Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 373


"Email cũng không đi sâu vào chi tiết, nói chung, những khách thuê không bất mãn với đội thuê của chúng ta, hình như có vẻ là do... mọi người đều bị bệnh."
Mí mắt Hứa Yểu giật giật, bị bệnh tập thể chắc chắn không phải là chuyện tốt, có lẽ cũng không phải bệnh nhẹ.
Hứa Yểu quay đầu nhìn cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, đèn đường ngoài nhà sáng mờ mờ suốt 24 giờ, dưới ánh đèn, tuyết rơi ngày càng rõ, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn.
Hứa Yểu nghĩ tới bộ phim liền mỉm cười: “Vậy đi Hương Giang chơi chút đi.”
Chân của Hoàng Gia Khánh đã khỏi từ lâu, khi nghe tin Hứa Yểu sẽ đến Hương Giang, hắn lập tức vui mừng, liên tục gửi tin nhắn cho cô để xác nhận khi nào cô sẽ đến, hắn cũng xuất phát từ Nam Dương và đến cùng lúc với Hứa Yểu.
Hoàng Gia Khánh đắc ý, người thích bất động sản như Hứa Yểu, làm sao có thể không rung động trước hải vực quốc tế chứ? Hắn biết ngay mà ha ha!
Bảo tàng Quan Nhã vẫn đang được xây dựng, Hứa Yểu cảm thấy cô có thể đến đó tham quan với tư cách là du khách sau khi đi Hương Giang về.
Bây giờ, báo cáo khám sức khỏe có thể được lấy trực tuyến thông qua ứng dụng, Quý Chính Khanh lập tức kiểm tra báo cáo khám sức khỏe của mình, cũng chia sẻ cho Hứa Yểu.
Cả hai đều có sức khỏe tốt, không có bệnh ẩn gì mà gen cũng rất tương xứng.
Quý Chính Khanh cũng xem qua thông báo công khai của những minh tinh, hình như còn cần kết bạn ID với nhau.
[Chính Khanh: Anh chưa có tài khoản Weibo, chờ anh đăng ký với xác thực đã]
Tập đoàn Quý gia có weibo chính thức, có trăm nghìn người theo dõi, nhưng đây là Weibo công ty, không được sử dụng cho mục đích cá nhân.
Sau khi Quý Chính Khanh đăng ký, hắn phát hiện mình ngay cả người theo dõi trên Weibo cũng không có, xem ra trống không như vậy cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Hứa Yểu người có hơn 100 triệu người theo dõi, tiện tay đăng một cái kỳ nghỉ sắp đi Hương Giang là đã có mấy trăm ngàn bình dưới bài đăng.
Sau đó anh nhìn trợ lý Lý hỏi: “Weibo của anh có fans không?”
Trợ lý Lý đáp: “Có một hai ngàn.”
"Ở đâu ra?"
Trợ lý Lý nghe vậy, trong lòng thầm cảm thấy có gì đó không đúng, hắn chửi bới trên weibo, dù ông chủ trả rất nhiều tiền nhưng vẫn là não tàn yêu đương thích bôi nhọ anh, nếu Quý tổng nhìn thấy được...
Trợ lý Lý mặt không đổi sắc nói: “Tôi mua.”
*
Hứa Yểu quấn khăn quàng cổ, vùi mặt vào khăn quàng cổ, chỉ hở đôi mắt, chuẩn bị lên máy bay bay đến Hương Giang.
"Cô Yểu Yểu, đoàn đội của ông Khổng Tấn Hoa muốn hỏi cô có thể đưa bọn họ đi Hương Giang với cô được không?" Hạ Phàm nhận được điện thoại hỏi.
Vốn nhóm ông Khổng đã đặt vé máy bay đến Hương Giang, ai ngờ máy bay lại delay, mọi thủ tục đã sắp xếp đột nhiên bị gián đoạn, họ đang lo lắng như kiến bò trong chảo ở sân bay.
Một sinh viên nhớ tới Weibo của Hứa Yểu đăng, ngập ngừng hỏi thử vì phải đi Hương Giang, Hạ Phàm lập tức chuyển cuộc gọi cho Hứa Yểu.
Dù là xưa hay nay, việc nghiên cứu y học đều luôn được coi trọng, mà Hứa Yểu lại biết được cốt truyện trong nguyên tác nên càng kính trọng ông Khổng hơn, lập tức đồng ý nói: “Được thôi.”
Khổng Tấn Hoa không ngờ Hứa Yểu lại đồng ý nhanh như vậy, sau khi lên máy bay tư nhân, ông liên tục cảm ơn Hứa Yểu: "Rõ là thời tiết rất tốt, nhưng không hiểu tại sao chuyến bay lại hoãn."
Máy bay tư nhân lớn đến mức cho dù cả nhóm Khổng Tấn Hoa lên cũng đủ.
Hứa Yểu mời ông cụ ngồi xuống, Khổng Tấn Hoa nhìn thấy Hạ Phàm đứng ở một bên, lập tức mỉm cười nói: "Nhân lúc rảnh rỗi, để tôi bắt mạch lại cho cậu nhé?"
Hai mắt Hạ Phàm sáng lên, lập tức ngồi xuống bên cạnh ông Khổng, đưa tay ra: “Không biết có phải do tâm lý không, tôi cảm giác như tóc mình dài hơn rồi.”
Một lúc sau, ông Khổng rút tay lại, cười nói: “Tốt hơn lần trước khi gặp cậu rồi.”
Hạ Phàm đột nhiên cảm thấy đây không phải là hiệu ứng tâm lý! Mà là uống thuốc bắc có hiệu quả thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận