Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 472


Nghe vậy, Khoa Lý càng thấy mong đợi, hiện tại, đoàn đội nghiên cứu phát minh bọn họ đang gặp khó khăn rất lớn, bọn họ có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới gia tộc Hande vậy mà lại hoàn toàn xong đời ngay trong thời điểm mấu chốt, đã vậy còn bị tập đoàn Quý Thị và tập đoàn Hoắc Thị chia nhau nuốt gọn, trong khi tập đoàn Hoắc thị chẳng có năng lực gì, là một khối bùn loãng không thể trát tường.
Trông cậy vào tập đoàn Quý Thị? Vị hôn thê của Quý tổng nhà người ta chính là Hứa Yểu.
Hắn hy vọng sức hút của khoa học kỹ thuật có thể hấp dẫn được Hứa Yểu, khiến cô buông bỏ thành kiến về quốc tịch, tiến hành đầu tư cho bọn họ, dù sao đi nữa, nếu như đầu tư, lợi nhuận cũng sẽ rơi vào túi tiền của Hứa Yểu, không ai không yêu tiền cả.
“Tôi không thể đầu tư cho các anh.” Hứa Yểu cười rồi nói tiếp, trước mặt mấy người của Khoa Lý đang mặt mày trắng bệch, cô cong môi bổ sung thêm một câu: “Tôi chỉ thu mua.”
Cụ thể mà nói thu mua cũng là một hình thức đầu tư, nhưng thu mua toàn bộ với đầu tư có sự khác nhau rất lớn.
Sau khi Tiểu Lục ngốc nghếch kiểm tra tư liệu xong liền lao ra nói: [Ký chủ, kỹ thuật in ấn sinh vật 3D của đoàn đội nghiên cứu phát minh Khoa Lý quả thực đã vượt mức quy định trên toàn cầu, thậm chí đè ép cả Hoa Hạ, nhưng đó là chuyện của mười mấy năm sau, cô đừng tiêu tiền hoang phí.]
Tiểu Lục cảm thấy so với việc nuôi bọn họ mười mấy năm, không bằng để tới lúc đó hẵng tới cắt đứt râu của bọn họ.
Hứa Yểu không quan tâm tới lời nhắc nhở của Tiểu Lục, cô nhìn bọn họ cười khanh khách.
Sắc mặt của đám người Khoa Lý lại càng khó coi, Hứa Yểu muốn thu mua bọn họ?
Hứa Yểu đứng lên khẽ lắc cổ nói: “Hôm nay, tôi đã nói rõ ràng, tôi chỉ thu mua, tôi đảm bảo sẽ ra giá đủ khiến mọi người hài lòng mọi, tôi không thiếu tiền.”
Kỹ thuật in ấn 3D sẽ có tiềm lực vô hạn trong tương lai, nếu như có thể nắm giữ nó trong tay đương nhiên vẫn là tốt nhất, nhưng dù sao bọn họ cũng không phải đoàn đội trong nước, trực tiếp thu mua lại như vậy, đồng thời dời đoàn đội thí nghiệm vào trong nước mới là điều tốt nhất.
Dù sao cũng không thể phủ nhận được những người tài giỏi trên thế giới này rất nhiều, trong nước có, nước ngoài cũng có không ít.
Sau khi nói xong lời đó, Hứa Yểu liền rời đi với Quý Chính Khanh, những người tham quan ở bên ngoài không nghe thấy tiếng hoan hô ở bên trong, lập tức để lộ vẻ mặt xem náo nhiệt.
“Tôi biết ngay Hứa Yểu sẽ không đầu tư cho đoàn đội ở nước ngoài, lần trước, bà chủ nhà này đã chịu thiết ở chỗ nhà đấu giá Tô Đức Sĩ , nếu là tôi, tôi cũng sẽ hận c.h.ế.t bọn họ.”
“Thực ra tốt nhất vẫn nên buông bỏ thành kiến trên lĩnh vực khoa học kỹ thuật, không nên đánh giá bằng ánh mắt thiển cận, quả có hơi đáng tiếc.”
“Lúc trước tôi có biết được thông tin liên quan, nghe nói kỹ thuật in ấn 3D của đoàn đội nghiên cứu phát minh Khoa Lý dường như đã vượt mức quy định trên toàn cầu, điều này quả thực đáng tiếc.”
“......”
Hứa Yểu không để ý tới những lời bàn tán hóng chuyện kia, cô và Quý Chính Khanh rời khỏi triển lãm sáng tạo khoa học kỹ thuật.
Hứa Yểu có chút không xác định hỏi: “Khanh Khanh, anh thấy đoàn đội nghiên cứu phát minh Khoa Lý có đồng ý cho em thu mua bọn họ không?”
Quý Chính Khanh nhìn sang cửa hàng trà sữa cách đó không xa, Tả Ninh đang đứng ngay ngoài cửa mỏi mắt trông ngóng nhìn bọn họ, anh mỉm cười, giọng điệu vô cùng chắc chắn: “Sẽ đồng ý.”
Từ nhỏ, Quý Chính Khanh đã lớn lên ở châu Âu, anh biết rõ suy nghĩ của các nhà tư bản cũng như những nhân viên nghiên cứu ở bên đấy.
Các nhà phát minh nghiên cứu ở phương tây chỉ cần có thể thành công hoàn thành thí nghiệm của mình mà thôi, chỉ cần đạt được ước mơ, sửa quốc tịch cũng là chuyện bình thường, ước mơ lớn hơn tất cả mọi thứ khác.
Nghe vậy, Hứa Yểu lập tức yên tâm: “Vậy thì tốt rồi.”
Cô cũng không quan tâm liệu đoàn đội nghiên cứu phát minh Khoa Lý có thật sự phải mất mười mấy năm mới có thể nghiên cứu thành công hay không, cô phải nắm chặt mọi thứ ở trong tay mình trước đã mới là chuyện đúng đắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận