Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 429


Vậy nếu muốn kiếm tiền, nghe lời Hứa Yểu nói quả thật có đạo lý. Bọn họ là nước đang phát triển, người dân nghèo, vậy thì đi kiếm tiền của các nước phát triển thôi.
Hứa Yểu vui vẻ hớn hở, trước khi cúp điện thoại còn dặn dò: “Khổng lão thời gian này nhớ phải chú ý nghỉ ngơi.” Đừng quá bận rộn khiến cho thân thể không trụ được.
Khổng Tấn Hoa gật đầu, sau khi cúp điện thoại ông đi vào phòng thay quần áo.
Tiểu Triệu đi vào phòng sửng sốt nói: “Thầy ơi, bộ độ này của thầy chỉ mới thay mười phút trước thôi.” Hắn tận mắt nhìn thấy thầy của hắn đi vào thay đồ.
Khổng Tấn Hoa cúi đầu xuống nhìn áo trắng dài sạch sẽ ở trên người mình, quả thật giống như mới thay, ông bất chấp học sinh đang rơi lệ nóng hỏi: “Tìm thầy có chuyện gì?”
“Thầy, chuyên cơ của giáo sư Marcus 8 giờ sáng mai sẽ đáp xuống Kinh Thị, thầy có muốn tự mình đi đón không?”
Vẻ mặt Khổng Tấn Hoa mê mang: “Sao ông ta tới Kinh Thị?”
Đại hội nghiên cứu và thảo luận ung thư toàn cầu không phải đã xong rồi sao?
Tâm tình Tiểu Triệu phức tạp, nhỏ giọng nhắc nhở: “Thầy quên rồi sao, mấy ngày trước thầy nhận được email của giáo sư Marcus viết cho thầy không phải sao? Đối phương tỏ vẻ muốn đến Kinh Thị tham khảo học tập, lúc đó thầy đã trả lời là đồng ý rồi.”
Khổng Tấn Hoa loáng thoáng nhớ lại chuyện đó, ông vỗ vỗ đầu bừng tỉnh nhớ ra nói: “Đúng đúng đúng, đúng là có chuyện này, đến lúc đó thầy tự mình đi nghênh đón giáo sư Marcus.”
Tuy rằng không biết vì sao lại đắc tội với giáo sư Marcus, nhưng không thể phủ nhận giáo sư Marcus chính là người đi đầu trong phương diện trị liệu ung thư, người làm ra cống hiến cho thế giới y học đều đáng để bọn họ tôn kính, những cá nhân có tật xấu nhỏ hay để bụng Khổng Tấn Hoa cũng sẽ không để thèm so đo.
Cơ mật nghiên cứu để phát triển thuốc đặc trị đương nhiên không thể nói cho Marcus biết, nhưng những thứ còn lại quả thật có thể nghiên cứu thảo luận học tập, tiến bộ của y học chính là phải trao đổi nhiều hơn.
Trong vòng ba tiếng sau khi báo cáo số liệu kiểm tra kia được công bố, phía Marcus cũng đã phát ra đơn xin trao đổi thảo luận.
Trước kia chỉ có bác sĩ Hoa Hạ xin đi học tập ở bệnh viện nước ngoài, lần này đến phiên nước ngoài xin phép bọn họ muốn cùng đến tham khảo nghiên cứu, quan trong nhất là vị này là chuyên gia hàng đầu về phương diện trị liệu ung thư!
Có một số thanh niên trong đoàn nghiên cứu phát triển không khỏi thấy sung sướng, thậm chí mơ hồ có một loại cảm giác hãnh diện.
Khổng Tấn Hoa và Lý Trường Đống thật sự đi nghênh đón Marcus.
Nhìn thấy đối phương ngồi máy bay tư nhân tới, giáo sư Lý Trường Đống cảm thấy nước ngoài quả thật là có tiền, ít nhất thì bọn họ không có máy bay tư nhân.
Lão Khổng tốt xấu gì cũng được ké hào quang của Hứa Yểu đi qua một lần, còn lão Lý cả ngồi cũng chưa từng ngồi qua, có điều cũng may lão Lý cũng không thèm để ý vật chất, nhìn một chút liền thôi.
Marcus ngồi xe lăn tới, có chút gian nan vươn tay ra bắt lấy tay của lão Lý lão Khổng, sau đó cùng đi đến khoa ung thư của bệnh viện.
Ngay khi họ ra khỏi sân bay, họ đã bị giới truyền thông của thành phố Kinh Thị bắt được.
“Được biết, thời gian tại Kinh Thị hiện tại đúng tám giờ, giáo sư chuyên gia ung thư nổi danh toàn cầu Marcus đến Kinh Thị...”
Đám truyền thông này nghiễm nhiên vô cùng hiểu câu từ nghệ thuật, bọn họ điên cuồng viết các danh hiệu của Marcus, từng đoạt được các loại vinh dự gì ở phương diện ung thư, nhưng càng như vậy cư dân mạng càng thấy đắc ý.
Có rất nhiều danh hiệu phải không? Có nhiều danh hiệu lắm phải không? Còn là chuyên gia hàng đầu thế giới về điều trị ung thư, phải không?
Ông trâu bò thế nào đi nữa còn không phải vẫn bị mấy người lão Khổng nghiên cứu ra trước à?!
Lúc trước không phải còn châm chọc mấy người lão Khổng không có tư cách đi đến hội nghị nghiên cứu ung thư toàn cầu sao? Ai là người đầu tiên phát minh ra thuốc đặc trị chữa ung thư thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận