Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 177: Cải tạo hư không chiến hạm!

Chương 177: Cải tạo Hư Không Chiến Hạm!
Sau khi từ biệt Ngọc Linh Lung, Diệp Phong đi tới đình viện nơi ở của hai người Hàn Vân Phi và Tước Dương Thiên.
"Hàn huynh, tu vi của ngươi đột phá chưa?"
Diệp Phong gõ cửa một cái, sau đó đẩy cửa phòng của Hàn Vân Phi ra.
Hàn Vân Phi thấy Diệp Phong đi vào, mở mắt ra, cười nói: "Mặc dù quá trình có chút gian nan, nhưng vẫn đột phá được rồi."
Theo lời hắn vừa dứt, khí tức Hoàng Võ cảnh nhất cấp trên người hắn phóng thích ra, đồng thời còn có cả tứ trọng phong chi ý chí và hoang chi ý chí.
Hiển nhiên việc đột phá cảnh giới khiến hắn có lĩnh ngộ sâu sắc hơn đối với lực lượng ý chí.
Lúc này, Tước Dương Thiên cũng từ phòng bên cạnh đi tới, trên người hắn cũng tản ra khí tức Hoàng Võ cảnh nhất cấp.
"Hàn Vân Phi, hai chúng ta tỷ thí một trận thế nào?"
Trong mắt Tước Dương Thiên hiện lên chiến ý sáng rực.
"Chẳng lẽ lại sợ ngươi."
Hàn Vân Phi cũng đang có ý này, hắn vừa đúng lúc muốn tìm một người để so tài một phen.
Hai người đi đến khu vực trung tâm đình viện, bắt đầu chiến đấu với nhau.
Diệp Phong hứng thú nhìn xem hai người so tài, hai người này sau khi đột phá tu vi, thực lực rõ ràng đã tăng lên rất nhiều.
Nhưng trong lúc hai người giao đấu, hắn rõ ràng cảm giác được thực lực của Hàn Vân Phi còn mạnh hơn Tước Dương Thiên một bậc.
Gia hỏa này sau khi đột phá đại cảnh giới Hoàng Võ cảnh, dường như đã có thể giao thủ với người Hoàng Võ cảnh nhị cấp.
"Không đánh nữa, không đánh nữa, ngươi tên biến thái này."
Tước Dương Thiên sau khi âm thầm chịu thiệt, liền trực tiếp nhận thua.
Hàn Vân Phi dường như vẫn chưa đánh đã nghiền, khóa chặt ánh mắt lên người Diệp Phong.
Diệp Phong nhận ra ánh mắt này, khóe miệng hơi co giật, thật sự muốn đánh thì hiện tại hắn đúng là không phải đối thủ của Hàn Vân Phi.
Gia hỏa này khác biệt với người Hoàng Võ cảnh nhất cấp bình thường.
"Khụ khụ, nếu ngươi cảm thấy chưa đánh đã nghiền, chín ngày sau có một trận tỷ thí đảm bảo ngươi đánh cho đã nghiền."
Diệp Phong tằng hắng một tiếng, nói lảng sang chuyện khác.
"Được rồi, đợi ngươi đột phá đến Vương Võ Cảnh rồi, nhất định phải tỷ thí với ta một trận."
Hàn Vân Phi cũng không dây dưa nhiều nữa.
"Tước Dương Thiên, lúc ta vừa tới đã gặp Thạch Diệu, kẻ bị ngươi đánh hôm qua. Hắn dẫn theo ca ca hắn là Thạch Lâm, nói muốn ngươi quỳ xuống xin lỗi."
"Nhưng bây giờ hai kẻ này đều bị ta đuổi khỏi Tứ Hải Thương Hội rồi. Hai người nhà Thạch gia này có lẽ sẽ đến La Sát thương hội. Sau này nếu gặp lại bọn chúng thì phải làm thế nào không cần ta nói nữa chứ."
Trong mắt Diệp Phong chứa đựng hàn quang, giọng nói mang theo một tia lạnh lẽo.
"Thạch Lâm đúng không, đợi tiểu gia ta gặp được nhất định sẽ cho gia hỏa này biết cái giá của việc ăn nói hàm hồ."
Tước Dương Thiên híp mắt lại, ghi nhớ cái tên này.
"Hàn huynh, đi thôi, trước tiên ta sẽ dạy ngươi cách cải tạo Hư Không Chiến Hạm."
Diệp Phong dẫn Hàn Vân Phi vào phòng, tiếp theo bọn họ sẽ rất bận rộn.
Còn Tước Dương Thiên thì một mình trở về phòng, tự mình tu luyện.
Hai canh giờ sau, Ngọc Linh Lung mang đến năm chiếc Hư Không Chiến Hạm tới phòng hai người.
"Tiểu nam nhân, tỷ tỷ tạm thời chỉ có thể lấy được năm chiếc Hư Không Chiến Hạm thôi, số còn lại phải một ngày nữa mới có thể lấy ra được."
Ngọc Linh Lung đưa năm chiếc Hư Không Chiến Hạm cho Diệp Phong, ngay lúc nàng chuẩn bị rời đi thì bị Diệp Phong gọi lại.
"Linh Lung, chiếc Hư Không Chiến Hạm này của ta, ngươi cứ lấy đi tuyên truyền trước đi, nhưng đến lúc đó nhất định phải trả lại cho ta."
Diệp Phong trịnh trọng dặn dò.
Chiếc Hư Không Chiến Hạm này là do Thanh Mộng Diên tặng cho hắn lúc trước, vẫn khá có giá trị kỷ niệm.
Ngọc Linh Lung nhận lấy Hư Không Chiến Hạm, trong đôi mắt mê người hiện lên vẻ nghi ngờ.
Lời này của tiểu nam nhân nhà nàng sao nghe có chút ẩn ý sâu xa thế nhỉ.
"Tiểu nam nhân, chiếc Hư Không Chiến Hạm này không phải là tiểu tình nhân nào tặng cho ngươi đấy chứ.”
Khóe môi Ngọc Linh Lung nhếch lên một đường cong đầy trêu chọc.
Nàng thừa biết Diệp Phong ở Thánh Võ Quốc đã có bốn nữ nhân, tiểu gia hỏa này đến Bát Hoang rồi không biết lại đi 'hái hoa ngắt cỏ' ở đâu nữa.
"Khụ khụ, không có chuyện đó đâu."
Diệp Phong chột dạ dời mắt đi, Thanh Mộng Diên này mà là tiểu tình nhân của hắn thì tốt rồi.
Nhưng chuyện giữa hai người họ còn chưa đâu vào đâu cả.
"Ồ? Thật sao?" Ngọc Linh Lung cười nhạt một tiếng, không hỏi thêm gì nữa.
Vẻ mặt chột dạ kia của Diệp Phong đã khiến nàng có phán đoán trong lòng, đợi đến lúc ‘dạ thâm nhân tĩnh’, nàng phải hảo hảo tra hỏi một phen mới được.
Sau khi tiễn Ngọc Linh Lung đi, Diệp Phong mới thở phào một hơi, trực giác của nữ nhân này thật đáng sợ quá mà.
"Ngươi nhìn cái gì?"
Diệp Phong quay người lại thì phát hiện Hàn Vân Phi đang nhìn chằm chằm vào hắn.
"Dáng vẻ nói dối của ngươi chẳng chuyên nghiệp chút nào."
Hàn Vân Phi nghiêm túc nói.
Diệp Phong không khỏi im lặng, rõ ràng đến thế sao, ngay cả Hàn Vân Phi cũng nhìn ra rồi.
Nhưng hắn đường đường là một đại nam nhân, chẳng lẽ còn sợ tiểu yêu tinh Ngọc Linh Lung này hay sao.........
Những ngày tiếp theo, ban ngày Diệp Phong cùng Hàn Vân Phi cải tạo Hư Không Chiến Hạm, ban đêm thì cùng Ngọc Linh Lung 'giao lưu nghiên cứu thảo luận nhân sinh đại sự', thời gian trôi qua vô cùng phong phú.
Dưới sự nỗ lực chung của hắn và Hàn Vân Phi, ngày càng nhiều Hư Không Chiến Hạm được hai người cải tạo thành công.
Ban đầu Hàn Vân Phi cải tạo Hư Không Chiến Hạm chỉ là bất đắc dĩ, nhưng sau đó hắn phát hiện việc này giúp ích rất nhiều cho việc cảm ngộ hoang chi ý chí của mình, điều này khiến hắn lập tức trở nên vô cùng nhiệt tình.
Đồng thời, trong những ngày này, dưới sự tuyên truyền của Tứ Hải Thương Hội, Hư Không Chiến Hạm do Diệp Phong cải tạo đã gây ra chấn động không nhỏ tại Tứ Hải Thành và các khu vực lân cận.
Đặc biệt là Tứ Hải Thương Hội còn dẫn người đến vùng ven hoang bờ biển để tự mình thử nghiệm, khiến không ít người tận mắt chứng kiến dù không có linh thạch, Hư Không Chiến Hạm này vẫn có thể chạy, tốc độ không hề thua kém tốc độ của Hư Không Chiến Hạm nguyên bản.
Mà sau khi bỏ thêm linh thạch, tốc độ Hư Không Chiến Hạm tăng lên tới 30%, trực tiếp làm rung động không ít người có mặt.
Tứ Hải Thương Hội cũng tuyên bố ngay tại chỗ rằng sẽ tổ chức một buổi đấu giá quy mô lớn sau vài ngày nữa, và vật phẩm đấu giá chính là Hư Không Chiến Hạm đã được cải tạo này.
Đêm hôm đó, trong khuê phòng của Ngọc Linh Lung.
Đôi chân ngọc của Ngọc Linh Lung mang đôi vớ trắng mê người, thân thể ma quỷ mềm mại nằm nghiêng trên giường, một đôi bàn tay to đang nhẹ nhàng xoa bóp trên bờ vai ngọc ngà của nàng, chủ nhân đôi bàn tay to này tất nhiên là Diệp Phong.
"Tiểu nam nhân, ngày mai là đấu giá hội rồi, ngươi nói xem Hư Không Chiến Hạm ngươi cải tạo có thể bán đấu giá được bao nhiêu?"
Ngọc Linh Lung hưởng thụ sự mát xa của Diệp Phong, đôi môi đỏ mọng cất lên giọng nói quyến rũ.
"Vậy thì ta nào biết được, Hư Không Chiến Hạm bình thường đã trị giá ba trăm triệu linh thạch rồi, qua tay ta cải tạo thế này, ít nhất cũng phải bốn trăm triệu trở lên chứ."
Diệp Phong cũng lười nghĩ nhiều, dù sao thì buổi đấu giá ngày mai chắc chắn sẽ cực kỳ sôi động là được rồi.
"Tiểu nam nhân của ta ơi, ngươi vẫn đánh giá thấp Hư Không Chiến Hạm do ngươi cải tạo rồi, ta dám đảm bảo mỗi chiếc giá sẽ không thấp hơn năm trăm triệu linh thạch."
Ngọc Linh Lung khẽ cười nói: "Đúng rồi, ta còn có một tin tức, ngươi chắc chắn sẽ vô cùng hứng thú."
Bạn cần đăng nhập để bình luận