Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 231


Người đàn ông xoa xoa khuôn mặt mềm mại của đứa nhỏ, có chút kiêu ngạo cười nói: "Về phần đứa nhỏ? Đứa nhỏ này giống tôi nên cũng không kém, đứa nhỏ này da dẻ rắn rỏi trước sau như một.”
Đây có lẽ chính là tình người, bình thường có thể cãi nhau, nhưng đến thời khắc đại tai đại nạn lại có thể vô cùng ăn ý đoàn kết nhất trí!
Bọn họ không muốn đến khách sạn ở sao? Tất nhiên là không phải! Khách sạn có giường chiếu sạch sẽ mềm mại, có điều hòa, còn có thể nhẹ nhàng thoải mái tắm rửa một cái.
Hơn nữa điều kiện của khách sạn mà Hứa Yểu dùng để mọi người ở khẳng định sẽ không kém, dù sao có kém cũng sẽ tốt hơn so với hiện tại!
Nhưng bọn họ sẽ theo bản năng cảm thấy - số lượng phòng khách sạn là có hạn, số lượng người gặp tai họa lại không ít, bọn họ phải nhường cho người thật sự có nhu cầu!
Người trẻ tuổi cảm thấy mình còn trẻ gánh vác được, có thể nhường cho người già sức yếu, mà người già lại đau lòng người trẻ cứu hỏa mệt mỏi, lại để cho người trẻ tuổi đi ở.
Tình thương là gì? Tình thương vốn dĩ phải có nhau.
Có người nói hiện tại truyền thống tốt đẹp "kính già yêu trẻ" dần dần biến mất, nhưng trên thực tế thật sự biến mất được sao?
“Tất cả mọi người đừng ồn ào, người già yếu bệnh tật được ưu tiên đến khách sạn của Hứa Yểu trước, những người chúng ta cố gắng chống đỡ trước." Trưởng thôn có năng lực tổ chức trong thôn cao giọng đề nghị nói.
“Anh đồng ý! Vợ của cậu còn đang mang thai, cậu đưa cha mẹ đến khách sạn Hứa Yểu ở, tránh cho anh lo lắng, anh đi hỗ trợ.”
“Tình huống hiện tại này, tôi không thể yên tâm đến khách sạn hưởng điều hòa ở, tôi phải đi hỗ trợ. Hàng xóm tốt, phiền anh giúp tôi chiếu cố Tiểu Bỉ Hùng và Đại Quất nhà tôi.”
Lời trưởng thôn vừa ra khỏi miệng, sự an bài này lập tức chiếm được sự đồng ý của tuyệt đại bộ phận mọi người, người trẻ tuổi khỏe mạnh nghỉ ngơi ở sân thể dục trường học, quảng trường trung tâm thương mại, mà người già yếu bệnh tật thì đi tới khách sạn Hứa Yểu để ở.
Thời điểm kế thừa di sản lúc trước sở dĩ Hứa Yểu chọn khách sạn gần thị trấn Kim Xương, đơn giản là lúc trước cô cảm thấy đây là khu du lịch gần biển, tỷ lệ cho thuê phòng khách sạn cao dễ kiếm tiền.
Phía khách sạn đã nhận được mệnh lệnh của Hứa Yểu trước, tiếp đón những người dân gặp nạn, hơn nữa bởi vì đã chuẩn bị trước, cho nên khách sạn cũng không xuất hiện tình huống hoảng loạn.
Hứa Yểu cũng không dừng bước cứu tế như vậy, cô suy nghĩ một lát rồi tìm được khu nhà cho thuê gần đó, cũng tag mọi người vào để thông báo cho mọi người.
[Tiểu Hứa cho thuê chuyên nghiệp AAAA: @Mọi người, cho mọi người thuê phòng miễn phí một tháng.]
Những người này đều là hộ thuê gần thị trấn Kim Xương, sau khi Hứa Yểu suy nghĩ vẫn quyết định miễn thuê, cô không thiếu chút tiền này, nhưng có lẽ số tiền này đối với người bình thường trong thời kỳ đặc thù chính là một cọng cứu mạng!
Cháy rừng chỉ ảnh hưởng đến một số người? Không không không, cháy rừng đột ngột có mức độ ảnh hưởng khác nhau đến những người lao động gần đó, thậm chí ảnh hưởng đến tiền lương tháng này của bọn họ, mà tiền lương của người trưởng thành chính là mạng.
Nhóm người thuê vốn vẫn luôn bàn tán chuyện cháy rừng, tin tức của Hứa Yểu vừa nhảy ra tựa như một viên đạn nổ tung tại chỗ.
[Miễn thuê một tháng ? Cho nên tháng này tôi không cần trả tiền thuê nhà nữa.]
[Ô ô ô ô ô cảm ơn chủ nhà thần tiên, công ty chúng tôi đều sắp đóng cửa, tháng này còn đang tích cực cứu tế]
[Tôi làm nhân viên bán hàng ở quầy bán đồ ăn vặt khu thắng cảnh Sơn Trung, tháng này trực tiếp thất nghiệp, vốn rất lo lắng không có tiền trả tiền nhà sẽ ảnh hưởng đến vấn đề nhân phẩm của tôi, cám ơn chị Yểu.]
Hiện tại ai cũng biết Hứa Yểu chỉ cho người có nhân phẩm tốt thuê phòng, nếu bị Hứa Yểu trả lại tiền thuê, người khác sẽ nhìn bọn họ thế nào? Nghi ngờ nhân phẩm bọn họ có vấn đề? Chỉ với điểm này, dù có vay tiền cũng phải trả tiền thuê nhà a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận