Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 333


200 triệu Euro tiền bồi thường đổi lấy tung tích đầu gà.
Điều này đối với người ngoài mà nói tuyệt đối không có khả năng, nhưng Hứa Yểu lại có khả năng, dù sao cô gái này cũng có thể vì một pho tượng đồng mà bỏ ra giá trên trời năm trăm triệu đồng.
Hứa Yểu: “...”
Vị hôn phu, anh thật đúng là có tài.
Hứa Yểu trầm mặc làm cho người đàn ông cảm thấy khá đắc ý, đồ giả là chuyện ngoài ý muốn, nhưng muốn nắm thóp người Hoa Hạ vẫn rất dễ dàng. Angus Hand đã lấy lại sự kiêu ngạo trước đây của mình.
Hứa Yểu mở lời: "Anh có thể giúp tôi lấy lại sao?”
Người đàn ông sửng sốt, cảm thấy lời này của Hứa Yểu quả thực hoang đường: "Không không không, thưa cô, tôi đương nhiên không có cách giúp cô lấy lại đầu gà, nhưng tôi có thể cung cấp tin tức.”
Hứa Yểu ghét bỏ đến cực điểm: "Chỉ thế này thôi sao? Mau bồi thường 200 triệu Euro cho tôi!”
“Cạch" một tiếng, Hứa Yểu quả quyết cúp điện thoại.
Angus. Hand nhìn điện thoại bị cúp, hắn ngơ ngác, cứ... quyết đoán cúp máy như vậy? Hứa Yểu không chút quan tâm đến tin tức đầu gà sao?
Hứa Yểu quan tâm, nhưng lại không nhất định phải dựa vào những người này.
“Tiểu Lục.”
Trong đầu không hề có tiếng đáp lại.
Hứa Yểu thản nhiên nói: "Đã lâu không về Cục Xuyên Nhanh, muốn nói chuyện phiếm với chủ thần.”
Trong đầu lập tức truyền đến giọng nói muốn khóc không ra: [Ký chủ thân ái, trợ lý dưỡng lão Tiểu Lục lên sàn rồi.]
Hứa Yểu: "Nói cho tôi biết tung tích đầu gà."
Tiểu Lục: [...]
Hứa Yểu đắc ý, đây chính là niềm vui dưỡng lão. Nhân viên dưỡng lão không cần làm nhiệm vụ chính là thần của thế giới này!
Tiểu Lục đang run rẩy, vốn dĩ mỗi tháng Hứa Yểu nhổ mấy trăm triệu lông cừu thì thôi đi, hiện tại cô còn làm loại chuyện này, không có nhân viên về hưu nào dưỡng lão như vậy.
Tại sao không vui vẻ mua quần áo, mua đồ xa xỉ, mua máy bay du thuyền? Quan tâm mấy thứ này làm gì!
Tiểu Lục không chống lại được Hứa Yểu, khóc hức hức đi điều tra một chút, báo tung tích đầu gà cho Hứa Yểu.
Hứa Yểu âm thầm kinh ngạc, thì ra là bị người ta coi là đồ sưu tầm tư nhân.
Hứa Yểu biết được tin tức liền vui vẻ, lại hỏi Tiểu Lục: "Chuyện tôi bảo cậu làm thế nào rồi? Tôi muốn mau chóng mang đồ sưu tầm tư nhân tổ tiên để lại về nước.”
Tiểu Lục cảm thấy vô cùng khiếp sợ đối với "đồ sưu tầm tư nhân" trong miệng Hứa Yểu, quả nhiên không hổ là nhân viên ưu tú của Cục Xuyên Nhanh, da mặt dày hơn người bình thường.
Tiểu Lục nghẹn ngào nói: "Ký chủ thân mến, tôi đang giúp cô làm các thủ tục, nhưng cô đi đường biển thì tốt hơn.”
Hứa Yểu tỏ vẻ hiểu: "OK, vậy đi đường biển đi. Gần đây tôi vốn muốn mua du thuyền.”
Ngồi du thuyền đi lại khá chậm, nhưng tương đối thuận lợi. Hứa Yểu có rất nhiều thời gian, cô chưa bao giờ ghét bỏ đường về chậm, chỉ cần mọi chuyện thuận lợi cô đều có thể chấp nhận.
Chiếm đoạt thì dễ, mang về thì khó, loại thời điểm này ngoại trừ để hệ thống giúp đỡ thì cô không còn cách nào khác. Hứa Yểu cảm thấy dùng hệ thống rất tốt.
Hứa Yểu càng vui vẻ: "Vốn tôi tính nếu dựa vào tiền kiếm được từ Tân Vận Hội để mua một chiếc du thuyền sang trọng thì chưa đủ, hiện tại đủ rồi.”
Tiền bồi thường 200 triệu Euro, cộng lại mua một chiếc duy thuyền cỡ trung thì không thành vấn đề.
Hứa Yểu cười nói: "Tiểu Lục, không phải cậu bảo tôi về hưu dưỡng lão thì cứ mua mua mua sao? Tôi đi mua duy thuyền đây.”
Tiểu Lục hữu khí vô lực: [Ừm.]
Khó chịu, muốn khóc.
*
Hứa Yểu từ chối đổi tin tức đầu gà với 200 triệu Euro tiền bồi thường, chuyện này làm cho chủ hội đấu giá Tô Đức Sĩ cảm thấy hơi lo âu.
Hứa Yểu thật sự là một nữ nhân phương Đông khó nắm bắt, cô có thể vì đầu rắn vung tiền như rác, cái giá trên trời 500 triệu nói trả là trả, nhưng một cái đầu gà khác cô lại bỏ mặc.
Chẳng lẽ rắn cao quý hơn gà sao?! Không phải đều là một trong 12 con giáp nước các người sao?
Hay là nói Hứa Yểu nảy sinh nghi ngờ với uy tín của bọn họ, cũng không tin bọn họ có thể thật sự cung cấp tin tức đầu gà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận