Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 282: Bình yên rút lui!

Chương 282: Bình yên rút lui!
“Diệp Phong, ngươi chết đi cho ta!” Tào Văn Bân một mình tìm tới Diệp Phong, không giết tiểu tử này, hắn khó nguôi hận trong lòng.
“Ha ha, Tào Văn Bân, đối thủ của ngươi là ta, để lão phu đến lĩnh giáo một chút ngươi, cái gọi là Bát Hoang người thứ nhất này.” Hoang Thiên Hữu đứng chắp tay, trong đầu hiện lên hình ảnh ngàn năm trước, đôi mắt già nua phóng ra sát cơ vô tận.
Theo tiếng nói của hắn rơi xuống, thân hình hai người quấn lấy nhau chiến đấu, bùng nổ ra đại chiến kinh thiên động địa.
Lão tổ đời trước của Thanh Long Môn là Thanh Dạ Hoa, cùng ba vị lão tổ còn lại của Hoang tộc, bốn người đều là cường giả thực lực Tôn Võ Cảnh cấp ba, bốn người bọn họ liên thủ, đánh cho hơn mười vị cường giả Tôn Võ Cảnh liên tục bại lui.
“Đậu xanh rau má, Hoang tộc này mạnh như vậy sao!” Thanh Hạo Không nhìn Hoang tộc đã chiếm ưu thế, vẻ mặt trợn mắt há mồm.
Hắn vốn còn muốn tìm lý do để đối phó người của Bạch Hổ Môn, hiện tại còn tìm lý do cái rắm, trực tiếp làm thôi.
“Trưởng lão Thanh Long Môn nghe lệnh, theo ta làm thịt người của Bạch Hổ Môn.” Dưới sự dẫn đầu của Thanh Hạo Không, cửu đại trưởng lão Thanh Long Môn lập tức gia nhập chiến trường, khiến cho người của Bạch Hổ Môn vốn đã ở thế yếu lại càng thêm đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
“Đều chết cho ta!” Diệp Phong cầm Hoang Lang Đao trong tay, giết vào chiến trường của những người Tông Võ cảnh.
Mặc dù trên chiến trường Tôn Võ Cảnh, Hoang tộc chiếm ưu thế, nhưng ở chiến trường Tông Võ Cảnh, Hoang tộc lại không chiếm được lợi thế gì, ngược lại còn có phần yếu thế.
Chẳng qua hiện tại có Diệp Phong và Không Gian Quy gia nhập, khí thế của người Hoang tộc lại tăng lên.
Diệp Phong đại đao múa cuồng loạn, lần lượt truy sát đám thanh niên nổi danh như Diêm Gia Tam Quỷ, Văn Gia Tứ Thánh, Vạn Gia Ngũ Kiệt.
“Phụ thân, cứu mạng!” “Trưởng lão, cứu mạng!” Thiên kiêu của các đại thế lực từng người phát ra tiếng cầu cứu tuyệt vọng, bọn hắn không ngờ rằng Diệp Phong thậm chí có thể chém giết cả cường giả Tông Võ cảnh cấp năm, điều này khiến bọn hắn sợ hãi không gì sánh được.
Cộng thêm Không Gian Quy cấp Tôn Võ Cảnh ở một bên trấn sát những cường giả Tông Võ cảnh còn lại, bọn hắn căn bản không nhìn thấy một chút hy vọng sống sót nào.
Nhưng những cường giả Tôn Võ Cảnh được gọi tên này hiện tại ngay cả bản thân còn khó bảo toàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hậu bối gia tộc từng người chết thảm.
Giờ phút này toàn bộ Thiên Hoang thành chìm vào hỗn loạn không gì sánh được, trên trăm cường giả Tôn Võ, hơn ngàn người Tông Võ đang tiến hành đại hỗn chiến, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.
“Cô cô, chúng ta cũng đi hỗ trợ đi.” Máu trong người Tước Dương Thiên sôi trào, cảnh tượng hoành tráng như vậy khiến hắn không kìm nén được kích động trong lòng.
“Người Chu Tước Môn, theo ta rút lui!” Tước Nguyệt Thiền ánh mắt bình tĩnh, không dẫn trưởng lão Chu Tước Môn gia nhập chiến đấu, ngược lại lựa chọn rời đi.
Trước khi đi, ánh mắt nàng liếc qua Võ Vân Quy đang kịch chiến, khóe môi nhếch lên một đường cong đầy ý vị thâm trường.
Sau đại chiến lần này, các thế lực như Huyền Võ Môn nhất định sẽ tìm kiếm những thế lực cường đại khác để đối kháng Hoang tộc.
Nàng bây giờ không ra tay, giữ thế trung lập, tự nhiên là để tìm một cơ hội tốt hơn.
Tước Dương Thiên nghe vậy cúi gằm đầu, bị người của Chu Tước Môn cưỡng ép mang đi.
Diệp Phong nhìn thấy Tước Nguyệt Thiền dẫn người rời đi, cũng không bất ngờ. Chu Tước Môn vốn không tranh giành quyền thế, nữ nhân Tước Nguyệt Thiền này lại càng khó đoán tâm tư, nàng làm ra bất kỳ hành động nào hắn cũng không thấy kỳ lạ.
Hắn tiếp tục tàn sát thiên kiêu của các đại thế lực và những người Tông Võ cảnh.
Hắn biết mặc dù hiện tại Hoang tộc chiếm ưu thế, nhưng cường giả còn lại của tứ đại gia tộc ở Tây Hoang chi địa có lẽ đã đang trên đường đến viện trợ.
Bất quá bọn hắn tạm thời chưa cần rút lui, thừa dịp bây giờ có ưu thế, giết thêm một vài cường giả Tôn Võ Cảnh, cũng có thể mở rộng chiến quả, chuẩn bị cho sau này.
“Chết! Chết! Chết!” Diệp Phong lại lần nữa tàn sát, đem Thất Quái còn lại của Bạch Hổ Môn toàn bộ chém giết, Tinh Viện - một trong Song Tử Tinh của Huyền Võ Môn - cũng chết trong tay hắn.
Hổ Sát Thiên và Võ Vân Quy bọn người dù phẫn nộ nhưng cũng bất lực, nhất là Hổ Sát Thiên, hắn không chỉ bị Hoang Thiên Tuyệt hoàn toàn kiềm chế, còn phải chứng kiến mấy vị trưởng lão Bạch Hổ Môn chết thảm.
Từ khi hắn trở thành môn chủ Bạch Hổ Môn, người nắm giữ Hoang Đỉnh, chưa từng biệt khuất như thế này bao giờ.
Rầm rầm rầm!
Trận đại chiến oanh động Bát Hoang này kéo dài nửa canh giờ mà vẫn tiếp diễn, tiếng nổ rung trời, tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng bao trùm toàn bộ Thiên Hoang thành.
“Nhanh, rút lui có trật tự.” Diệp Phong thấy thời gian cũng không còn sớm, ra lệnh cho người Tông Võ cảnh của Hoang tộc rút lui trước.
Cường giả Tông Võ cảnh của liên minh các đại thế lực căn bản không dám truy đuổi, nếu ai xông lên, tuyệt đối sẽ trở thành mục tiêu công kích hàng đầu của Diệp Phong và cường giả Tôn Võ Cảnh bên cạnh hắn ta.
“Nguyệt nhi, Yên nhi, đừng ham chiến.” Diệp Phong thấy người Tông Võ cảnh của Hoang tộc đã rút lui có trật tự xong, lại lần nữa hét lớn về phía chân trời.
“Lão già, nếu không phải Thiếu chủ có lệnh, hôm nay bản vương nhất định phải làm thịt hai người các ngươi.” Hạt Ánh Nguyệt thúc giục Đại Hoang Bia, mạnh mẽ đẩy lui hai đại gia chủ Vạn Tiêu Vũ và Diêm Tam Tư.
Hai người không truy kích, ánh mắt nhìn về phía Hạt Ánh Nguyệt tràn đầy kiêng kị.
Bây giờ cục diện chiến đấu của bọn hắn vốn đã ở thế yếu, tiếp tục truy kích sẽ chỉ khiến cường giả hai đại gia tộc của bọn hắn tử thương càng thêm thảm trọng.
Phải biết liên minh tạo thành từ chín đại thế lực của bọn hắn không đồng lòng như Hoang tộc, bảo bọn hắn đánh thuận gió thì được, chứ bây giờ đang yếu thế thế này, ai sẽ liều mạng ngăn cản người của Hoang tộc chứ.
Hoang Ỷ Yên thúc giục Cửu Hoang Cung lại bắn ra một tiễn nữa, rồi cũng rút khỏi chiến đấu.
Gia chủ Văn gia là Văn Thiên Thành vung Huyền Hoang Phiến, ngăn lại mũi tên này xong thì đứng yên tại chỗ.
Hoang Thiên Tuyệt, Hoang Thiên Cơ, Thanh Hạo Không mấy người cũng bắt đầu rời khỏi chiến trường, không còn ham chiến.
“Đuổi theo! Mau đuổi theo! Viện binh của chúng ta sắp đến rồi!” Tào Văn Bân nhìn Diệp Phong bình yên rời đi, tức giận gầm lên.
Nhưng đáp lại sự phẫn nộ của hắn lại là ánh mắt lạnh nhạt của cường giả các thế lực khác.
“Tào Văn Bân, ta hỏi ngươi, lời Diệp Phong nói là thật hay không?” Vạn Tiêu Vũ trợn mắt nhìn, cơn tức trong lòng hắn không có chỗ trút, giờ phút này toàn bộ bộc phát lên người Tào Văn Bân.
Tào Gia này vậy mà lại bày ra một trận pháp lợi dụng các đại thế lực chúng ta để cường hóa thực lực của chính Tào Gia.
“Diệp Phong đó là nói bậy, hắn đang chia rẽ liên minh chúng ta.” Tào Văn Bân cứng miệng giải thích, tuyệt không thừa nhận.
“Ngươi nói láo! Lão tử đã nhận được tin tức, Tào gia các ngươi thật sự có năm vị lão tổ Tôn Võ Cảnh cấp bốn.” “Nếu lời Diệp Phong nói là giả, chỉ bằng thiên phú của mấy tên lão tổ phế vật Tào gia các ngươi kia, bọn hắn mà đều có thể tự mình đột phá được, lão tử vặn đầu xuống đưa cho ngươi đá như đá cầu.” Diêm Tam Tư vừa giận mắng, đồng thời trong lòng cũng kiêng kị Tào gia.
“Các vị, kẻ địch lớn nhất của chúng ta bây giờ là Hoang tộc, không nên nội chiến.” “Thực lực của Hoang tộc các vị cũng đã thấy, vượt ngoài dự liệu của chúng ta, cho nên chúng ta phải tiêu diệt Hoang tộc trước, rồi hãy nói chuyện khác.” Võ Vân Quy mở miệng hòa giải bầu không khí căng thẳng như giương cung bạt kiếm ở đây.
“Hừ, Hoang tộc hiện tại trốn về Đông Hoang chi địa, ẩn náu rồi, chúng ta căn bản không có cách nào đối phó Hoang tộc.” “Nếu chúng ta dốc toàn lực của tộc đi Đông Hoang chi địa vây quét Hoang tộc, lỡ như bị trộm mất nhà thì đúng là được không bù mất.” Diêm Tam Tư sắc mặt khó coi, hừ lạnh một tiếng.
“Không ổn, Huyền Võ Môn của ta nguy rồi!” Lúc này, sắc mặt Võ Vân Quy đột nhiên biến đổi, nhiều cường giả Hoang tộc như vậy quay về Đông Hoang chi địa, Huyền Võ Môn của hắn làm sao có thể chống đỡ nổi.
Hổ Sát Thiên, Xà Thiên Mặc, Lang Kinh Vân ba người đồng thời biến sắc.
Hoang tộc này nếu đi trộm nhà của bọn hắn, chẳng phải các lão tổ của bọn hắn đều xong đời hết sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận