Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 75: Bại sư tử lăng vân, tấn cấp hai mươi mạnh!

Chương 75: Đánh bại Sư Lăng Vân, tấn cấp top hai mươi!
Hôm sau, sáng sớm!
Hôm nay là vòng thứ hai của cuộc thi đấu thiên kiêu, tiến hành rút thăm cho vòng loại đối kháng.
Mỗi người sẽ thi đấu hai vòng, sau đó chọn ra hai mươi vị thiên kiêu tiến vào trận chung kết cuối cùng, tranh đoạt năm suất tham dự quý giá để tiến về hội võ ba mươi sáu quốc Càn Vực.
Khi Diệp Phong cùng Tô Thường Hi hai người tới đài chiến đấu thì đã xem như là tương đối trễ.
Hôm qua sau khi dự tiệc trở về, hắn đã luôn ở trong phòng thử luyện chế đan dược ngũ phẩm, bây giờ hắn đã có phần nào chắc chắn.
Hắn dự định hôm nay sau khi thi đấu xong hai trận, sẽ đi thử lại một phen.
Rất nhanh, đã đến giờ bắt đầu vòng thứ hai của cuộc thi đấu thiên kiêu.
“Mời tám mươi vị tuyển thủ dự thi lên đài rút thăm.”
Giọng nói cao vút của nam tử hoàng thất vang lên, sau đó tám mươi vị tuyển thủ dự thi lần lượt lên đài rút thăm.
Mỗi người đều sẽ rút được một mã số, sau đó căn cứ vào số thứ tự để tiến hành đối chiến.
Diệp Phong rút được số một, điều này có nghĩa là hắn sẽ đối chiến cùng tuyển thủ số tám mươi.
“Hi Nhi, ngươi rút được số mấy?” Diệp Phong quay đầu hỏi.
Hắn cũng không muốn chiến đấu với nữ nhân của mình, vả lại hôm qua Tô Thường Hi đã thuận lợi đột phá đến Thiên Vũ cảnh cấp bảy.
Nếu thật sự giao đấu, xác suất chiến thắng của hắn là cực kỳ nhỏ.
“Số mười!” Tô Thường Hi giơ ra số thăm nàng rút được.
“Vậy thì tốt rồi, thế thì trận đấu đầu tiên chúng ta sẽ không đụng phải nhau.” Diệp Phong thở phào một hơi, Tô Thường Hi cũng có chút may mắn, nàng cũng không hy vọng gặp phải Diệp Phong.
“Mời tuyển thủ số một và số tám mươi lên đài.” Giọng của nam tử hoàng thất vang lên trên chiến đài.
Diệp Phong và tuyển thủ số tám mươi đồng thời bước lên đài chiến đấu.
Khi Diệp Phong nhìn thấy tuyển thủ số tám mươi là ai, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười đầy thú vị.
Tuyển thủ số tám mươi chính là Tề Bằng, người đã giao đấu với hắn hôm qua.
Sắc mặt Tề Bằng lúc này khó coi đến cực điểm, hắn lại gặp phải Diệp Phong.
Vết thương mà Diệp Phong gây ra cho hắn hôm qua vẫn chưa hoàn toàn lành hẳn, bây giờ làm sao hắn có thể là đối thủ của Diệp Phong.
“Ta nhận thua!” Tề Bằng còn chưa đợi nam tử hoàng thất tuyên bố bắt đầu chiến đấu, đã nói ra quyết định khiến mọi người phải mở rộng tầm mắt này.
Những thiên kiêu hôm qua tham gia yến hội tại Thánh Thiên Phong lúc này cũng có thể hiểu được, hôm qua Tề Bằng đã bại thê thảm như vậy, hôm nay tái đấu cũng chỉ là tự rước lấy nhục.
“Không đánh thì ngươi đi xuống đi.” Diệp Phong nhíu mày, lạnh giọng quát.
Hắn cũng không ngờ Tề Bằng này lại không có chút cốt khí nào như vậy.
Tề Bằng cắn răng, cúi đầu, đi xuống khỏi đài chiến đấu.
Dưới đài, thứ chào đón hắn là sự thờ ơ và chế nhạo của đám đông.
Nam tử hoàng thất thất vọng liếc nhìn Tề Bằng, sau đó tuyên bố Diệp Phong thắng.
Thời gian trôi qua, từng tuyển thủ trong top tám mươi bước lên đài chiến đấu, triển khai những trận chiến đấu kịch liệt.
Tô Thường Hi và Thánh Quang Điệp cả hai đều dựa vào thực lực cường đại để chiến thắng đối thủ của mình.
Đặc biệt là sau khi Tô Thường Hi thể hiện ra tu vi Thiên Vũ cảnh cấp bảy, đối thủ của nàng trực tiếp tuyệt vọng, đám người xem cũng chìm trong vẻ kinh sợ.
Sau đó, truyền nhân Quỷ Kiếm là Kiếm Thất Thương và Vệ Khôn đều không ngoài dự đoán tiến vào top bốn mươi.
Tề Thiên Thắng cũng thuận lợi đánh bại đối thủ, có điều tu vi của hắn vẫn như trước, là Thiên Vũ cảnh cấp bảy đỉnh phong.
Buổi sáng trôi qua, bốn mươi trận đấu đều đã kết thúc.
Những người tấn cấp vào top bốn mươi lại rút thăm lần nữa.
Lần này Diệp Phong vẫn rút được số một như cũ.
Mà đối thủ lần này của hắn, chính là đệ tử mạnh nhất của Cuồng Sư Tông, Sư Lăng Vân.
Trên chiến đài, hai người nhìn nhau, trong mắt Diệp Phong hiện lên ánh sáng tự tin, ngược lại Sư Lăng Vân lại không có vẻ tự tin như vậy.
Tông chủ Cuồng Sư Tông là Sư Tâm Tuyệt cũng đang nhìn chằm chằm vào từng nhất cử nhất động trên lôi đài.
Cuồng Sư Tông của hắn không thể giống như Âm Sát Tông, bị loại sớm như vậy, ngay cả trận chung kết cũng không vào được.
“Chiến đấu bắt đầu.” Theo tiếng ra lệnh của nam tử hoàng thất, khí tức trong cơ thể hai người đồng thời bộc phát.
Diệp Phong tay cầm cự kiếm, lao nhanh về phía trước, từng đạo kiếm khí sắc bén khuấy động quanh người hắn.
Hắn tung ra một kiếm, kiếm khí sôi trào, ngọn lửa nóng rực trên thân kiếm càng lan tràn ra.
Sư Lăng Vân gầm lên một tiếng sư hống, phát ra từng đợt cuồng sư sóng âm, đối chọi trực diện với kiếm khí sôi trào và ngọn lửa lan tràn.
Cả hai giằng co, trên chiến đài vang lên tiếng va chạm chói tai.
Ánh đỏ trong đáy mắt Diệp Phong bùng phát, cự kiếm xoay chuyển, kiếm quang rực lửa nở rộ trên chiến đài.
Kiếm quang rực lửa như nắng gắt, chói lòa lóa mắt, không thể ngăn cản.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, kiếm quang rực lửa phá vỡ tầng tầng sóng âm, một kiếm đẩy lui Sư Lăng Vân.
Sư Lăng Vân cúi đầu liếc nhìn vết kiếm mờ nhạt trước ngực, máu trong người bắt đầu sôi trào, chiến ý ngút trời triệt để thức tỉnh.
Hắn không thể thua, hắn là vinh dự của Cuồng Sư Tông, hắn muốn thắng.
Dù đối thủ là Diệp Phong, người khiến hắn sinh lòng sợ hãi.
Chỉ cần có một tia cơ hội chiến thắng, hắn đều muốn chiến đấu đến giây phút cuối cùng.
“A a a, đánh nào!” Sư Lăng Vân ngửa mặt lên trời gào lớn, chiến ý ngập trời, như một con hùng sư thức tỉnh, bộc phát ra khí thế kinh khủng.
Một cây trường côn màu vàng xuất hiện trong tay, hắn huy động trường côn, một đạo kình khí màu vàng như mũi tên chói mắt bắn về phía Diệp Phong.
Diệp Phong thấy chiến ý đối phương khôi phục, cũng bắt đầu nghiêm túc.
Giữa lúc dậm chân lao tới, Sơn hà chi lực trong cơ thể hắn bắn ra, sau đó một kiếm chém xuống, đánh tan kình khí màu vàng.
Ngay sau đó!
Thân hình hai người giao nhau, cự kiếm và trường côn va chạm trên không, vang lên tiếng kim loại va chạm.
Rầm rầm rầm!
Hai người liên tục đối đầu, linh lực kinh khủng điên cuồng tàn phá trong lúc giao chiến, cự kiếm gào thét, trường côn vang rền, giống như một bản nhạc kim loại cuồng bạo.
Hai người không biết đã đối đầu bao nhiêu chiêu, khiến người dưới đài âm thầm kinh hãi.
Oanh!
Lại một tiếng nổ vang rung động, hai tay Sư Lăng Vân run lên, trường côn suýt nữa tuột khỏi tay, thân thể lập tức bị cự kiếm đánh bay ra ngoài.
“Khụ khụ!” Sư Lăng Vân lau vết máu nơi khóe miệng, chậm rãi đứng dậy.
“Kinh thiên nhất côn!” Sư Lăng Vân chống trường côn xuống đất, vô số kim quang điên cuồng hội tụ phía trên trường côn, giống như một cây Định Hải Thần Châm, tỏa ra hào quang cực kỳ chói lọi.
Theo việc hắn đột nhiên nhấc cây trường côn đang chống đất lên, một đạo kim quang sáng chói phóng thẳng lên trời.
Tiếp theo đó, cây trường côn ẩn chứa năng lượng ngập trời đột nhiên bổ về phía vị trí của Diệp Phong.
“Sơn hà Liệt Diễm Trảm!” Tay trái Diệp Phong vuốt thân kiếm, từng vệt lửa hừng hực bùng lên, hắn dậm mạnh chân phải về phía trước, một luồng sơn hà đại thế tuôn ra.
Sơn hà chi lực và hỏa diễm chi lực giao hòa lẫn nhau, dung hợp trên mũi kiếm thành một đạo kiếm mang kinh thiên.
“Trảm!” Theo tiếng của Diệp Phong, Sơn Hà Trọng Kiếm được vung lên ngang nhiên, một đạo kiếm mang hai màu đón lấy cây gậy kinh khủng kia.
Oanh!
Đài chiến đấu vang rền, mặt đất rung lắc, vô số mảnh đá vụn văng ra tứ phía từ tâm vụ nổ.
Sóng năng lượng khủng bố quét sạch bốn phía không ngừng, tất cả mọi người trên ghế quan chiến đều bị ảnh hưởng.
Khi tiếng vang lắng xuống, Sư Lăng Vân ngã trên mặt đất không dậy nổi, chỉ còn cây trường côn sừng sững đứng đó.
Diệp Phong sắc mặt bình tĩnh, đứng đó cầm kiếm, mặt hướng về đám người, tuyên bố chiến thắng của mình.
“Diệp Phong, thắng, tiến vào top hai mươi!” Tiếng của nam tử hoàng thất vừa dứt, đã khiến các đệ tử Vân Hải Tông một phen sôi trào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận