Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 252


“Nếu như quá vất vả không muốn bận rộn thì cứ nói với anh một tiếng. " Hứa Cảnh lại nhắc nhở nói.
Hứa Cảnh nghĩ đến các bất động sản nhiều như lông trâu của Hứa gia liền cảm thấy đau đầu, tổ tông của Hứa gia có sở thích tích trữ rất kỳ quái đối với bất động sản, bọn họ thích tích trữ đất, sự ỷ lại đối với bất động sản đất đạt tới một loại trình độ gần như si mê. Đến trong tay thế hệ bọn họ, càng là bất động sản rải rác khắp nơi trên thế giới.
Đây chính là một món nợ rối mù không dễ xử lý, bỏ qua thì tiếc, sửa sang lại khổ muốn chết.
Lúc trước Hứa Yểu thừa kế hơn một trăm tòa nhà, bởi vì ông cụ Hứa giới hạn số lượng hơn một trăm tòa nhà cho cô, Hứa Yểu vì muốn có tài sản lớn nhất, tất cả chọn lựa đều là bất động sản Hải Thành, Kinh Thị, Thâm Thành, hoặc là khu phong cảnh ven biển, bất động sản ở các thành phố hạng hai phát triển bình thường Hứa Yểu liền nhịn đau bỏ qua.
Mà hiện tại không giống với lúc trước, trong tay cô không có nhưng trong Hứa gia lại có!
Vốn dĩ bất động sản của cô ở Kinh Thị, cho dù cho thuê toàn bộ cũng không chơi lại được môi giới bất động sản, nhưng có những lời này của Hứa Cảnh, không nói vượt qua môi giới bất động sản, nhưng số lượng đánh ngang tay vẫn có tỷ lệ rất lớn.
Thật sự là thiếu cái gì thì có người đưa cái đó, đang ngủ gà ngủ gật Hứa Cảnh liền đưa gối đầu.
Hứa Yểu rất vui vẻ, dứt khoát bảo Lục Dã đi điều tra tư liệu về bất động sản của Hứa gia, từ hôm nay trở đi Hứa cho thuê sẽ làm một trận lớn, để cho tất cả khách thuê trong thiên hạ được ở một căn phòng trong vui sướng, tốt nhất là cuốn c.h.ế.t những người môi giới bất động sản kia.
"Vị hôn phu, nhà anh cũng có rất nhiều bất động sản đúng không?" Hứa Yểu bất thình lình hỏi.
Quý Chính Khanh đột nhiên bị điểm danh: "... Cũng được, chắc không nhiều bằng Hứa gia.”
Hứa Cảnh đặt cặp công văn của anh xuống, hời hợt cười nói: "Chính Khanh vẫn luôn rất khiêm tốn.”
Quý Chính Khanh: "......"
Hạ Phàm ở sau lưng không nhịn được mà xem náo nhiệt rồi cười trộm, Quý tổng cả ngày giả bộ gà mờ không biết chơi mạt chược lén tráo bài, báo ứng đến rồi.
Hứa Yểu vỗ vỗ vai Quý Chính Khanh, nhận lấy máy tính bảng chuyên dụng từ tay Lục Dã nói: "Quý tổng đừng để ở trong lòng, vừa rồi tôi chỉ thuận miệng hỏi thử, không có ý gì khác.”
Quý Chính Khanh nhìn thấy Hứa Yểu ngồi một ổ trên sô pha, hăng hái bừng bừng quét bất động sản nhà mình, đầu óc không khống chế được mà nhanh chóng vận hành.
Hứa Yểu có thể cảm thấy ông xã không đáng tin bằng anh ruột có huyết thống hay không?
Quý Chính Khanh vẫn rất tán thành một đạo lý, người nhà dựa vào một sợi dây liên kết không thể chặt đứt, mà bạn bè người yêu cần cảm giác nghi thức nhất định để duy trì.
Hạ Phàm thấy rất hưng phấn, chỉ cần bất động sản trong tay tiểu thư Yểu Yểu càng ngày càng nhiều, những nhân viên dưới tay như bọn họ sẽ có việc làm, có việc làm thì có tiền lương. Mấu chốt là làm công dưới tay Hứa Yểu, vĩnh viễn không cần lo lắng.
Đặc biệt là dựa theo hiểu biết của hắn đối với ông chủ cũ Quý tổng, cho dù trước khi kết hôn vị này không giao quyền cho thuê bất động sản trong nhà cho Hứa Yểu, thì sau khi kết hôn nhất định cũng sẽ cho, cả đời hắn cũng không cần sợ bị thất nghiệp.
“Bất động sản của Hứa gia trong nước thật đúng là rất nhiều." Hứa Yểu nhanh chóng lật tài liệu trên máy tính bảng, nhịn không được cảm thán sâu sắc.
Chỉ là bất động sản Hứa gia ở Kinh Thị, những thứ trong tay cô thừa kế vào lúc trước kia cũng vẻn vẹn chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
"Lục Dã, Hạ Phàm, ngày mai tổ chức một cuộc họp trực tuyến thảo luận thử đi, như vậy xem ra đoàn đội cho thuê với nhân số hai ba trăm người vẫn là quá ít, cần tăng thêm nhân thủ."
Tiểu Lục nhìn thấy một màn như vậy thanh âm đều là run rẩy: [Kí chủ, cô.... Có phải cô không chỉ bôn ba vì bất động sản của mình, về sau còn muốn bôn ba vì bất động sản của gia tộc?]
Bạn cần đăng nhập để bình luận