Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 343


Hoàng Gia Khánh, một chàng trai 20 tuổi, sợ hãi đến mức sắc mặt tái nhợt, nỗi sợ hãi dâng trào trong lòng. Cha hắn 60 tuổi mới có hắn, bây giờ ông ấy sắp bước sang tuổi 80, chẳng lẽ hắn sắp phải c.h.ế.t rồi sao?
Cha hắn không phải sẽ trực tiếp tức c.h.ế.t sao?
Bản năng sinh tồn của con người trỗi dậy, hắn mặc áo phao, kéo mạnh vào thân chiếc du thuyền sang trọng đang chìm, chiếc điện thoại di động tuy ướt đẫm nước nhưng vẫn dùng được, điên cuồng gọi điện cầu cứu cho cảnh sát Nam Dương.
"Chúng tôi va phải một tảng đá. Xin hãy cử người đến cứu chúng tôi ngay lập tức. Trong chúng tôi có người bị thương." Hoàng Gia Khánh gần như đã khóc trong điện thoại.
Một khắc kia Hoàng Gia Khánh cảm nhận được cảm giác gần như sắp chết, nhớ tới trước khi rời đi cha hắn cảnh cáo hắn ít chơi với những hồ bằng cẩu hữu kia, nước mắt hắn muốn tuôn ra bốn phía.
Tốc độ họ phái cảnh sát đến có lẽ là quá muộn để cứu họ phải không?
"Có thuyền! Có thuyền nhỏ!" Một bạn nữ đi cùng đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có mấy chiếc thuyền đến gần liền hét lên.
Đôi mắt vốn tuyệt vọng của Hoàng Gia Khánh chợt lóe lên tia hy vọng, hắn nhìn chằm chằm vào chiếc thuyền xa xa, điên cuồng vung tay, hét lên: "Help! Help! Ùng ục ùng ục——"
Hoàng Gia Khánh nghẹn ngào mấy ngụm nước biển, trong người khó chịu, khát vọng sống sót càng mãnh liệt, hắn vung tay càng thường xuyên hơn.
Thuyền tới rất nhanh, lập tức kéo hơn chục người Hoàng Gia Khánh lên thuyền, vệ sĩ cao lớn dẫn đầu hỏi: "Các người không sao chứ?"
Khi nghe thấy vệ sĩ nói tiếng Hoa Hạ, Hoàng Gia Khánh sửng sốt một lúc rồi trả lời ngay bằng tiếng Hoa không chuẩn lắm: "Cảm ơn, chúng tôi bị thương một chút."
Thuyền nhỏ chạy về hướng du thuyền xa hoa ở phía xa xa, Hoàng Gia Khánh nhìn du thuyền, kêu lên: "Công chúa hải dương? Đây là du thuyền của Hứa Yểu?!"
Hoàng Gia Khánh và Hứa Yểu không hề có liên lạc gì, thậm chí có thể nói là hoàn toàn không quen biết nhau, tuy nhiên, Hoàng Gia Khánh cũng xem được tin tức Hứa Yểu trở về từ nước E trên một chiếc du thuyền sang trọng cách đây nửa tháng, lúc đó hắn đã vô cùng hâm mộ.
Hứa Yểu này có thể mua được một chuyến du thuyền xa hoa trị giá hàng tỷ đồng! Hắn nhiều nhất chỉ có thể mua một chiếc du thuyền bình thường là quá đắc ý rồi.
Hoàng Gia Khánh nhìn lại chiếc du thuyền đang chìm dần, chỉ còn nhìn thấy phần mũi tàu thì rùng mình một cái.
Hắn không phải tiếc chiếc du thuyền này, mà có loại cảm giác tìm đường sống trong chỗ chết.
Hắn chưa bao giờ dám khen ngợi tốc độ điều động của cảnh sát Nam Dương, nếu không phải họ bất ngờ chạm trán với du thuyền của Hứa Yểu, có lẽ... bọn họ đều sẽ c.h.ế.t trên biển và trở thành tiêu đề tin tức ngày mai!
Thuyền đến gần du thuyền xa hoa, họ hoảng sợ đi theo vệ sĩ khẩn trương lên tàu.
Người đứng đầu là một cô gái có nước da trắng ngần, vẻ ngoài tươi sáng, phía sau có rất nhiều nhân viên đang xem náo nhiệt.
Hoàng Gia Khánh vừa liếc nhìn một cái đã nhận ra Hứa Yểu, gần đây trên thế giới có quá nhiều tin tức về Hứa Yểu, còn nổi tiếng hơn cả những người ngôi sao toàn cầu.
Hoàng Gia Khánh bước lên boong tàu, sự gặp gỡ này khiến hắn muốn khóc, không ngừng nói: “Cảm ơn, cảm ơn cô.”
Hứa Yểu an ủi: “Không sao, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. Trên du thuyền có bệnh viện, để bác sĩ khám cho anh trước đã.”
Tổ tiên của bọn họ đều có huyết mạch Hoa Hạ, bình thường cũng học tiếng Hoa nên có thể nghe hiểu được. Mấy người Hoàng Gia Khánh sống sót sau tai nạn, nghe Hứa Yểu nói càng muốn rơi lệ.
Bọn họ đều là những phú nhị đại, vô cùng xấu hổ, mấy bạn nữ bị thương, bắp chân của Hoàng Gia Khánh cũng bị kéo ra một vết dài đẫm máu, mép vết thương bị nước biển làm sưng tấy.
Hoàng Gia Khánh vẫn đang điều trị vết thương tại bệnh viện du thuyền thì điện thoại di động của hắn rung lên điên cuồng, Hoàng Gia Khánh vừa nhìn thấy tên người gọi nước mắt liền chảy ra.
"Cha."
Giọng nói già nua ở đầu dây bên kia vô cùng sợ hãi, lo lắng hỏi: "Gia Khánh con như thế nào rồi? Vừa rồi có bạn bè con gọi tới nói với ba con gặp nạn trên biển?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận