Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 213


Lục Dã đi ở phía sau Hứa Yểu, tay cầm một chiếc quạt nhỏ đang chạy, thổi vào Hứa Yểu.
Hứa Yểu thấy mái tóc ngắn gọn gàng của anh có mồ hôi chảy xuống, liền kêu anh tự quạt cho bản thân, vẻ mặt Lục Dã không đổi, giống như không nghe thấy, chiếc quạt điện trong tay vẫn hướng về phía cô.
"Thời tiết hôm nay nóng quá, cẩn thận không bị cảm nắng đấy." Hứa Yểu nghĩ đến nhân viên của mình phải bôn ba ở bên ngoài thu tiền thuê thì nhắc nhở, nói: "Nói với tổ chương trình, trời hanh khô phải chú ý khi dùng lửa, ngoài ra, hãy cho các nhân viên đoàn đội thêm trợ cấp nóng nực."
Một khi cái nắng nóng mùa hè lên cao, sẽ rất dễ xảy ra hỏa hoạn, Hứa Yểu nhớ tới lễ tang của ông cụ Thôi Quốc Cường ở trong nguyên văn, tác giả mượn cuộc trò chuyện Liễu Nghênh Hạ và nam chính ban đầu để đề cập tới nguyên nhân cái chết, hình như ông cụ đã bị hỏa hoạn xảy ra vấn đề.
Lục Dã gật đầu tỏ ý đã nhớ.
"Cô Yểu Yểu, cô rất thích con gấu trúc này sao?" Lục Dã đột nhiên hỏi.
"Hẳn rất khó để có người không thích gấu trúc chứ nhỉ? Không chỉ con vừa rồi, những con gấu trúc khác cũng rất đáng yêu." Hứa Yểu cười nói, còn dẫn Lục Dã đi mua vài con búp bê gấu trúc để ngắm cho thỏa mãn sự mê mẩn.
Nếu không phải ngồi uống trà ở đồn cảnh sát, phần lớn cư dân mạng, trong đó có cả Hứa Yểu, có lẽ đều từng mơ mộng nuôi một con quốc bảo đen trắng.
Lục Dã nói: "Gấu trúc không được chăn nuôi, nhưng có thể nhận nuôi."
Nhận nuôi gấu trúc cũng không có nghĩa là bán quốc bảo, mà người nhận nuôi có quyền đến thăm và biết rõ tình hình về chú gấu trúc đó, thậm chí còn có thể đặt tên cho nó, mà phí nhận nuôi sẽ được sử dụng hoàn toàn cho chú gấu trúc đó.
Hứa Yểu ngẩn người, giơ ngón cái với Lục Dã, ý tưởng này không tồi.
Họ chơi một vòng quanh sở thú rồi nhanh chóng về nhà, Hứa Yểu cảm thấy thời tiết này quá nóng, xem dự báo thời tiết thử thì nhiệt độ khu vực đã lên tới 40°+.
[Quý Chính Khanh: Yểu Yểu, em cảm thấy để một chú chó tới đưa nhẫn đính hôn thì thế nào?]
Thân là một nhân viên đã nghỉ hưu đến thế giới này để dưỡng lão, Hứa Yểu rất chấp nhận việc nuôi thú cưng, có ai không thích những con vệt lông mềm mại chứ.
Tiệc đính hôn sẽ được tổ chức trong vài ngày tới, không ít bạn bè đã nhận được thiệp mời đính hôn.
Hứa Yểu lập tức trả lời là rất hay, Quý Chính Khanh trả lời cô ngay bằng hai tấm ảnh để cô chọn, một là chú chó Collie (chó chăn cừu) đen trắng trông rất thông minh, một là chú chó Husky ngáo ngơ với ánh mắt trong veo.
Hứa Yểu: "..."
Khoan đã, không phải chứ, "tôi cũng muốn nuôi một con vật đen trắng" mà cô đăng trên vòng bạn bè là nói gấu trúc mà!
*
"Cô Hứa Yểu thực sự rất quan tâm đến tổ chương trình của chúng tôi, còn đặc biệt gọi điện tới nhắc chúng tôi chú ý thời tiết hanh khô, cẩn thận mạch điện trong trường quay xảy ra hỏa hoạn." Triệu Hải Sinh xúc động gần như khóc khi nhìn đồ uống lạnh vừa được giao đến trong mấy thùng xốp cách nhiệt siêu to trước mặt.
Triệu Hải Sinh lập tức sắp xếp nhân viên kiểm tra xung quanh một lần, để đảm bảo không có sơ suất dẫn khiến mạch điện cháy ở trường quay.
Hứa Yểu cho đãi ngộ tốt như vậy, đạo diễn Triệu càng lo lắng, cô Yểu đã đập nhiều tiền vào đây như vậy, hắn có thể đẩy ông cụ Thôi Quốc Cường vào tình huống bị cháy trong lúc quay chụp sao? Trong lòng đạo diễn Triệu cũng không thể tự nắm chắc.
"Được rồi được rồi, tập đầu tiên sẽ sắp bắt đầu, mọi người vào vị trí của mình đi."
Chương trình này là chương trình trực tuyến, cho nên chiếu cho khán giả thông qua phát sóng trực tiếp + biên kịch hậu kỳ, chương trình vừa bắt đầu thì đã có khán giả đổ xô vào phòng phát sóng trực tiếp, lượng người trực tuyến không nhiều nhưng cũng không coi là ít.
"Không cho chúng tôi một ống kính phát sóng trực tiếp sao?" Liễu Nghênh Hạ ngồi ở ghế hậu bối, thấy ống kính vẫn luôn hướng về phía hậu trường, không khỏi hỏi nhỏ. Ngoài mười mấy giây tự giới thiệu được lộ mặt, thì họ không có đoạn nào cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận