Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 173


[Trước đây, tôi thấy Hứa Yểu ngang ngược giải nghệ như vậy, tôi còn cho rằng đoàn đội luật sư sau lưng cô ấy có lẽ rất mạnh, kết quả lại là luật sư mới? Bọn họ có thể đấu lại bộ phận pháp lý của công ty niêm yết à? Thật lo lắng.]
[Lo lắng +1, tôi vốn còn cho rằng Hứa Yểu ngông cuồng như vậy, sau lưng có đoàn đội như Hứa Thị, vụ kiện này có thể thắng hay không còn chưa thể nói trước được]
[Không quan tâm có thể thắng hay không, Hứa Yểu đều là thần trong lòng tôi, vụ xét xử này được livestream đúng không? Tôi chắc chắn sẽ xem đúng giờ!]
[Theo tin tức đáng tin cậy, tôi biết được, luật sư Phan dưới trướng Hứa Yểu là người từng bị bộ phận pháp lý của Nhuận Đạt sa thải không dùng nữa, trái tim tôi rất lạnh, rất lạnh.]
[Người anh em lầu trên đừng dọa tôi]
Cho dù Hứa Yểu có mời luật sư mới tới, nhưng đây rõ ràng là một bãi nước đục, vậy mà cô vẫn tự nguyện dính vào, bình luận tốt ở trên mạng như thủy triều, ai dám trách cứ Hứa Yểu một câu, đều sẽ bị mang tới mức phải xóa tài khoản Weibo.
Phòng làm việc của trò chơi Thiên Minh vẫn đang tiến hành làm việc căng thẳng, Hoàng Cường bớt chút thời gian đi gặp Minh Thiền.
“Sếp Minh, ngày mai tôi phải tham gia xét xử, nên xin cô nghỉ một ngày, tôi chắc chắn sẽ thức thâu đêm hoàn thành công việc của mình.”
Minh Thiền vỗ vai hắn: “Anh cứ đi đi, tiền lương vẫn sẽ được trả như cũ, trò chơi của chúng ta đã được sửa gần như hoàn thiện rồi, không còn bận rộn như trước nữa.”
Điều này không giống với việc làm một trò chơi mới, bọn họ tiến thành thay đổi trên nền tảng của trò chơi sẵn có. Cả tháng này, bọn họ vất vả ngày đêm cuối cùng cũng đã sắp nhìn thấy ánh sáng, Minh Thiền lập tức nén trò chơi lại gửi cho đệ nhất kim chủ của mình là Hứa Yểu chơi thử.
Hứa Yểu vui vẻ nhận lấy gói trò chơi, vậy mà lại nặng tới 2Gb, cô không hề có ý định tham gia vụ án xét xử ngày mai, chỉ coi ở trên mạng.
Lúc điện thoại của cô đang tải trò chơi xuống, cô liền nhận được tin nhắn wechat của người anh trai nhà giàu số 1.
[Hứa Cảnh: Yểu Yểu, có cần đoàn đội luật sư của anh giúp đỡ em trong vụ kiện không?]
Hứa Cảnh quả thực có hơi lo lắng, hắn nghe nói luật sư của cô là một luật sư mới, không biết có đáng tin hay không.
Hứa Yểu mỉm cười gửi tin nhắn thoại qua cho hắn: “Không cần, em tin tưởng vào con mắt nhìn người của em.”
Đã qua 7 giờ sáng, một đám phóng viên vây quanh cửa tòa án, mãi cho tới 8 giờ mới nhìn thấy một chiếc xe bảo mẫu đang chạy từ xa tới. Phan Hiển Dân và Diêu Tông Trạch mặc đồ vest nghiêm chỉnh, tài cầm tập tài liệu, đưa Hoàng Cường và các nguyên cáo từ trên xe xuống.
Các nhà báo đã chờ rất lâu lập tức lao qua, đưa microphone tới trước mặt bọn họ:
“Luật sư Phan, trên mạng nói anh bị bộ phận pháp lý của Nhuận Đạt sa thải, xin hỏi anh có suy nghĩ như thế nào về việc thưa kiện với sếp cũ ngày hôm nay?”
Vấn đề này quả thực sắc bén, lông mày Phan Hiển Dân nhíu lại, một nhà báo khác hỏi tiếp: “Công ty luật Bác Ân chưa có vụ kiện nào thành công vang dội ở Hải Thành, xin hỏi tại sao tiểu thư Hứa lại mời Quý công ty tới làm đoàn đội luật sư cá nhân của mình? Có phải bởi vì giá để mời các anh tương đối thấp không?”
“Xin hỏi luật sư Diêu, anh có lòng tin với buổi xét xử hôm nay không?”
“...”
Các cư dân mạng trong phòng livestream ầm ĩ cả lên, vừa nhìn đã biết đây chính là tâm thái của luật sư.
Phan Hiển Dân nhận lấy microphone, giọng nói của hắn vừa vững chãi vừa bình tĩnh: “Việc thắng hay thua kiện trước giờ đều không liên quan tới luật sư mới hay luật sư lão làng, mà là sự công bằng của pháp luật.”
Chỉ một câu nói, tất cả nhà báo có mặt tại đây nhất thời đều trở thành người câm.
Ai dám nói ra một chữ khác nào đang nghi ngờ sự công bằng của pháp luật đất nước?
“Mời mọi người vào trong.” Diêu Tông Trạch đứng ở một bên khẽ cười, ra hiệu cho đám Hoàng Cường đang căng thẳng tột độ đi vào bên trong toà án, chỉ để lại cho các phóng viên mấy bóng lưng rộng lớn, rắn chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận