Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 204


Cô nhanh chóng lật qua các trang và đột nhiên hiểu tại sao Triệu Hải Sinh còn không xuất hiện trong nguyên tác.
Chương trình này nhìn không hay lắm, Triệu Hải Sinh muốn tìm lối tắt để làm chương trình lãng mạn dành cho người già, nhưng hắn biết rõ lượng khán giả sẽ không lớn, thế nên——
Hắn còn nhét minh tinh vào đó, những minh tinh sẽ đưa ông bà của mình đến chương trình, muốn mượn những minh tinh để được nhiều người biết đến hơn, kế hoạch dự án khiến Hứa Yểu có cảm giác cô không thể phân biệt được cái nào mới là thứ tự ưu tiên, không có được chút ấn tượng nào.
Phần nào cũng muốn ăn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn rất có thể là không ăn được gì.
Rốt cuộc, chương trình này có lẽ sẽ không gây được tiếng vang gì, thậm chí còn không được đề cập trong nguyên tác.
Hứa Yểu cười nói: "Chương trình của đạo diễn Triệu không tệ, chúc ngài thành công, khi nào phát sóng tôi sẽ xem. Nếu tình hình tài chính của đạo diễn Triệu khó khăn thì tôi giảm nửa tháng tiền thuê nhà cho ngài được không?"
Trong giới giải trí ai mà không tinh ý? Hứa Yểu vừa nói ra mấy lời kia, Triệu Hải Sinh đã lập tức hiểu được ý của Hứa Yểu, lời nói là ủng hộ nhưng ... Cũng chỉ vậy thôi.
Cổ họng Triệu Hải Sinh hơi nghẹn lại, lẽ ra hắn phải hiểu mình không phải Tả Ninh. Tả Ninh là một chàng trai thiếu tiền, được sự giúp đỡ của Hứa Yểu mà vụt lên, Minh Thiền là một nữ doanh nhân cực kỳ có năng lực, cả hai người họ đều là đại diện điển hình của việc thiếu cơ hội, mà hắn đã và đang làm việc trong giới giải trí nhiều năm, dù đã ở tuổi trung niên nhưng cũng chưa nổi tiếng được bao nhiêu.
Hắn luôn biết mình là một người bình thường đầy tham vọng, năng lực bình thường nhưng không muốn sống ở mức tầm thường. Cư dân mạng cho rằng Hứa Yểu có tầm nhìn rộng, có lẽ hắn thật sự không cần phải trái lại ý trời.
Triệu Hải Sinh kìm nước mắt, mỉm cười gật đầu: "Vậy cảm ơn cô chủ nhà rất nhiều, xin cô đừng giảm tiền thuê nhà cho tôi, cô cho thuê nhà cũng đâu để làm từ thiện, tôi vẫn gánh nổi tiền thuê nhà."
Hứa Yểu nghe vậy, cô liếc nhìn Triệu Hải Sinh một lần nữa, rồi cô nhìn Hạ Phàm.
Hạ Phàm hiểu ý, nói: “Đạo diễn Triệu có một căn nhà ở Kinh Thị, ông ấy đã bán căn nhà đó và tới thuê nhà bên mình.”
Cô nghe xong hơi khựng lại, có cần được ăn cả ngã về không vậy không?
Bán hết tài sản chỉ để có cơ hội gặp cô? Hứa Yểu không khỏi xem trọng mà liếc mắt nhìn Triệu Hải Sinh một cái.
Cô luôn hiểu rằng trên thế giới này, người bình thường là người có nhiều nhất, mà những tài năng như Tả Ninh, Hàn Chiêu và Minh Thiền vẫn chỉ là thiểu số, còn đại đa số đều là những người bình thường sống một đời bình thường.
Nhưng người bình thường không thể có ước mơ sao? Giấc mơ của người bình thường không có gì đáng nhắc tới sao?
Hứa Yểu chợt mỉm cười, dù có vô ích cô cũng có thể gánh được.
Hứa Yểu tiếp tục lật qua kế hoạch dự án, tiếp tục nhìn về phía sau, phía sau là danh sách khách mời do Triệu Hải Sinh lập ra.
Có những minh tinh dẫn theo ông bà của mình, có những ca sĩ hạng B dẫn theo ông của họ, còn có ——
Cô đột nhiên dừng lại và nhìn chăm chú vào trang có nội dung Liễu Nghênh Hạ và cậu Thôi Quốc Cường của cô ta sẽ tham gia.
Liễu Nghênh Hạ là ai thì không cần phải nói, là nữ chính trong nguyên tác, nhưng với cô cũng chỉ là người vô hình không đáng để ý tới.
Nhưng... Thôi Quốc Cường!
Trong nguyên tác, ông chú này chỉ là một nhân vật bên lề được Liễu Nghênh Hạ nhắc đến vài chữ, nhưng lại là nhân vật mà Hứa Yểu thấy sống động và cảm động nhất trong cả cuốn truyện!
Ông được nhắc đến khi Liễu Nghênh Hạ đến dự đám tang của cậu mình, Thôi Quốc Cường đã hơn 70 tuổi, tuổi trẻ đã ra chiến trường nên có vết thương cũ.
Mà Liễu Nghênh Hạ cũng gặp được nam chính trong nguyên tác tại tang lễ của người cậu Thôi Quốc Cường, từ đó hai người bắt đầu dây dưa nhau không thể thoát ra được.
Triệu Hải Sinh nhìn thấy Hứa Yểu đang nhìn chằm chằm vào một trang nào đó, hắn nhanh chóng nhìn trộm và nhìn thấy trên đó viết "Liễu Nghênh Hạ", hắn càng muốn khóc hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận