Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 267


Gia đình ba người của họ sống trong một căn hộ có kèm bể bơi, bể bơi này vốn nhắm đến phú nhị đại ở Kinh Thị, chưa kể phòng ở chỗ này còn rất xa hoa sang trọng.
Lưu Phi Dương còn nhớ tối hôm qua cha hắn còn tự tát mình một phát vang dội, ở ngay trước mặt hắn và mẹ hắn, che mặt bi thống nói: “Lúc trước tôi còn âm thầm mắng mỏ chủ phố thương mại Tín Nghĩa. Tiền thuê nhà thế mà lại cao như vậy, tôi thật đáng c.h.ế.t a.”
Cao thì cao, nhưng ngon bổ rẻ.
Vì vậy, khi Lưu Phi Dương gặp lại Hứa Yểu, hắn còn hưng phấn hơn cả lần đầu nhìn thấy cô.
Hứa Yểu ngẩng đầu nhìn Lưu Phi Dương, trong lòng điên cuồng than thở, em trai này không biết ăn gì trưởng thành, lại có thể cao như vậy, quả thực là một vận động viên bẩm sinh.
Hứa Yểu mỉm cười và nói: "Nhà cậu ở gần hồ bơi như vậy có quen không?"
"Rất quen!" Lưu Phi Dương điên cuồng gật đầu như gà mổ thóc, mái tóc đen đều bị hất ra những giọt nước lạnh, thấy những giọt nước sắp rơi trúng Hứa Yểu, Lưu Phi Dương nhanh chóng lùi lại hai bước, sau khi lùi lại liền rơi xuống bể bơi, nước b.ắ.n tung tóe.
Hứa Yểu bật cười trước bộ dáng buồn cười của em trai, Lưu Phi Dương lau nước trên mặt, ghé vào bên bờ nhìn Hứa Yểu cười, cũng cười vui vẻ.
"Anh bạn trẻ, cậu là vận động viên bơi lội chuyên nghiệp à?" Nghiêm Hồng đứng bên cạnh đợi hai người chào hỏi xong mới lên tiếng, chờ Lưu Phi Dương lại rơi xuống nước, sau khi Lưu Phi Dương vào bờ, nóng lòng muốn hỏi Lưu Phi Dương.
Lưu Phi Dương lắc đầu: "Không phải, tôi là dân nghiệp dư, nhưng trước đây tôi từng tham gia đội bơi lội của trường."
Nghiêm Hồng nhớ lại vừa rồi Lưu Phi Dương bơi tự do 200 mét, mí mắt giật giật nói: "Không đúng, các trường đại học lớn sẽ thường xuyên phái nhân tài giỏi đến đội tuyển quốc gia."
Nghiêm Hồng là ai? Cô ấy là cựu huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia! Không có khả năng sẽ bỏ qua hạt giống tốt như Lưu Phi dương, chỉ cần nhìn một cái là có thể biết có năng lực hay không.
Nghiêm Hồng cho rằng các trường đại học lớn không thể để Lưu Phi Dương cá lọt lưới mới đúng? Các huấn luyện viên có thể không sáng suốt như cô nhưng họ cũng không mù.
Lưu Phi Dương không thèm quan tâm mà nói thẳng, nói: “Ách... trước 17 tuổi tôi chỉ là vịt trên cạn thôi.”
Con đường đến với thể thao thực sự khá tàn khốc, các vận động viên bắt đầu tập luyện từ khi còn rất trẻ, nhiều vận động viên được tuyển chọn khi mới tám, chín tuổi, từ thành phố đến đội tuyển tỉnh, cuối cùng họ cũng được chọn vào đội tuyển quốc gia để xuất chinh tới Thế vận hội Olympic.
Trước 17 tuổi chỉ là vịt trên cạn, đây chính là nguyên nhân.
Nhưng sau khi huấn luyện viên Nghiêm Hồng nghe được lời này liền mở to đôi mắt ra, nhìn chằm chằm Lưu Phi Dương như nhìn thấy quỷ, không thể tin nổi nói: “Chỉ trong vòng 3 4 năm mà cậu đã đạt đến trình độ như bây giờ rồi?”
Còn là dưới tình huống không có huấn luyện viên chuyên nghiệp đỉnh cấp chỉ dạy?
Nghiêm Hồng nhìn chằm chằm vào Lưu Phi Dương như thể phát hiện ra một kho báu quý hiếm.
Lưu Phi Dương nghe cựu huấn luyện viên đội tuyển quốc gia nói những lời như vậy thì không hề vui sướng, ngược lại hắn bị khiếp sợ há miệng, vai rũ xuống, hồi lâu không nói nên lời.
Nghiêm Hồng không hiểu chàng trai trẻ có ý gì nên nhìn về phía Hứa Yểu để xin giúp đỡ.
Hứa Yểu thở dài: "Huấn luyện viên Nghiêm Hồng, Phi Dương chúng ta trông già thế sao? Năm nay cậu ấy chỉ mới 19 tuổi, làm sao có thể 20 21 được?"
Lưu Phi Dương buồn bã gật đầu thật mạnh!
Đúng vậy!
Hắn vẫn là một thiếu niên 19 tuổi, sao lại bị thổi phồng lớn hơn tận hai tuổi một cách khó hiểu? Người trẻ nào có thể chịu đựng thêm hai tuổi này?
Nghiêm Hồng nghe hai người kẻ xướng người hoạ, thiếu chút nữa gần như bỏ chạy.
Đây là trọng tâm của cả hai bọn họ sao? Bọn họ có thể hiểu được vấn đề trọng điểm không?
Vấn đề trọng điểm là đứa trẻ này mới 19 tuổi, mới học bơi được hai năm, nhưng thực tế lại giỏi như vừa rồi...
Nghiêm Hồng không còn khống chế được cơ thể run rẩy của mình, cô nắm tay Hứa Yểu, hưng phấn nói: "Cô Yểu Yểu, cô là ân nhân của toàn bộ đội tuyển bơi quốc gia, cô đã phát hiện ra hạt giống tốt cho đội tuyển quốc gia a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận