Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 269


Lúc này, Nghiêm Hồng vốn đang kiêu ngạo về mình đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.
Hứa Yểu không chỉ có con mắt tinh tường đối với mọi người, mà quan trọng là cô dám ra tay.
Hứa Yểu xem trọng Lưu Phi Dương, lập tức quyết định cho Lưu gia thuê một bể bơi cao cấp với giá 10000 đồng một tháng, đồng thời yêu cầu cô hướng dẫn trước trận đấu cho Lưu Phi Dương, ra tay quả thật quá đỉnh.
“Ở đây ăn cơm xong rồi hẵng trở về.” Hứa Yểu đề nghị với Lục Dã và Hạ Phàm.
Dù sao hôm nay cô cũng chưa gặp hết những người cần gặp, nếu cứ quay về như thế này thì chuyến đi của cô sẽ uổng phí.
Nhà ăn bể bơi lập tức chuẩn bị, Hứa Yểu không có ý định giảm cân, gọi mấy món để bổ sung dinh dưỡng.
Hứa Yểu nhìn Lục Dã đang im lặng ngồi ăn đối diện, liền chủ động đưa cho hắn một miếng cá: “Đây, ăn thêm đi. Anh Lục mỗi ngày đều bận rộn thu tiền thuê nhà cho tôi, không chỉ ưu tú mà còn cũng rất chăm chỉ, ăn nhiều một chút để bổ sung dinh dưỡng."
Hạ Phàm có thể trở thành trợ lý của Quý Chính Khanh, EQ tất nhiên không có gì để nói, lập tức mỉm cười ăn cơm mà không chen ngang.
Hứa Yểu luôn biết Lục Dã không tự tin lắm vào bản thân mình, không giống như Hạ Phàm, người có thể từng bước leo lên vị trí bên cạnh tổng giám đốc, hắn không có năng lực lắm, ngay cả trước khi gặp Hứa Yểu, hắn chỉ là một nhân vật bên lề được Hứa Cảnh giao quản lý bất động sản của Hứa gia.
Hắn coi mình là vệ sĩ của Hứa Yểu, thân hình vạm vỡ dường như là lợi thế cuối cùng của hắn, nhưng Lưu Phi Dương lại xuất hiện, Lục Dã thậm chí còn mơ hồ đoán rằng Lưu Phi dương có thể kiếm được rất nhiều tiền cho Hứa Yểu trong tương lai.
Lục Dã nhìn miếng cá trong bát, sau đó lại nhìn Hứa Yểu, "Ưu tú?"
Hứa Yểu gật đầu khẳng định: "Đương nhiên, anh Lục mà không tốt thì sao tôi có thể đòi anh từ tay anh Hứa Cảnh chứ? Anh thấy ánh mắt nhìn người của tôi đã sai bao giờ chưa? Đúng không anh Phàm?"
Hạ Phàm bị điểm danh lập tức nói: “Đúng vậy.” Hắn là người được Hứa Yểu nhìn trúng, đương nhiên đồng ý với tầm nhìn của Hứa Yểu.
Lục Dã im lặng mỉm cười, cúi đầu ăn.
Lưu Phi Dương sẽ là người đứng trước mặt toàn thế giới nhận những tiếng vỗ tay, mà hắn chỉ cần yên lặng đứng ở phía sau cô là được.
Lục Dã lặng lẽ ăn miếng cá trong bát, sau đó Hứa Yểu càng ngày càng nhìn ra có điều gì đó không đúng.
Hứa Yểu không nói nên lời khi nhìn hành động điên cuồng gắp cá của Lục Dạ: "Đừng chỉ ăn cá nướng! Ăn cả những món khác nữa."
Lục Dã: "...Ồ."
"Cô Hứa Yểu, tôi không làm phiền bữa ăn của cô chứ?" Khi cha Lưu và mẹ Lưu biết được tin Hứa Yểu đến bể bơi, bọn họ lập tức đóng cửa cửa hàng ở phố thương mại Tín Nghĩa rồi chạy về."
Hứa Yểu đang dùng khăn giấy lau miệng, mỉm cười nhìn cha mẹ Lưu phong trần mệt mỏi rồi chào hỏi cả hai.
"Bên quản lý phố thương mại Tín Nghĩa nói với tôi các người không có ý định chuyển nhượng nữa?"
Lưu Chấn Thiên nghe vậy, lập tức hiểu được ý sâu xa trong lời nói, Hứa Yểu nhất định là đang để ý đến gia đình bọn họ!
Nghĩ đến phong thư kia, Lưu Chấn Thiên lập tức ngập ngừng nói: “Cô Yểu Yểu, trước đây cô đã nói với chúng tôi chuyện sản phẩm ăn theo Tân Vận Hội, chuyện này thế nào?”
Hạ Phàm và Lục Dã cũng ăn xong, Lục Dã đưa mắt ra hiệu cho nhân viên tới lấy bát đĩa, Hạ Phàm đứng dậy, kéo ghế cho hai người.
"Cô Yểu Yểu, cô biết tôi là một doanh nhân, trong tình cảnh này tôi đúng là đang thiếu cơ hội để lội ngược dòng." Lưu Chấn Thiên không giấu giếm, "Tôi đã nghĩ đến điều đó, lo trái lo phải, thật sự không rõ chuyện cô nói về Tân Vận Hội.”
Đầu tiên, Tân Vận Hội này thực sự không nhận được nhiều sự chú ý ở trong nước, thậm chí là ở nước ngoài, các sản phẩm ăn theo thực tế sẽ không bán được nhiều.
Thứ hai, sản phẩm ăn theo cho những sự kiện quy mô lớn như vậy phải được cấp phép sản xuất, các nhà máy của bọn họ quả thực có khả năng sản xuất những sản phẩm chất lượng tốt, nhưng không được trao quyền thì họ chính là vi phạm bản quyền, mà ở nước ngoài rất coi trọng vấn đề bản quyền, nếu chẳng may sẽ dính dáng tới kiện tụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận