Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 59: Điệp công tử thân phận!

Chương 59: Thân phận của Điệp công tử!
Thân thể Diệp Phong hơi lùi lại, một tấm Thiên Hỏa Phù lặng lẽ không tiếng động xuất hiện ở sau lưng hắn.
Đối mặt với người cấp sáu Thiên Vũ Cảnh, hắn tuyệt không phải là đối thủ, chỉ có thể sử dụng tấm Thiên Hỏa Phù này.
Nhưng Thiên Hỏa Phù có thể trọng thương người Vương Vũ Cảnh, uy lực sinh ra từ vụ nổ của nó không cách nào tưởng tượng được.
Nếu nổ tung trong ngôi chùa miếu không hoàn toàn rộng rãi này, tất cả mọi người sẽ nhận phải tác động không cách nào dự đoán được.
Nhưng chuyện đến nước này hắn cũng không có biện pháp nào khác.
Ngay lúc Diệp Phong muốn phóng thích linh lực, thúc đẩy Thiên Hỏa Phù, thì bên ngoài chùa miếu lại xuất hiện một luồng khí tức Thiên Vũ Cảnh cấp sáu.
Sự xuất hiện của người này khiến Diệp Phong vô cùng bất ngờ, dĩ nhiên lại là Điệp công tử.
“Ngươi cũng là Hoa Hồ Điệp à, bó tay chịu trói đi.” Khí tức Điệp công tử phun trào, cầm kiếm mà đứng.
“Mụ đàn bà chết tiệt, lão tử vốn định trước làm thịt hắn, nhưng ngươi đã không biết sống chết như vậy, vậy ta làm thịt ngươi trước.” Trên mặt Hoa Gia Lão Đại hiện ra một nét dữ tợn.
Việc Điệp công tử này nữ giả nam trang trong mắt hắn đơn giản là nực cười.
Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, hắn huy động đại đao, đánh về phía Điệp công tử.
Điệp công tử múa trường kiếm, kiếm pháp nhẹ nhàng phiêu dật, thân hình như Điệp Vũ, nhẹ nhàng khéo léo.
Keng keng keng!
Theo tiếng đao kiếm va chạm vang lên, hai người triển khai một trận chiến đấu ngang tài ngang sức.
Diệp Phong thấy hai người chiến đấu với nhau, cũng không lựa chọn rời đi ngay lập tức.
Dù sao đối phương tuy không phải trực tiếp đến giúp hắn nhưng cũng coi như đã giúp đỡ hắn, hắn cũng không thể cứ thế bỏ mặc đối phương.
Nhân lúc hai người đang chiến đấu, Diệp Phong lúc này mới có thời gian nhìn sang Viêm Ngọc Lân.
“Chất độc trong cơ thể ngươi vẫn chưa chặn lại được sao?” Diệp Phong cau mày hỏi.
Tên này lại trực tiếp bị một cây kim độc làm cho phế đi, điều này khiến hắn không nói nên lời.
“Độc này quá bá đạo, ta uống giải độc đan hiệu quả cũng không lớn lắm, ta phải dùng linh lực để áp chế, nếu không ta sẽ không qua khỏi.” Viêm Ngọc Lân cắn răng giải thích.
Giờ phút này hắn cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ, nếu không có sự trợ giúp của Diệp Phong, hôm nay hắn đã chết dưới tay tên hái hoa tặc rồi.
Nhìn thấy bộ dạng này của Viêm Ngọc Lân, Diệp Phong và Hỏa Thiên Nhi cũng lười nói lời châm chọc nữa.
Lúc này, Diệp Phong đi đến bên cạnh thi thể Phương Bình, nhìn thi thể đã bị độc làm cho thối rữa, dáng vẻ như đang suy nghĩ điều gì.
Sau đó hắn lại vơ vét toàn bộ nhẫn trữ vật của mấy người kia.
Trong nhẫn trữ vật của Hoa gia lão nhị, hắn phát hiện ra bí thuật Dịch Dung, cùng hơn mười cây ngân châm ẩn chứa kịch độc.
Làm xong tất cả những việc này, Diệp Phong lại đưa mắt nhìn trận chiến đấu của hai người ngoài cửa.
“Mụ đàn bà chết tiệt, ngươi rốt cuộc là ai?” Sau một hồi kịch chiến với Điệp công tử, trong mắt Hoa Gia Lão Đại tràn đầy vẻ kiêng kị, chính xác mà nói là vẻ e ngại.
Hắn và Điệp công tử tuy cùng là người Thiên Vũ Cảnh cấp sáu, nhưng đối phương bất luận là cường độ linh lực hay chiêu thức võ kỹ, đều mạnh hơn hắn đáng kể.
Cứ tiếp tục như vậy, hắn thua chắc.
Điệp công tử im lặng không nói, tiếp tục phát động thế công sắc bén.
“Mụ đàn bà chết tiệt, đây là ngươi ép ta.” Trong mắt Hoa Gia Lão Đại lóe lên vẻ điên cuồng, sau đó nuốt vào một viên Huyết Khí Đan.
Oành!
Trong chốc lát, khí tức Thiên Vũ Cảnh cấp bảy tỏa ra từ trên người Hoa Gia Lão Đại.
Sắc mặt Điệp công tử hơi thay đổi, trên mặt bắt đầu lộ vẻ ngưng trọng.
Trong lòng Diệp Phong cũng thầm kêu không ổn, viên Huyết Khí Đan này trước đây hắn từng dùng qua ở Vân Hải Sâm Lâm để cứu Tống Ngọc Đình.
Mặc dù tu vi chỉ tăng lên một cấp bậc, nhưng chiến lực thể hiện ra còn mạnh hơn thế một chút.
Hoa Gia Lão Đại với thực lực tăng lên vượt bậc đã triển khai thế công sắc bén.
Dưới sự công kích của hắn, Điệp công tử rõ ràng đã lộ ra dấu hiệu sắp thua.
“Mụ đàn bà chết tiệt, đi chết đi.” Sau khi Hoa Gia Lão Đại dùng một kiếm đánh bật Điệp công tử ra, lại lần nữa tung ra một chưởng bá đạo.
Điệp công tử cố hết sức ngăn cản, nhưng vẫn bị chưởng này đánh trọng thương.
Mái tóc vốn được búi gọn của nàng tung ra, để lộ một gương mặt thánh khiết nghiêng nước nghiêng thành.
Giờ phút này, khóe môi Điệp công tử rỉ máu, nàng một gối quỳ xuống đất, tay chống kiếm, trong miệng khe khẽ thở dài một tiếng.
Đối mặt với người Thiên Vũ Cảnh cấp bảy, nàng vẫn chưa phải là đối thủ.
Xem ra hôm nay nàng phải chết ở đây sao?
Hoa Gia Lão Đại cũng bị dung nhan tuyệt thế của Điệp công tử làm cho rung động.
Nhưng hắn vẫn rất nhanh lấy lại tinh thần, hắn phải giết chết tất cả những người có uy hiếp trước khi Huyết Khí Đan xuất hiện tác dụng phụ.
Ngay khi hắn lại lần nữa ngưng tụ một chưởng, định đánh về phía Điệp công tử, thì chợt phát hiện có mấy cây ngân châm từ bên cạnh bắn tới.
Keng keng!
Hoa Gia Lão Đại vung đao chặn lại, phát hiện những cây ngân châm này chính là do Diệp Phong phóng tới.
“Tiểu tử, ngươi thật sự chê mình chết chưa đủ nhanh đúng không.” Khóe miệng Hoa Gia Lão Đại nhếch lên một nụ cười lạnh.
Diệp Phong này bây giờ muốn thu hút sự chú ý của hắn, hắn lại không muốn để đối phương được như ý.
Chỉ cần hắn giết Điệp công tử trước, những người khác liền không đáng sợ nữa.
“Điệp công tử, ngươi gắng chống đỡ một lát, ta đi trước.” Diệp Phong thấy đối phương không hề bị lay động, liền một mình chạy ra khỏi phòng, thu hút ánh mắt của đối phương.
Điệp công tử biết Diệp Phong đang giúp nàng thu hút sự chú ý, chỉ là bây giờ nàng bị thương nghiêm trọng, căn bản không còn sức tái chiến.
“Ngu xuẩn, vừa rồi không chạy, bây giờ lại muốn chạy à?” Hoa Gia Lão Đại thấy Diệp Phong thật sự có ý định bỏ chạy, lập tức đuổi theo.
“Đi chết đi cho ta.” Diệp Phong thấy Hoa Gia Lão Đại đuổi theo, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng.
Chỉ thấy một tấm Thiên Hỏa Phù đã được kích hoạt bị ném ra từ tay Diệp Phong, bay về phía Hoa Gia Lão Đại đang đuổi theo ở đối diện.
Con ngươi Hoa Gia Lão Đại đột nhiên co rụt lại, đây là Linh Phù? Hơn nữa còn là Linh Phù khiến hắn cảm nhận được khí tức tử vong.
“Không!” Hoa Gia Lão Đại muốn chạy, nhưng đã không kịp nữa rồi.
Oành!
Theo một tiếng nổ cực lớn, ngọn lửa kinh hoàng điên cuồng tàn phá, sóng xung kích năng lượng vô tận lan tràn ra bốn phía, cả ngôi chùa miếu đều bị san thành bình địa.
Hoa Gia Lão Đại ở trung tâm vụ nổ ngay tại chỗ tan xương nát thịt, không còn hài cốt.
Hỏa Thiên Nhi và Viêm Ngọc Lân hai người lập tức hôn mê bất tỉnh.
Giữa sân chỉ còn Diệp Phong và Điệp công tử là còn ý thức, nhưng cả hai lúc này đều chịu ảnh hưởng của sóng xung kích, cũng bị thương không nhẹ.
Điệp công tử kinh ngạc nhìn về phía Diệp Phong, tên này lại có Linh Phù trong tay, hơn nữa còn là loại Linh Phù công kích ẩn chứa lực sát thương cực lớn.
Phải biết rằng dù nàng là công chúa nước Thánh Võ, cũng không thể nào có được loại Linh Phù uy lực cực lớn như trong tay Diệp Phong.
Chỉ vì Linh Phù cần được Linh Phù Sư chế tạo, mà trong nước Thánh Võ không có một vị Linh Phù Sư nào.
Sau khi thấy Hoa Gia Lão Đại bỏ mạng, Diệp Phong nuốt một viên đan dược chữa thương, đi về phía Hỏa Thiên Nhi đang hôn mê.
Trong số những người ở đây, Hỏa Thiên Nhi là người có thực lực yếu nhất, cũng không biết thương thế trong người nàng hiện tại ra sao.
Về phần thành chủ phu nhân, bà đã bị trận chiến của hai người lúc trước làm cho tỉnh giấc, chạy về nội thành gọi người rồi.
Vút!
Lúc này, một cây ngân châm bắn ra từ trong bóng tối với tốc độ cực nhanh.
“Cẩn thận!” Điệp công tử nhắc nhở.
Nhưng Diệp Phong bị thương không nhẹ căn bản không kịp phản ứng, cũng may vào thời khắc mấu chốt này, Điệp công tử ở bên cạnh đã đẩy Diệp Phong ra.
Nhưng cây ngân châm này lại vừa vặn đâm vào phía trên xương sườn bên phải của Điệp công tử.
“Hắc hắc, ta về đúng lúc lắm, Diệp Phong, ngươi không ngờ tới đúng không.” Phương Võ từ trong bóng tối chậm rãi bước ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận