Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 215


Các bà già không hề khách sáo mà phàn nàn với các chị em già: "Vừa vào đã nói muốn một bà già bảo dưỡng thật tốt, tuổi tác còn nhất định phải dưới 65 tuổi, cũng không nhìn lại xem bản mặt đầy nếp nhăn của mình, người thì cao chưa tới 1m7 mà còn kén chọn. Tắt đèn!"
Còn có một bà già tóc ngắn: "Có năm căn hộ ở Kinh Thị? Được được, hay lắm. Nhà cửa không đứng tên tôi thì có ích gì? Tôi cũng có bảy tám căn ở Hải Thành! Còn đèn sáng cái gì mà sáng, không sáng!"
"..."
[Hahaha người già hẹn hò thực tế quá, lại còn siêu thẳng thắn nữa, này còn tìm bạn già cái gì chứ.]
[Tìm bạn già rất bình thường, con người thì sẽ có nhu cầu tình cảm. Hơn nữa ông Triệu Quốc Lợi lợi hại thế mà, có tận bảy bà bật đèn cho ông ấy, hẳn là người nhiều đèn nhất nhỉ?]
[Ông Triệu đã kết hôn 4 lần, có thể không lợi hại sao? Đầu chó.]
[Có ai biết bà khách mời ngồi thứ hai từ trái sang là ai không? Từ lúc bắt đầu tới giờ tôi chưa thấy bà ấy bật đèn, tôi cũng không thấy rõ mặt bà ấy.]
Hứa Yểu đang định bay đến quần đảo Lipana tổ chức tiệc đính hôn, vẫn dành thời gian xem chương trình này. Trong nguyên văn chưa từng nhắc tới chương trình này, Hứa Yểu cũng không biết rõ phương hướng cụ thể.
Cho dù tất cả các bà lão khách mời đều điên cuồng phàn nàn, nhưng họ cũng đã tham gia, sẽ phải chọn bật đèn hoặc tắt đèn, chỉ có bà cụ ở góc bên trái đến bây giờ vẫn chưa từng bật đèn, ánh đèn hậu trường mờ mịt khiến không ít cư dân mạng không khỏi hoang mang, không biết vị này rốt cuộc là ai, giống như bị ngăn cách với thế giới.
[Tra được là bà Chu Thúy Lan, bà ấy là ca hậu của thế kỷ trước, hình như từng có một người chồng chưa cưới c.h.ế.t trẻ, cả đời chưa lập gia đình.]
[Mẹ tôi siêu thích những bài hát của bà Thúy Lan, trong nhà vẫn còn giữ đĩa hát của bà ấy, giới trẻ bây giờ không biết Chu Thúy Lan cũng rất bình thường.]
[Bà Chu cũng tới tham gia chương trình, vẫn luôn không bật cũng được sao? Cũng phải cho mấy ông già đó chút mặt mũi chứ. Tới tham gia chương trình mà chẳng có phản ứng gì, không thể chấp nhận được. Không phải là cháu ngoại bà ấy ép bà ấy tới đây đấy chứ?]
Người cháu ngồi ở phía dưới đọc bình luận cũng chấn động, cảm thấy mình quá oan uổng, rõ ràng chính bà Thúy Lan kiên quyết yêu cầu cậu đưa bà ấy tới đây mà, cậu ấy cũng không thể ép buộc trưởng bối tham gia chương trình được.
Hứa Yểu nhìn tên trên sóng bình luận, đột nhiên kinh ngạc nhướng mày. Ở lễ tang của ông Thôi Quốc Cường trong nguyên văn, bà cụ này đã từng xuất hiện!
Đột nhiên Hứa Yểu nhận ra gì đó, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười.
Cô hy vọng ông Thôi Quốc Cường hoàn thành tâm nguyện, sẽ có thể thật sự có người cùng ông nắm tay lúc tuổi già.
"Đi thôi." Quý Chính Khanh đưa tay ra đỡ Hứa Yểu lên máy bay, ánh mắt Hứa Yểu quan sát trong máy bay tư nhân của Quý Chính Khanh.
Khoan đã, anh trai cô đã giúp cô mua máy bay tư nhân rồi, cô cũng sẽ sớm có một chiếc!
Ông Thôi Quốc Cường được nhân viên công tác nhắc nhở chuẩn bị lên sân khấu, ông già vô cùng căng thẳng, một tay chỉnh lại quần áo, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c rảo bước đi ra ngoài.
Thôi Quốc Cường đứng trên sân khấu, nói lớn vào micro: "Chào mọi người, tôi là Thôi Quốc Cường, năm nay 73 tuổi, là cựu binh đã xuất ngũ."
Giọng nói của Thôi Quốc Cường thoáng dừng lại, hơi ngượng ngùng nói: "Tôi rất xin lỗi mọi người, tôi tham gia chương trình cũng không phải muốn tìm bạn già, thật ra tôi muốn tìm một người..."
Có tiếng "tách --" vang lên, ở vị trí thứ hai từ trái qua có người đột nhiên bật đèn.
Một bà cụ với mái tóc búi cao mỉm cười dịu dàng, bà mặc váy dài tao nhã, khuỷu tay khoác khăn choàng, cổ tay còn đeo một chiếc vòng ngọc sáng bóng. Mỹ nhân bất bại theo năm tháng, cho dù da đã có nếp nhăn, thì cốt cách vẫn đẹp.
Thôi Quốc Cường nhìn bà cụ bật đèn, giọng nói đột nhiên im bặt, đầu óc có chút mơ màng.
Bất kể là hiện trường hay cư dân mạng đều kinh ngạc, khi có người bật đèn nhanh như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận