Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 370


Nhưng nếu bạn nói "Tôi đã nộp đơn vào đội cho thuê của Hứa Yểu", xung quanh đều sẽ bùng nổ! Họ thậm chí còn vây quanh mình hỏi đủ thứ chi tiết thế nào.
Biên chế vẫn là chén cơm vàng nhưng lợi ích đội thuê nhà của Hứa Yểu tốt đến mức nhiều người có thể bỏ qua chuyện này.
Nên sau này Hứa Yểu trở thành vợ của sếp sòng, thì trợ lý Lý cũng được coi là một nửa nhân viên.
Trợ lý Lý cũng chỉ có thể tự an ủi mình bằng cách này, hắn l.i.ế.m mặt nói: "Trợ lý Hạ, lúc anh đi coi tóc có thể cho tôi đi chung với được không? Gần đây tôi bị Quý tổng hại nên cũng rụng tóc nhiều lắm."
Rụng tóc nhiều đều là nỗi sầu lo của mỗi một người làm thuê?
Hạ Phàm cảm thấy chỉ cần bác sĩ đồng ý, hắn cũng không ý kiến gì, dù sao hắn cũng đang mượn hào quang của Hứa Yểu.
"Bệnh nhân số 01, Hạ Phàm, mời đến phòng khám số 1." Màn hình TV lớn ở khu vực chờ vang lên tiếng nhắc nhở, Hạ Phàm lập tức đứng dậy đi qua.
Bước vào đã thấy một ông cụ tóc hoa râm, đeo một cái kính lão mỉm cười hiền hậu. Khi Hạ Phàm nhìn thấy tuổi của bác sĩ, lòng hắn cảm thấy an tâm ngay lập tức.
Đúng thôi, gặp được bác sĩ lớn tuổi sẽ luôn cảm thấy yên tâm hơn.
Bệnh nhân không thể kiểm soát được mà luôn nghi ngờ trình độ y khoa của các bác sĩ trẻ, nhưng chính các bác sĩ già với nhiều năm kinh nghiệm chữa bệnh này mới khiến họ yên tâm.
Hạ Phàm để ý thấy bảng tên trên bàn có dòng chữ - "Khổng Tấn Hoa".
Khi trợ lý Lý đóng vai trò là người nhà đi vào, nhìn thấy tên của vị bác sĩ đông y lại bất ngờ, dường như là một bậc thầy đông y rất nổi tiếng, tiếc là thời buổi này dù Trung Y có nổi tiếng đến đâu cũng không bằng Tây y.
Khổng Tấn Hoa trước tiên yêu cầu Hạ Phàm cởi tóc giả ra kiểm tra tóc, sau đó lại yêu cầu Hạ Phàm duỗi tay ra để xem mạch, nghe nhịp tim.
"Thiếu m.á.u rụng tóc. Cơ thể của cậu trông có vẻ khỏe mạnh nhưng thực ra lại rất yếu ớt." Bác sĩ Khổng bắt mạch và lắc đầu cười nói: "Không cung cấp đủ m.á.u và dinh dưỡng cho da đầu sẽ gây ra rụng tóc, nhưng hình như tình trạng này đã khá hơn rồi, vấn đề cũng không lớn lắm, uống thêm mấy đợt thuốc nữa xem tình hình thế nào."
Hạ Phàm liên tục gật đầu, nhờ ông lão kê thuốc bắc cho mình. Chỉ cần có thể chữa khỏi tóc, hắn có thể uống thuốc bắc như uống nước.
Hạ Phàm nhìn ông cụ viết đơn thuốc, sinh viên hỗ trợ ở bên cạnh giúp nhập vào máy tính, Hạ Phàm bắt đầu trò chuyện: “Bác sĩ Khổng, trước đây tôi đã đưa rất nhiều khách thuê đi khám sức khỏe, nhưng sao chưa nhìn thấy bác sĩ."
Bác sĩ Khổng cười ha hả nói: “Haha, lúc trước tâm trạng tôi không tốt nên không đến bệnh viện ngồi khám, sau đó phải đi Hương Giang họp. Hôm nay cô Hứa Yểu mời tôi đến khám cho cậu, cũng tiện đường trở về bệnh viện lấy giấy báo kiểm tra sức khỏe.”
Khoảng thời gian trước ông cụ luôn cảm thấy tâm trạng không thoải mái, sau khi bị các học trò thuyết phục nhiều lần, Khổng Tấn Hoa mới đứt khoát làm kiểm tra ở bệnh viện.
Thật ra các loại báo cáo kiểm tra cũng không có nhanh như vậy, tuần trước ông vừa tới đến bệnh viện kiểm tra đây, nhanh lắm cũng phải đến hôm nay mới có kết quả.
“Đi trả tiền thuốc đi.” Khổng Tấn Hoa vẫy vẫy tay, bảo Lý trợ lý tới xem.
Hạ Phàm ở ngoài đợi trợ lý Lý một lúc, hai người đi đến quầy thuốc lấy thuốc. Vì đây là bệnh viện của Hứa gia nên Hứa Yểu miễn tiền khám bệnh cho bọn họ.
"Thầy ơi, hôm nay có báo cáo kiểm tra của thầy rồi, em đi lấy giúp thầy được không?"
Buổi học hôm nay sắp kết thúc, ban đầu bọn họ cũng không cần đến bệnh viện, gần đây bận đi Hương Giang họp, nhưng vì cố Hứa Yểu mong ông xem tóc giúp trợ lý mình nên cô học sinh lập tức hỏi Khổng Tấn Hoa.
Khổng Tấn Hoa đang xem thông tin trên máy tính, gật đầu nói: "Làm phiền em rồi.”
Sinh viên kia mỉm cười hồn nhiên rồi lập tức bước ra khỏi phòng khám, đi đến máy báo cáo có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trong bệnh viện để lấy báo cáo cho giáo sư của mình, khi báo cáo ra khỏi máy, sinh viên vô thức nhìn vào bản thân mình trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận