Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 469


Hứa Yểu chớp mắt, cô cười nói: “Đợi lát nữa triển lãm kết thúc, chúng ta đi uống trà sữa chung nhé?”
Trong lòng Tả Ninh lập tức chấn động, hắn hiểu ra điều gì đó.
Uống trà sữa này không chỉ là uống trà sữa, ám hiệu trong lời của cô không cần nói cũng biết.
Tả Ninh nói “Được” ba lần liên tiếp, chỉ hận không thể đi uống trà sữa ngay lập tức.
Hứa Yểu nhìn sang Quý Chính Khanh ở bên cạnh mình, Quý Chính Khanh nhàn nhạt nói: “Anh thích uống cà phê.”
Hứa Yểu cười vài tiếng, cô kéo cánh tay của Quý Chính Khanh, nhẹ giọng nói: “Vậy đợi về nhà em pha cà phê cho anh nhé?”
Hứa Yểu lập tức hiểu ra hiện tại Khanh Khanh đang có chút bất mãn, đây rõ ràng là buổi hẹn hò của hai người, sau khi gặp được Tả Ninh lập tức trở thành nói chuyện công việc.
Quý Chính Khanh nhớ tới hình ảnh kia, thở dài nói: “Sẽ lại có người nói năng kỳ quái.”
Quý Chính Khanh và anh vợ tương lai đều có sở thích uống cà phê, nếu Hứa Cảnh nhìn thấy em gái nhà mình tự tay pha cà phê cho anh, chắc chắn hắn sẽ lại nói mấy câu kỳ quái với anh.
Không kết hôn chính là cảnh tượng như vậy
Hứa Yểu chớp mắt: “Hay là âm thầm pha?”
Quý Chính Khanh rũ mắt nhìn Hứa Yểu kéo cánh tay của mình, gương mặt hồng hảo nhỏ nhắn kiêu ngạo dán chặt vào cánh tay áo khoác của anh, chỉ để lộ mỗi con mắt nhìn anh chằm chằm, khiến trái tim anh thắt chặt lại, Quý Chính Khanh bỗng cong môi cười nói: “Được, làm lén.”
Hai người đi về phía khu vực triển lãm của các hạng mục khoa học, hứng thú nghe đối phương giải thích về hạng mục của mình trên bảng kế hoạch, Hứa Yểu còn dùng thử không ít sản phẩm khoa học kỹ thuật mới nhất, trải nghiệm sự thay đổi do khoa học kỹ thuật mang đến.
“Tiểu, tiểu thư Hứa Yểu, cô có muốn dùng thử cánh tay máy của chúng tôi không?” Phía góc chéo của khu vực triển lãm là một sinh viên trẻ tuổi đeo kính đen gương mặt đỏ bừng đang cố hết dũng khí nói chuyện với Hứa Yểu.
Người nói chuyện chính là một cô gái trẻ, mái tóc được cắt ngắn gọn gàng, thoạt nhìn trông có vẻ như không giỏi giao tiếp cho lắm
Hứa Yểu còn chưa kịp trả lời, cô gái lập tức mặt đỏ tới tận mang tai, vội vàng khom lưng xin lỗi Hứa Yểu: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, không phải dùng thử, không phải dùng thử, là...... Là tham quan.”
Hứa Yểu và Quý Chính Khanh đi qua, khi nhìn vào video quảng cáo, cô mới hiểu cô gái vừa nãy đã nói sai. Công dụng của cánh tay máy này cũng giống như tên gọi của nó, là cánh tay được tạo nên từ máy móc, thông thường những người khuyết tật tứ chi mới sử dụng nó.
Phần vỏ ngoài của máy móc là để bổ sung thêm cho nền tảng đã có, khi gắn phần vỏ ngoài này vào cơ thể người khỏe mạnh sẽ đạt được sức mạnh tối đa, hai điều này có ý nghĩa khác nhau.
Cả nhóm thấy dáng vẻ vô cùng hứng thú của Hứa Yểu, lập tức sắp xếp cô gái vữa nãy chủ động nói chuyện với Hứa Yểu đi theo giải thích cho cô.
Hứa Yểu hỏi: “Phương thức hoạt động của cánh tay máy này như thế nào?”
Cô gái nọ tên là Ngụy Băng Văn, như đã đoán được từ trước, trong chớp mắt cô chậm rãi giải thích: “Cánh tay máy do đoàn đội chúng tôi nghiên cứu phát minh ra được thiết lập một con chip cấy vào trong đại não, con chip này sẽ kết nối với cánh tay máy, khiến cho cánh tay máy trở thành cánh tay thứ hai của những người khuyết tật!”
Hứa Yểu liên tưởng đến cấy ghép ốc tai điện tử, hiện tại công nghệ này đã vô cùng thành thạo, khiến cho rất nhiều người khiếm thính có được cuộc đời mới, đây cũng là mục đích chân chính của việc phát triển khoa học kỹ thuật, giúp đỡ đông đảo người dân.
Hứa Yểu cảm thấy thứ này rất thú vị, đúng không Tiểu Lục?
Tiểu Lục: [...Ừ.]
Hứa Yểu nhướng mày, vì thế?
Trợ lý dưỡng lão này thật không ổn chút nào, nghe không hiểu ám chỉ à?
Nguyên tác cuốn tiểu thuyết này là là một quyển thăng cấp đánh quái trong giới giải trí, hầu như không có bất cứ miêu tả gì về khoa học kỹ thuật, cho dù có sự xuất hiện của sản phẩm khoa học kỹ thuật sản phẩm thì cũng chỉ là một cụm từ thoáng qua, nhưng một thế giới hoàn chỉnh chắc chắn không thể thiếu được sự phát triển của khoa học kỹ thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận