Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 382


Hứa Yểu: "......"
Quý Chính Khanh có thể mở cửa hàng hoa rồi.
Hứa Yểu boa cho mỗi anh chàng mấy trăm đồng.
Hứa Yểu nhìn những bó hoa khác nhau, sắc thái khác nhau, đồng ý sâu sắc một chuyện - -
Đàn ông dù ôn hòa tới đâu cũng có lòng hiếu thắng rất mạnh.
Ha ha.
*
Tiểu Triệu mang theo vệ sĩ của Hứa Yểu ngồi canh giữ bên ngoài nhà máy chế biến cá viên hai ngày, ngay cả trợ lý Hạ cũng đã dẫn chuyên gia kiểm nghiệm nước, lấy mẫu nước trong thôn mang về kiểm tra đo lường, hắn còn chưa thu hoạch được gì.
Tiểu Triệu cũng hoài nghi có phải tiểu thư Hứa Yểu phán đoán sai rồi hay không, mấy ngày nay hắn đều làm không công, nhưng nghĩ đến tiền lương tăng ca cộng thêm 10 ngày nghỉ phép có lương, hắn lại cảm thấy mình có thể.
Tiểu Triệu ngồi xổm trên mặt đất ngủ gà ngủ gật, trong lúc mơ màng bị vệ sĩ đẩy, "Ngô Mỹ Kỳ kia tới rồi."
Tiểu Triệu dụi mắt nhìn thấy một cô gái cầm đèn pin sờ tới, hắn quả thực khiếp sợ: "Cô Ngô, bây giờ ba giờ sáng cô không ngủ cô tới đây làm gì?"
Cô gái này lá gan thật lớn! Hơn nửa đêm một mình lẻn ra, vẫn là loại đường nhỏ này.
Ngô Mỹ Kỳ nhỏ giọng nói: "Tôi phát hiện trong nhà máy có người lén lút xả nước, đi theo tôi, bên này."
Tiểu Triệu nhìn động tác rón rén của Ngô Mỹ Kỳ, bỗng nhiên cảm thấy cô vì cướp công việc cũng thật liều mạng, Tiểu Triệu và mấy vệ sĩ trước tiên nhìn nhau, lập tức liên lạc với cảnh sát Hương Giang.
Đuổi theo Ngô Mỹ Kỳ, quả nhiên trong đêm tối có một đám người lén lút đem chất lỏng màu trắng ngà có theo mùi tanh hôi đổ vào trong sông, con sông này là sông dùng để sinh hoạt trong thôn.
"Các ngươi làm cái gì?" Người của nhà máy cũng rất cảnh giác, mơ hồ phát hiện có người liền quát to.
Tiểu Triệu và Ngô Mỹ Kỳ ỷ vào có vệ sĩ của Hứa Yểu, trực tiếp gây chuyện với người của nhà máy: "Tôi phải hỏi các anh làm gì mới đúng? Hơn nửa đêm lén lút xả rác! Khó trách trong thôn nhiều người bị ung thư như vậy."
Mấy người này chính là thủ phạm.
Sắc mặt đối phương đại biến, tức giận hiện lên trên mặt, muốn tới đoạt máy ảnh, hai bên nổi lên xung đột nghiêm trọng.
Ngô Mỹ Kỳ dù sao cũng là một cô gái, bị mấy người đàn ông quật ngã sấp xuống đất, da bàn tay mềm mại bị trầy xước tràn đầy máu. Ngô Mỹ Kỳ đau đến hít một hơi, tức giận quát to: "Liều mạng với các ngươi."
Mà Hứa Yểu tới sáng sớm ngày hôm sau mới nhận được tin tức này, nghe nói Ngô Mỹ Kỳ vì bảo vệ chứng cứ trong máy ảnh đã bị mấy người đàn ông lớn đánh bị thương, Tiểu Triệu còn đưa vị Ngô tiểu thư kia đến bệnh viện kiểm tra.
"Cho nên chuyện nhà máy ô nhiễm là thật." Hứa Yểu không nói gì, quả nhiên không khác mấy so với cô nghĩ, lòng người khó lường.
"Tiểu thư Yểu Yểu, báo cáo kiểm tra chất lượng nước trong thôn đã có." Hạ Phàm nhắc nhở.
Hứa Yểu nghe vậy lập tức nhận lấy báo cáo kiểm tra, cô không hiểu lắm số liệu trên đó, nhưng ở chỗ kết luận thấy có viết - - "Chỉ số nitơ amoniac vượt mức bình thường 21 lần, chỉ số muối cao mangan vượt mức bình thường 13 lần."
Được, được lắm.
Những nhà máy này người sau lợi hại hơn người trước, thật không coi mạng người là mạng.
Hứa Yểu ném tờ báo cáo lên mặt bàn, lạnh giọng nói: "Nên xử lý thế nào thì xử lý thế đó, không cần sợ đắc tội với bọn họ."
"Liên lạc với Phan Hiển Dân, tranh thủ dựa theo "Điều lệ quản lý ô nhiễm nước" của Hương Giang đưa họ vào cục cảnh sát ngồi xổm mấy tháng."
Văn phòng luật sư Bác Ân lại làm việc.
"Tiểu thư Yểu Yểu, những khách thuê của chúng ta đã lục tục chuyển đến căn hộ cạnh bệnh viện mà chúng tôi sắp xếp."
Hứa Yểu gật đầu, "Nói cho bọn họ biết nếu cần giúp đỡ, xin bộ phận cấp cứu giúp đỡ."
Đội thuê nhà của Hứa Yểu thành lập bộ phận cấp cứu, bên trong có tiền cấp cứu của Hứa Yểu, thời điểm khách thuê thật sự không có cách nào thì có thể khẩn cấp xin bộ phận cấp cứu giúp đỡ.
Thật giống như có sinh viên tốt nghiệp đại học vừa mới ra vào xã hội, thật sự trong túi không có tiền ăn cơm, có thể xin chút tiền cứu mạng từ bộ phận cấp cứu .
Bạn cần đăng nhập để bình luận