Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 390


Khổng Tấn Hoa nghĩ có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, lúc bận dứt khoát ăn bánh bao thịt lót dạ, mỗi lần lên lớp đông y ở đại học, hoặc là tới bệnh viện tư nhân khám bệnh, thích lựa chọn đạp xe đạp.
5 tỷ...... 5 tỷ......
Khổng Tấn Hoa hoàn toàn không nhịn được, "Được được, cảm ơn tiểu thư Hứa Yểu đã ủng hộ đoàn đội chúng tôi."
Có tiền thì dễ rồi, bao nhiêu nghiên cứu phát mình cũng bởi vì thiếu tiền mà bị buộc dừng lại?
Đoàn đội bọn họ vô cũng gian nan, bởi vì ông lấy thành phần từ trong dược liệu đông y để nghiên cứu chế tạo thuốc đặc trị ung thư, xí nghiệp y dược trong và ngoài nước kỳ thật đều không coi trọng bọn họ, hiện giờ có tiền là tốt rồi, không sợ nghiên cứu bị dừng lại dở dang.
Nhưng một giây sau Hứa Yểu lại nói: "Chẳng qua tôi có hai điều kiện."
Hứa Yểu nói: "Tôi rất để ý đến sức khỏe của ngài, nếu có thể, sau này báo cáo ăn, mặc, ở, đi lại của ngài phải kịp thời báo cho tôi biết, tôi sẽ sắp xếp chuyên gia dinh dưỡng theo dõi ngài."
Kỳ thật dựa theo nguyên văn mà nói, khi còn sống vị Khổng lão này cũng chưa tận mắt nhìn thấy thuốc đặc trị mình nghiên cứu đưa ra thị trường.
Hứa Yểu suy đoán Khổng Tấn Hoa không sống nổi hai năm nữa, ông lão vì nghiên cứu phát minh đã hao tổn tinh thần thương thân mất sớm.
Nếu có thể nỗ lực kéo dài thêm hai ba năm thì tốt hơn.
Khổng Tấn Hoa nhất thời im lặng, thần sắc sinh viên của ông cũng ảm đạm.
"Được, có thể." Khổng Tấn Hoa không nhắc tới chuyện mình cũng uống thuốc mỗi ngày, đồng ý.
Hứa Yểu nói: "Còn một điều kiện nữa là, tôi có mấy chục khách thuê đều bị ung thư giai đoạn cuối, ông xem trị liệu giúp tôi?"
Hứa gia có hơn hai trăm hộ thuê ở thôn Tây Điền, một phần ba người sinh bệnh ung thư.
Quý Chính Khanh đều nói cô vì muốn trở thành chủ cho thuê tốt nhất toàn cầu, vậy khách thuê của cô chờ c.h.ế.t đáng thương như vậy, cô chủ nhà này không phải nên làm chút gì sao?
Cung cấp nhà ở chiết khấu thấp, thỉnh thoảng viện trợ chỉ là trị phần ngọn không trị tận gốc, nếu ung thư là đầu sỏ gây nên, vậy chữa khỏi ung thư đi.
Khổng Tấn Hoa: "...?"
Gì cơ? Điều kiện trước của Hứa Yểu còn được, điều kiện sau là gì cơ?
Muốn ông giúp cô chữa khỏi cho mấy chục khách thuê bị ung thư?
Chuyện này giống như một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu hung hăng xối xuống, đoàn đội bọn họ nếu thật sự có bản lĩnh này thì thuốc đặc trị đã sớm đưa ra thị trường, còn nghiên cứu phát triển cái gì chứ?
Đội ngũ quả thật thông qua chiết xuất thành phần thuốc đông y, tiến hành thí nghiệm trên chuột bạch bị ung thư, quả thật g.i.ế.c c.h.ế.t một bộ phận tế bào ung thư, nhưng muốn thông qua kỹ thuật này chữa khỏi ung thư giai đoạn cuối vẫn có chút người si nói mộng.
Nếu đây là điều kiện đầu tư của Hứa Yểu, vậy bọn họ sẽ không thỏa mãn được.
Sinh viên bên cạnh chỉ cảm thấy thầy của mình quá "đơn thuần", mặc kệ nhiều như vậy, lấy được tiền hạng mục trước rồi nói sau.
Giả thiết không chữa khỏi cũng được, đầu năm nay truyền dịch cũng có người truyền c.h.ế.t a!
Hứa Yểu tiếp tục nói: "Khổng lão, tôi tin ông nhất định có thể làm được, cố lên. Hai ngày nữa tôi sẽ chuyển tiền cho đoàn của ông."
Hứa Yểu suy nghĩ một chút lại nói: "Ngài chú ý thân thể, cũng đừng để quá sức."
Khổng Tấn Hoa nhất thời có chút dở khóc dở cười, Hứa Yểu còn bảo ông cố gắng lên, đây đâu phải cố gắng là được?
Sau khi cúp điện thoại, Khổng Tấn Hoa lại thở phào nhẹ nhõm, ít nhất đã kéo được đầu tư?
"Thầy, chẳng phải lão Lý nói chúng ta làm nghiên cứu phát mình phải da mặt dày, kéo tiền trước rồi nói sau, mặc kệ có thể hoàn thành yêu cầu của Hứa Yểu hay không." Sinh viên ở bên cạnh liên tục khuyên nhủ."
Khổng Tấn Hoa cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, kéo đầu tư trước rồi nói sau.
"Chúng ta mau đi vào trước đi." Khổng Tấn Hoa nhìn thấy đồng hồ treo trong đại sảnh, giật mình phát hiện đã hơn 10 phút, vội vàng nói.
Khổng lão mang theo sinh viên chạy về phía phòng họp, trong cánh cửa khép hờ truyền đến giọng điệu của Marcus, lúc sinh viên giúp Khổng lão cẩn thận mở cửa, bởi vì thiết kế cửa chính phòng họp vẫn không thể tránh khỏi tạo thành tiếng vang không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận