không chỗ nào không tràn ngập hơi thở tiền tài.
Vừa lúc đó, vẻ mặt mọi người xung quanh hơi thay đổi, đồng loạt tản ra hai bên nhường ra một con đường.
Một đám vệ sĩ áo đen vây quanh một cô gái trẻ tuổi khuôn mặt phương đông đi vào bên trong, quản lý phòng đấu giá Tô Đức Sĩ liền tiến lên, cung kính cúi đầu với cô, dùng tiếng Hoa Hạ xem như lưu loát nói: "Xin chào cô Hứa, mời vào bên trong.”
Hứa Yểu cười một tiếng: "Không cần kiểm tra tài sản cá nhân sao?”
Đúng vậy, hội đấu giá của phòng đấu giá Tô Đức Sĩ không phải ai cũng có thể tiến vào, bọn họ kiểm tra tài sản cá nhân, tài sản không đủ sẽ không thể đi vào.
Câu hỏi này của Hứa Yểu khiến quản lý càng cung kính, thắt lưng càng cong: "Ngài nói đùa, ngài đương nhiên không cần.”
“Charlie! Dẫn cô Hứa đến phòng VIP.” Quản lý quay đầu dặn dò một nhân viên cao lớn.
Nhân viên phòng đấu giá bộ dạng cực kỳ đẹp trai, mũi cao mắt sâu, ngũ quan góc cạnh, cười rộ lên càng chọc vào thẩm mỹ của phụ nữ.
Nam nhân viên phòng đấu giá anh tuấn đẹp trai, nữ nhân viên cũng có dáng người xinh đẹp.
Cư dân mạng Hoa Hạ trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng phấn khích, màn hình đều đầy chữ.
[Là chị Yểu của tôi ha ha ha ha, tôi biết ngay Hứa Yểu còn chưa về nước do buổi đấu giá này.]
[Hứa Yểu thật sự rất thể diện, quản lý hội đấu giá rất tôn trọng cô, Hứa Yểu còn có phòng VIP riêng, người phàm chúng ta thật sự không dám nghĩ.]
[Hứa Yểu quả thật đáng sợ, cô ấy xem bao nhiêu trận Tân Vận Hội, lần nào cũng ngồi vị trí đỉnh cấp! Với độ chịu chi này, nếu tôi là chủ phòng đấu giá, tôi cũng cung phụng cô ấy như tổ tông.]
[Thất vọng rồi, tôi còn tưởng sẽ xuất hiện cảnh người nào đó khinh thường Hứa Yểu như trong tiểu thuyết, sau đó bị Hứa Yểu điên cuồng vả mặt, kết quả thái độ của mọi người đối với Hứa Yểu tốt đến bùng nổ.]
Mặc kệ trong lòng người khác nghĩ như thế nào, nhưng trong giới nhà giàu này, biểu hiện bên ngoài của bọn họ chắc chắn rất hoàn mỹ!
Hứa Yểu gần như là phú bà Hoa Hạ tiêu tiền đặc biệt nhiều, mấu chốt là cô dường như rất có cảm giác tự hào dân tộc, loại người này chính là đối tượng trọng điểm cần chú ý của phòng đấu giá Tô Đức Sĩ.
Phòng đấu giá có phòng riêng, phòng VIP chuyên dụng có thể bảo đảm riêng tư, có thể quan sát không sót gì.
Hứa Yểu cũng không báo trước cho phòng đấu giá biết cô cần phòng VIP, nhưng người ta quả thật đã chuẩn bị, còn bảo một nhân viên diện mạo không kém nam minh tinh dẫn cô đi, phục vụ tri kỷ như vậy Hứa Yểu không khỏi cười.
Có tiền đúng là tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận