Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 478


Cánh cửa màu đỏ thẫm được mở từ ngoài vào trong, người đến là quản gia của Hứa gia hiện tại, có lẽ ông đã nhận được tin của Hứa Cảnh từ trước, nên đã tới đây để chờ bọn họ.
Vừa bước vào tòa nhà cổ 100 năm này, ánh mắt của đám người Tả Ninh, Nghiêm Tưởng hoàn toàn bị nơi này hấp dẫn, nhìn chỗ nào cũng thấy có phong cách.
Quý Chính Khanh từ tốn nói: “Thời cổ đại, tòa nhà này của em vốn là nhà của một vị quan, trong 100 năm sau, tòa nhà này đã được sửa chữa lại tổng cộng 4 lần, lần sửa chữa cuối cùng là bởi vì ông Hứa nhớ tới em, nên 3 năm trước khi qua đời, ông đã đưa ra quyết định sửa chữa lại nơi này...”
Hạ Phàm đi theo phía sau: “?”
Người giới thiệu về tình hình của bất động sản cho tiểu thư Yểu Yểu không phải nên là hắn à?
Mặc dù Quý tổng biết hơn hắn rất rất nhiều... Nhưng điều này quả thực có hơi kỳ lạ...
Chỉ mới một năm trôi qua mà thôi, ai con mẹ nó giành mất công việc của hắn?
Trợ lý Lý đang ngậm ống hút uống sữa chua, hắn bĩu môi nhỏ giọng nói với Hạ Phàm: “Tổng trợ lý Hạ, có điều này có thể anh chưa biết nhỉ? Đây 100% là do người có não tàn yêu đường nào đó ở phía trên có ý đồ xấu, chúng ta không cần để ý tới.”
Hạ Phàm: “...”
Hạ Phàm im lặng nhìn trợ lý Lý buông thả bản thân, đây là sự tự tin của người có thể về hưu bất cứ lúc nào à?
Tuy rằng hiện tại trợ lý Lý vẫn không phải là nhân viên của đội thuê nhà Hứa Yểu, nhưng những ngày này của trợ lý Lý không hề thua kém hắn chút nào. Bởi vì người này dám dỗi ông chủ, còn có thể phất áo ra đi bất cứ lúc nào.
Quý Chính Khanh thực sự hiểu rất rõ về tòa nhà cổ 100 năm này, bởi vì lúc trước, ông Hứa đã đưa anh tới đây rất nhiều lần, lúc giới thiệu anh đều nói có sách, mách có chứng, nói hết lý do tại sao trước kia nơi này lại được thiết kế như vậy
Vốn là một biên kịch, Nghiêm Tưởng không khỏi trợn tròn mắt, hắn ngạc nhiên cảm thán nói: “Tài năng văn học của Quý tổng quả thực rất giỏi.”
Đây là sức hấp dẫn của văn học, là kỹ thuật của ngôn từ.
Chỉ trong vài câu, anh đã có thể tô điểm cho quần thể kiến trúc nhà cổ vốn đã hoa lệ càng trở nên độc đáo.
Điều này cũng giống với người môi bất động sản, thổi phồng một căn nhà tới mức trên trời, khiến cho người đi xem phòng hận không thể đưa tiền cọc ngay lập tức.
Tuy nhiên, điểm khác nhau ở chỗ này tòa nhà cổ 100 năm này quả thực giống hệt như lời của Quý Chính Khanh.
“Mặc dù tòa nhà này được xây dựng theo kiến trúc miền bắc, nhưng cũng kết hợp với vẻ đẹp của kiến trúc lâm viên miền nam”
Trước đây, Hứa Yểu từng làm nhiệm vụ xuyên nhanh ở thời cổ đại, cô cũng biết kiến trúc miền nam và miền bắc có sự khác biệt, đình đài, lầu các, núi giả san sát nhau, khiến người ta không thể nhìn một lượt từ đầu đến cuối chỉ trong một ánh mắt.
“Chúng ta vào trong nhà xem.”
Sau khi bước vào trong nhà, mọi người mới cảm nhận được sự kết hợp giữa cổ đại và hiện đại, bên trong kiến trúc cổ kính vậy mà toàn là nội thất hiện đại, TV tinh thể lỏng màn hình cực lớn đã được lắp xong từ lâu, trong khi ở trên đầu bọn họ là 7,8 chiếc camera đang di chuyển theo từng chuyển động của mọi người, mỹ học cổ đại và hiện đại được kết hợp một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Sau khi xem qua một lượt, Tả Ninh vô cùng khâm phục nói: “Tôi thật sự không ngờ ở bên trong Kinh Thị vậy mà lại có một tòa nhà cổ 100 năm thuộc về tư nhân như vậy.”
Có nơi này rồi thì còn cần tới Hoành Điếm làm gì? Khán giả gần như học thuộc lòng gần hết tất cả bối cảnh ở Hoành Điếm rồi.
Ngay cả tác giả sáng tác ra kịch bản là Nghiêm Tưởng đều khó tìm ra được điểm yếu nào của nơi này
Tả Ninh có hơi do dự nói: “Tiểu thư Yểu Yểu, có tiện để chúng tôi quay phim ở đây không? Chúng tôi chắc chắn sẽ trân trọng nơi này.”
Trong kịch bản, nhóm vai chính sẽ gặp phải tình huống thời không xoay chuyển bên trong tòa nhà cổ, gặp được đoàn quân hơn 1000 người, đội binh lính 1000 người của đế quốc này đương nhiên do các diễn viên quần chúng diễn, nhưng những diễn viên quần chúng đó không cần quay phim ở trong nhà, chỉ cần để các diễn viên chính quay ở đây là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận