Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 425


Bởi vì khoảng cách giữa Hương Giang và Kinh Thị vẫn hơi quá xa, bọn họ còn cần trở lại kiểm tra thân thể đúng hạn, cho nên trong khoảng thời gian này liền ở tạm trong khu dân cư mà Hứa Yểu đã sắp xếp.
Mười mấy chiếc xe tiến vào khu dân cư rồi đậu một hàng ở trước cửa lầu, người nhà xuống xe trước đi mở cửa xe, muốn đỡ người thân xuống xe.
Người cha già rất có sức lực, tính tình quật cường liền nổi lên, đẩy tay con trai ra: “Tự cha có thể xuống xe.”
Ông lão run run rẩy rẩy bước từ trên xe xuống, động tác này dùng đến 2 phút, nhưng lại đủ làm Hoàng Thiên Long rơi nước mắt.
Tòa lầu này đều là của Hứa Yểu, ngẫu nhiên sẽ có khách thuê trên lầu nhìn thấy xe dừng ở trước cửa, có một khách nữ trẻ tuổi còn tiến lên hỏi: “Là hàng xóm mới tới sao? Có cần giúp đỡ gì không?”
Một bà lão tâm tình rất tốt, hiền lành trả lời: “Đều đã được chữa khỏi rồi, chúng tôi có thể tự mình đi.”
Thấy khách nữ này ngơ ngác, người nhà bên cạnh bà lão lập tức dùng tiếng phổ thông giải thích lại một lần.
Vẻ mặt của khách nữ như nhìn thấy quỷ vậy, cô nghe được bà lão này nói tiếng Quảng Đông, hiển nhiên là từ khu vực thôn Tây Điền Hương Giang kia đến đây.
Đám khách thuê bọn họ vô cùng thích chú ý đến hướng đi của Hứa Yểu, khoảng thời gian trước nghe nói Hứa Yểu dẫn khách thuê bị ung thư nhà mình đến Kinh Thị chữa bệnh.
Vừa rồi bà lão này nói cái gì? Đều đã chữa khỏi rồi...
Chữa khỏi...
Ung thư giai đoạn cuối có thể trị được?
Mấy khách thuê ở đại sảnh đều ngơ ra, sau đó liên tưởng đến tin tức làm bọn họ kích động cả một đêm không ngủ được đêm qua, bỗng nhiên xuất hiện một phỏng đoán khủng bố.
“Các người chính là người thử thuốc của đoàn đội nghiên cứu phát minh của Khổng lão sao?!”
Có khách thuê nhìn người bệnh lần lượt bước từ trên xe xuống, không nhiều không ít vừa vặn số lượng y chang số người thử nghiệm thuốc kỳ đầu tiên được công bố ở trên mạng.
Thông tin trên mạng chỉ viết X gì đó, cũng sẽ không lộ ra tên họ cụ thể, nhưng thế này rõ ràng là trùng khớp.
Mặt Hoàng Thiên Long đầy cảm kích nói: “Cảm ơn tiểu thư Hứa Yểu.”
Bọn họ cũng không nói gì nhiều, đỡ người thân của mình về đến phòng thuê, ngoài cửa đã đặt sẵn trái cây và hoa tươi do Hứa Yểu chuẩn bị trước.
Bởi vì khách thuê của Hứa Yểu được sàng lọc chọn lựa có tố chất rất cao, đặt đồ ở cửa cũng không bị ai động vào.
Trộm đồ và thuê phòng của Hứa Yểu, cái nào quan trọng hơn bọn họ vẫn phân biệt được.
Nhược Nhược chạy ra khỏi vòng tay mẹ, dẫn đầu tiến lên cầm lấy bó hoa bách hợp kia, bên trong có kẹp một tấm thiệp chúc mừng, bên trên là chữ viết xinh đẹp của một cô gái.
“Nhược Nhược, chúc mừng thân thể em đã khôi phục khỏe mạnh, chị tin tưởng tương lai của em nhất định có tiền đồ sáng chói, Hứa Yểu.”
Nhược Nhược che miệng vui sướng đến nhảy dựng lên: “Mẹ, là Hứa Yểu tự viết thiệp chúc mừng, thật tuyệt.”
Bởi vì nhảy lên quá cao, chiếc mũ trên đầu cô gái nhỏ lập tức rơi xuống lộ ra cái đầu trơn bóng, sợ tới mức chạy nhanh nhặt mũ lên che đi cái xấu.
Mẹ nhìn thấy bộ dáng hoạt bát kia của con gái, so với sự trầm lặng trước đây khác biệt quá lớn, liền lộ ra nụ cười đã lâu không thấy.
Bọn họ về nhà của mình, trước tiên gọi video cho người nhà của mình ở Hương Giang.
Những người nhà đó đều không thể tin được mà nhìn người thân ở bên kia màn hình video, vẫn là người cũ, nhưng lại có thể nhìn ra thay đổi rõ ràng, đặc biệt thấy rõ nhất là tinh thần có sức sống.
Ánh mắt bọn họ có ánh sáng.
Một số người nhà không giỏi ăn nói lắm, cách một cái màn hình vừa khóc vừa dặn dò: “Bồi bổ thân thể con cái (cha mẹ) nhiều một chút, mua nhiều gà vịt, mua thêm xương sườn hầm canh, muốn ăn cái gì thì cứ ăn, tôi lập tức chuyển tiền qua đó ngay.”
Có người còn trực tiếp hô lớn: “Hứa Yểu vạn tuế, Hứa Yểu vạn tuế!”
Cơ hội này là do Hứa Yểu tìm đến cho bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận