Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 399


Dựa theo quy trình, bọn họ cần chuột bạch bình thường tiến hành thí nghiệm, xem xét có thể xuất hiện vấn đề hay không, sau đó lại dùng ở trên người chuột bị ung thư kiểm tra dược hiệu của thuốc đặc trị.
Quá trình này cũng mất vài ngày.
"Khổng lão, ông đi nghỉ ngơi, phía phòng thí nghiệm giao cho chúng ta trước." Lý Trường Đống tuy rằng cũng đã 70 tuổi, nhưng dù sao cũng nhỏ hơn Khổng Tấn Hoa 5 tuổi, ông liền chịu đựng đến đỏ bừng mắt nói với Khổng Tấn Hoa.
Khổng Tấn Hoa nhìn chằm chằm vào máy theo dõi số liệu, râu mép hoa râm bên môi run rẩy theo ông mở miệng: "Hiện tại tôi sao có tâm tình nghỉ ngơi , đi cũng ngủ không được."
Khổng Tấn Hoa hận không thể mọc rễ ở chỗ này, hơn nữa ông còn phải nhìn thấy kết quả mới bỏ qua.
"Ngài không muốn nghỉ ngơi, vậy ngài uống thuốc trước đi." Tiểu Triệu bưng một ly nước ấm, cầm một nắm thuốc tới nhắc nhở.
Khổng Tấn Hoa sửng sốt nói: "Không phải tôi đã uống rồi sao?"
Tiểu Triệu: "...?"
Lý Trường Đống ở bên cạnh còn có tâm tình trêu chọc nói: "Khổng lão ca, hôm qua ông ăn cơm, vậy hôm nay ông có uống thuốc hay không? Thuốc mau uống đi, nhưng mà...... thuốc của ông sao lại nhiều như vậy? Uống thuốc gì để tôi xem?"
Khổng Tấn Hoa bảo lão Lý nhìn chằm chằm dụng cụ, ông nhận lấy viên thuốc trong tay sinh viên uống vào.
Bởi vì để dược hiệu phát huy luôn phải chờ đợi thời gian trôi qua, Khổng Tấn Hoa liền lật xem luận văn đoàn đội bọn họ viết trước đó, bởi vì số liệu chậm chạp chưa ra, chỗ mấu chốt của luận văn này vẫn chưa viết xong.
Hiện tại bọn họ cũng đã có nội dung luận văn, Khổng Tấn Hoa để cho sinh viên Tiểu Triệu ngồi ở trước máy tính viết luận văn, ông ở một bên thuật lại.
"Thầy ơi, bài luận văn này của chúng ta sẽ đăng lên tạp chí Y học chứ?" Tiểu Triệu nói với ánh mắt chờ mong.
Người sáng tác bài luận văn này, lão Khổng lão Lý đương nhiên ở hàng đầu, nhưng cũng có tên của bọn họ.
Lưu danh sách sử, ai mà không muốn?
Khổng Tấn Hoa cười gật đầu, tạp chí uy tín nhất trong giới y học toàn cầu chính là , cơ hồ người làm y học đều sẽ mua, mà tạp chí mỗi kỳ là tạp chí lão Khổng phải đọc.

"Lão Khổng, tôi cảm thấy gần đây ông rất may mắn." Lão Lý ở một bên chen vào cười nói.
Loại người văn hóa như bọn họ, trước giờ không tin huyền học gì, nhưng không thể không thừa nhận gần đây lão Không quá may mắn.
Vừa bị Thiên Thịnh rút vốn, liền kéo được tài chính của Hứa Yểu, một số tiền lớn như vậy ném vào là có thể chờ mong thuận lợi đưa ra thị trường.
Hôm nay lại bắt được mạch m.á.u thành công ở trong hơn một ngàn con số nhanh như vậy, đây phải là xác suất không tới một phần ngàn đúng không?
Tiểu Triệu nghe lão Lý nói gần đây vận khí thầy giáo của hắn tốt, hắn giật giật khóe miệng không đáp lại.
Thấy đám Khổng Tấn Hoa khó hiểu, lão Lý lấy ra một phần văn kiện đưa tới: "Đây không phải là giá trị ghi chép của ông sao? Tôi nương theo ghi chép của ông mới thử ra được."
Khổng Tấn Hoa nhìn bút ký phía trên mà trống rỗng, trong ấn tượng ông hình như chưa từng viết thứ này, nhưng gần đây trí nhớ của ông thụt lùi dữ dội, nói không chừng đúng là mình viết.
Tiểu Triệu rốt cuộc chỉ là sinh viên, cũng không phải lúc nào cũng đi theo giáo viên, ai biết có phải Khổng Tấn Hoa viết trong tình huống hắn không có ở đây hay không? Hai người nhất thời cũng không rõ ràng lắm.
Khổng Tấn Hoa ngẫm lại, hơi chần chừ nói: "Đó hẳn là ghi chép của tôi, có thể lớn tuổi quên mất."
Lão Lý nhất thời lộ ra thần sắc hiểu rõ, ông biết ngoại trừ Khổng lão ra còn có thể là ai?
Mấy ngày nay là thời gian thí nghiệm mà đoàn đội lo âu nhất, nghiên cứu phát triển thuốc rất phức tạp, cũng không phải thành công trên dụng cụ, là sẽ có hiệu quả với vật sống.
Cũng may chuột bạch bình thường sau khi dùng thuốc không xuất hiện phản ứng khó chịu, lúc này mới dùng ở chuột bạch bị ung thư.
Nhóm Khổng Tấn Hoa thông qua dụng cụ tinh vi nhất nhìn rõ ràng tế bào ung thư trong cơ thể chuột bạch đang điên cuồng biến mất, giống như trong cơ thể đột nhiên bỏ vào một chiếc xe ủi đất hung mãnh, san bằng toàn bộ gò đất trên sườn núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận