Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 148


“Tiểu thư Hứa Yểu, mọi người đều bộn bề nhiều việc.”
Hứa Yểu mỉm cười, cô nhẹ nhàng nói: “X2 tiền so với bản vẽ bình thường mọi người thiết kế.”
“.....”
Đại sảnh biệt thự vừa rồi còn ồn ào trong nháy mắt lặng ngắt như tờ, rõ ràng lời kia của Hứa Yểu chỉ đơn giản dễ hiểu như vậy, nhưng lại vô cùng cứng rắn làm cho người nghe cảm thấy đơn giản sang trọng.
Giá cả của bọn họ kỳ thật đã đạt tới giá trị đỉnh cao trong ngành, lợi nhuận cũng chỉ có thể d.a.o động trong phạm vi nhỏ, mà những lời này của Hứa Yểu nào phải là d.a.o động lên xuống? Đó là nhân..2! đó là gấp đôi!! Mẹ nó là đột biến tăng một khoảng lớn!
Đơn giản một câu nói liền lật một phen, đây là mị lực của phú bà có tiền sao?
Một đám người như đột nhiên bị trúng lời nguyền định thân đứng bất động tại chỗ, Hứa Yểu dựa nghiêng người dựa vào ghế sô pha mềm mại, ngón tay thon dài cầm cái nĩa màu trắng bạc sáng lóa, chậm rãi cắm vào hoa quả, ăn từng miếng từng miếng một.
Hương vị rất ngọt, cô rất thích, hàng vận chuyển quốc tế quả thật rất tươi.
Lục Dã, Hạ Phàm ôn tài liệu đứng ở hai bên sau lưng Hứa Yểu, giống như hai vị môn thần vậy, vẻ mặt hai người bọn họ lạnh lùng như đã sớm tập mãi thành quen.
Yên tĩnh.
Trong đại sảnh của biệt thự khu số 1 Hải Thành, yên tĩnh đến thần kỳ, chỉ còn lại tiếng kim loại nĩa va chạm vào đĩa điểm tâm phục cổ thanh thúy vang lên, cho đến khi tiếng chuông cửa nặng nề vang lên đánh thức mọi người trong phòng.
Hứa Yểu ra hiệu cho quản gia đi xuống mở cửa cho Minh Thiền, mà mọi người ở trong phòng như vừa tỉnh mộng, ánh mắt nhìn vào Hứa Yểu vô cùng nóng rực.
Trong đó có một nhà thiết kế khuôn mặt chữ điền đầy chính khí, hắn mở miệng trước: "Tiểu thư Hứa Yểu, thật ra vừa nãy tôi cảm thấy trò chơi kia có rất nhiều chỗ hay ho.”
Minh Thiền đang cùng quản gia đi vào, tâm tình đang vô cùng thấp thỏm lại nghe thấy như thế, trong lòng càng thêm bất an.
Chẳng lẽ tiểu thư Hứa Yểu lấy trò chơi ưu tú khác để so sánh với trò chơi nhỏ của cô sao?
Một nhà thiết kế ăn mặc rất thời thượng, rất có cảm giác thiết kế đáp: “Đúng vậy tiểu thư Hứa Yểu, tuy rằng trò chơi kia còn có chút thô ráp, nhưng có thể nhìn ra được dụng tâm của người phát triển, trang phục là một loại mỹ học có thể khiến cho nhân dân trên các quốc gia ở toàn cầu cùng có chung cảm nhận, người làm trò chơi đề tài này rất có đầu óc.”
Minh Thiền nghe thấy là trò chơi thời trang, trong lòng nhất thời có phỏng đoán, chắc... chắc sẽ không phải là đang nói của cô đó chứ?
Lại có người kết luận này: “Đúng vậy, trò chơi thời trang kia quả thật có tiềm năng.
Hạ Phàm đứng phía sau liếc hắn một cái, vị thiết kế này vì tiền mà có thể nói dối không chớp mắt nha, lúc ngươi nịnh nọt tốt xấu gì cũng phải đọc đúng tên trò chơi của người ta chứ, người ta là lấp lánh! Là Ngôi Sao Lấp Lánh!
Những nhà thiết kế còn lại đứng thẳng tắp, bọn họ rất có khí khái của người làm nghệ thuật, không nói quá nhiều từ ngữ hùa theo, mà chỉ trầm mặc gật đầu, gật đầu, lại gật đầu.
Minh Thiền: “???”
Không phải chứ, thật đúng là trò chơi của cô? Thổi phồng như vậy chính cô cũng phải đỏ mặt.
Minh Thiền tốt xấu gì cũng từng là vợ của nhà giàu, tuy rằng trong hôn nhân Mục Tích Nguyên keo kiệt không nỡ cho Minh Thiền tiêu tiền, nhưng ở trong nhà giàu cô ít nhiều vẫn có biết đến những người này, hình như đều là những nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, trong đó có một người còn là đại lão đứng đầu đã tuyên bố rời khỏi giới không làm quần áo nữa.
Trò chơi nhỏ kia của cô có tài đức gì mà có thể được ca ngợi từ miệng những nhà thiết kế thời trang nổi tiếng quốc tế này chứ?
Thật sự không phải là đang mỉa mai sao?
Không có cách nào, Hứa Yểu trả quá nhiều.
Nhà thiết kế thời trang nổi tiếng quốc tế cũng cần kiếm tiền, mấu chốt nhất là những người này kỳ thực đều là người thông minh, vừa nhìn thấy mười mấy đồng nghiệp của mình vây quanh Hứa Yểu thiết kế lễ phục cho một mình cô, mà đây chỉ là mới đính hôn kín tiếng chưa lọt ra tiếng gió nào mà thôi, vậy kết hôn còn không phải ghê gớm hơn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận