Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 416


Nhìn trị số thân thể đối lập của người bệnh, những nhân viên nghiên cứu khoa học trong phòng hội nghị đều cảm thấy tinh thần phấn chấn.
“Thật sự hữu hiệu, hiệu quả rất tốt, tế bào ung thư đang từng bước biến mất.”
“Có thể tham khảo phản hồi của bản thân người bệnh, bản thân họ cảm thấy thân thể thoải mái hơn trước đây.”
“...”
Đây cũng là mục tiêu ngay từ đầu của Khổng Tấn Hoa, ông không chỉ hy vọng có thể chữa khỏi bệnh ung thư, thậm chí ông còn lớn gan tưởng tượng có thể biến bệnh ung thư trở thành một căn bệnh nhỏ, một căn bệnh chỉ giống như bệnh cảm mạo mà thôi.
Ông không biết ý tưởng đó của mình ở hiện tại có thực tế hay không, ông chỉ hy vọng có một ngày người mắc phải bệnh chỉ cần trực tiếp đi đến phòng bệnh viện truyền một bình thuốc, sau đó có thể hoàn toàn khỏi bệnh.
Nếu đã muốn làm thuốc đặc trị, tất nhiên muốn đạt tới tác dụng đặc biệt rồi.
“Mọi người không nên chủ quan, tiếp theo cần tiếp tục quan sát tình huống của các bệnh nhân.” Khổng Tấn Hoa dặn dò.
“Tiểu Triệu, viết kết quả thực nghiệm thành bài báo cáo công bố ra bên ngoài, các cậu mang số liệu báo cáo gần nhất vào đây, chút nữa đưa cho tôi và lão Lý xem qua.”
Các học viên khác lập tức gật đầu.
Dựa theo dự tính, quá trình trị liệu cần thời gian một tuần, sau đó còn phải tiến hành quan sát các loại phản ứng, thời gian bây giờ còn sớm.
Cái khác có lẽ bọn họ không biết, ông chú trung niên nhìn cái miệng nhỏ đang ăn thịt viên của cha mình bất chợt rơi lệ đầy mặt.
Hôm nay nhà ăn không có làm cá viên, nhưng có thịt viên, nhà ăn đảm bảo ngày mai sẽ có cá viên.
Cha hắn cũng không kén ăn, không chỉ thật sự ăn được mà còn uống thêm hai ngụm canh.
Bản thân ông chú trung niên không có nhiều tâm tư muốn ăn cơm lắm, hắn lo lắng cha hắn đột nhiên cảm thấy muốn ăn cơm, nhưng thân thể ông đã sớm bị ung thư thương tổn căn cơ, có khả năng ăn vào sẽ nôn ra hết.
Hắn cứ chờ cứ chờ... đợi qua vài tiếng đồng hồ, cha của hắn còn gọi hắn đỡ đi đến nhà vệ sinh đi nặng, còn không thấy nôn ra chút nào...
Ông chú trung niên nhìn thấy tình trạng của cha mình thật sự tốt hơn không ít so với lúc nằm chờ c.h.ế.t trước kia, hắn nhớ tới Hứa Yểu.
Ông chú trung niên hiểu rõ hơn bất cứ ai, nếu không có Hứa Yểu thì cơ hội làm người thử thuốc này không có khả năng đến lượt của cha hắn!
Nếu nói trước đó hắn cảm thấy cha hắn chỉ đi làm chuột bạch thử nghiệm, thì hiện giờ ông chú trung niên đã không nhịn được mà thay đổi cách nghĩ...
Cái này rõ ràng là đưa cơ hội cứu mạng quý giá đến cho cha của hắn!
Nói thế nào thì cha hắn cũng thật sự không chắc có thể chống cự được đến ngày mà thuốc đặc trị được đưa ra thị trường.
Thậm chí hắn bỗng nhiên vô cùng muốn gọi một cuộc điện thoại cho vợ của mình, bảo bà ấy trực tiếp ký hợp đồng thêm thời hạn thuê nhà dài mười năm với đoàn đội của Hứa Yểu!
Cái khác không có để báo đáp, chỉ có thể thuê phòng ở của cô ấy để báo đáp.
Nhưng đáng tiếc bọn họ không có cách nào sử dụng được mạng di động, vì thế tất nhiên đều không biết rõ lắm về tin tức ở bên ngoài.
Khoảng thời gian trước tinh thần của Hoắc Đình căng thẳng cực độ, hắn liền đi ngủ một giấc, giấc ngủ này hắn ngủ lâu vô cùng, ngủ đến lúc tinh thần tràn đầy năng lượng mới bò từ trên giường dậy.
“Hoắc tổng, tốt cuộc anh cũng tỉnh rồi! xảy ra chuyện lớn rồi!”
Thấy Hoắc Đình đi ra, trợ lý gấp đến mức như kiến bò trong chảo nóng chạy như điên đến, nôn nóng thông báo.
Hoắc Đình chau mày, cầm lấy bàn chải đánh răng tính đánh răng rửa mặt trước, hắn bình tĩnh nói: “Trợ lý Dương, cậu thật sự đúng là không bằng tổng trợ lý Hạ bên người của Quý Chính Khanh kia, làm người việc đầu tiên phải học được chính là biết ổn định cảm xúc. Có chuyện lớn gì? Nói tôi nghe xem.”
Trợ lý Dương sốt ruột nói: “Hoắc tổng, chẳng phải chuyện về thôn ung thư trước đó đã lớn đến độ trong ngoài nước đều biết đến sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận