Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 465


Hứa Cảnh nhai viên kẹo sữa cứng ngắc trong miệng, hắn cảm thấy hai điều này cũng chẳng khác gì nhau, tiếp xúc chính là bồi dưỡng tình cảm, tình cảm tăng lên sẽ rất dễ dàng nóng đầu, muốn nhanh chóng kết hôn.
Hứa Yểu sợ Hứa Cảnh đang Tết nhất nhưng vẫn cứ mãi lải nhải bên tai cô chớ nên bước vào nấm mồ hôn nhân, cô quyết đoán trở về phòng mình.
Hứa Yểu lướt vòng bạn bè một lượt, những người bạn của cô hoặc là đang ở những địa điểm du lịch ấm áp trên thế giới, hoặc là đang khoe khoang các món ăn mỹ thực trong ngày Tết của mình khiến cho bọn họ mập lên.
Trong vòng bạn bè, chỉ có mình Nghiêm Tưởng trông vô cùng chói mắt giữa đống thức ăn ngon, vòng bạn bè của hắn là “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha”, chỉ có một đống haha chứ không có bất cứ thông tin gì, khiến không ít người nghi ngờ trạng thái tinh thần của hắn.
Hứa Yểu nhìn một lát sau đó gửi một tin nhắn Wechat cho Nghiêm Tưởng.
[Tiểu Hứa cho thuê chuyên nghiệp AAAA: Đã đạt được tự do tài chính rồi à? Sao lại vui vẻ như vậy?]
[Nghiêm Tưởng: Chị Yểu, năm mới vui vẻ, coi như đã đạt được tự do tài chính rồi ha ha ha.]
Tin tức hay ho phải chia sẻ ra ngoài mới có cảm giác vui vẻ, Nghiêm Tưởng lập tức gửi một tin nhắn thoại sang cho Hứa Yểu, giọng điệu của hắn vô cùng vui vẻ: “Đàn chị, nhờ có chị em mới có thể đạt được tự do tài chính, là chị mang tới linh cảm cho em!”
Hứa Yểu: ?
Hắn có ý gì?
Hứa Yểu lập tức nhớ đến lai lịch của đại tài tử Nghiêm Tưởng này, trái tim cô liền thình thịch mấy cái, tên nhóc này sẽ không viết cô vào trong sách của mình đấy chứ?
Nghiêm Tưởng cũng sẽ không xâm phạm quyền cá nhân của cô, hắn liên tục cười ha ha nói: “Lúc trước không phải chị bảo em sáng tác bằng cách kết hợp à? Em đã kết hợp tiểu thuyết văn học trinh thám nghiêm túc với tiểu thuyết Mary Sue ‘tất cả mỹ nam đều yêu ta’, em đã được chị truyền cảm hứng sâu sắc! Em đã kết hợp giữa tiểu thuyết khoa học viễn tưởng với tiểu thuyết ngôn tình rồi sáng tác ra một thể loại tiểu thuyết mới, ha ha ha ha hiệu quả cực kỳ tốt, còn bán được bản quyền.”
Khóe miệng Hứa Yểu nhếch lên, thật à? Lúc đó, cô chỉ thuận miệng nói như vậy mà thôi.
“Là vị đạo diễn (coi tiền như rác) nào mua bản quyền của anh thế?”
Nghiêm Tưởng đắc ý nói: “Tả Ninh.”
Từ sau khi bộ phim ngắn “Duyên Âm” nổi tiếng vang dội, Tả Ninh liền có thể hô mưa gọi gió, không chỉ vậy, Tả Ninh và Nghiêm Tưởng cũng đã kết bạn với nhau, Tả Ninh vô cùng tán đồng tài năng của nhà biên kịch mới Nghiêm Tưởng.
Một thời gian trước, Tả Ninh bỏ ra một khoản tiền lớn mua bản quyền tác phẩm tâm huyết mới nhất của Nghiêm Tưởng, giúp Nghiêm Tưởng đạt được tự do về tài chính.
Hứa Yểu xúc động nói: “Nhớ tới lúc trước, cậu có thể cúi người chỉ vì một bản báo cáo thực tập.”
Chẳng lẽ lại không phải! Báo cáo thực tập chính là nỗi lo chung của vô số sinh viên năm 4.
Hứa Yểu nhớ tới chuyện ngày hôm nay, lúc cô gặp được những người thuê nhà đáng thương khi đi chúc Tết ông Thôi Quốc Cường, trong lòng cô chợt dâng lên suy nghĩ: “Đàn em, bộ phim kia của anh có thiếu diễn viên quần chúng không?”
Nghiêm Tưởng suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Sao lại không thiếu chứ, một đống NPC bị đám vai chính tiêu diệt, hết người này lại tới người kia cứ như rau hẹ trên mặt đất.”
Lúc đầu, Nghiêm Tưởng vì muốn khiến cho bối cảnh truyện trở nên rộng lớn, nên những pháo hôi trong truyện của hắn phải lên tới hàng trăm hàng ngàn người, vừa không để ý lập tức viết ra “quân đoàn hơn trăm người”.
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hứa Yểu: “Tôi định để những người thuê nhà chưa tìm được công ty thực tập tới làm diễn viên quần chúng trong đoàn làm phim của các anh, anh có nhận bọn họ không?”
Dù sao Nghiêm Tưởng cũng là một sinh viên đã tốt nghiệp có lương tâm, hắn cũng sẽ không vì bản thân đã tốt nghiệp mà cố ý đi lật dù của các đàn em khóa dưới còn đang sống trong đau khổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận