Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 471: Dung rèn cửu hoang cung, cơ như yên chấn kinh!

Chương 471: Rèn Cửu Hoang Cung, Cơ Như Yên chấn kinh!
“Tâm động thì có ích lợi gì, phụ thân của ta đã sắp đặt cho ta việc thông gia gia tộc, ta đang sầu não đây.” Cơ Như Yên nhẹ nhàng thở dài, giữa hai hàng lông mày hiện ra một tia bất đắc dĩ.
“A? Phụ thân ngươi bảo ngươi thông gia với nhà nào?” Trong đôi mắt đẹp của Hoa Thanh Hà thoáng qua một tia hiếu kỳ.
Có thể kết thông gia với đế tộc Cơ gia, nghĩ đến ít nhất cũng phải là đế tộc.
“Còn có thể là ai, Đoan Mộc gia thôi.” Cơ Như Yên bất đắc dĩ thở dài.
Vừa nghĩ tới nàng sắp phải gả cho một người mình không thích, nàng liền không hiểu sao đau đầu.
Hoa Thanh Hà nghe vậy lộ ra vẻ chợt hiểu.
Tại Thiên Đế thành phụ cận này, ngoại trừ đế tộc Cơ gia cùng đế tộc Triệu gia, một đế tộc khác chính là Đoan Mộc gia.
Điểm khác biệt giữa Đoan Mộc gia và Triệu gia chính là, Đoan Mộc gia là thế gia luyện đan, trong tộc có không ít Đế phẩm luyện đan sư, có thể nói là rất có sức ảnh hưởng.
Hơn nữa lão tổ Đoan Mộc gia vào mấy năm trước, đã thu được đan phương Phá Đế Đan, luyện chế ra được Phá Đế Đan, lúc đó đã gây ra chấn động cực lớn.
Phải biết một viên Phá Đế Đan, có thể có bảy phần xác suất, trợ giúp một vị cường giả Thánh võ cảnh cấp 10 đỉnh phong trong đỉnh phong, cũng chính là cường giả nửa bước Đế cảnh, đột phá đến Đế Vũ Cảnh.
Vô số Thánh Chủ, trưởng lão của các thánh địa cổ xưa, vì cầu xin một viên Phá Đế Đan, có thể nói là phí hết tâm tư, tìm cách lấy lòng Đoan Mộc gia.
Điều này cũng khiến sức ảnh hưởng của Đoan Mộc gia ngày càng tăng lên, bây giờ đã trở thành thế gia có sức ảnh hưởng lớn nhất trong tam đại đế tộc.
“Hay là ngươi thử đi quyến rũ nam nhân của ta xem sao, để hắn làm tấm mộc cho ngươi?” Hoa Thanh Hà không đành lòng nhìn Cơ Như Yên phải gả cho một người mình không thích, chỉ có thể đưa ra ý kiến như vậy.
Phải biết nam nhân của nàng ưu tú như vậy, nói không chừng có thể khiến Cơ gia suy xét lại đối tượng thông gia.
“Thanh Hà tỷ, tỷ nói gì vậy?” Ánh mắt Cơ Như Yên đảo qua, đôi môi anh đào khẽ nhếch, ánh mắt nhìn về phía Hoa Thanh Hà lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi cũng đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn bảo Diệp Phong giả làm người yêu của ngươi một chút, giúp ngươi ngăn cản vụ thông gia này thôi.” Hoa Thanh Hà nháy mắt mấy cái, sau đó lại cười đầy ẩn ý nói: “Đương nhiên, nếu Như Yên muội muội bằng lòng, cũng có thể làm giả thành thật nha.” Trong lúc nói chuyện, ngón tay ngọc của nàng nâng chiếc cằm tinh mỹ bóng loáng của Cơ Như Yên lên, cười nói trêu ghẹo.
“Dù sao Như Yên muội muội xinh đẹp như vậy, chắc hẳn bất kỳ nam nhân nào cũng không thể từ chối, tên nam nhân xấu xa của ta kia, nói không chừng trong lòng đã sớm muốn chiếm hữu ngươi rồi.”
Cơ Như Yên nghe vậy có chút dao động, không phải nàng rung động nhiều với Diệp Phong, mà là việc dùng Diệp Phong để ngăn cản hôn sự với Đoan Mộc gia, có lẽ thật sự là một lựa chọn tốt.
“Thanh Hà tỷ, vậy phiền tỷ giúp ta nói chuyện với Diệp Phong.” Trong giọng nói của Cơ Như Yên mang theo một tia khẩn cầu.
Nàng cũng cho rằng nếu Diệp Phong thật sự có thiên phú trác tuyệt như Hoa Thanh Hà nói, không chừng có thể khiến phụ thân nàng thay đổi chủ ý.
“Như Yên muội muội, việc này tỷ tỷ không thể giúp được rồi, chỉ có thể dựa vào chính muội thôi.” Hoa Thanh Hà cũng không phải không muốn giúp, chỉ là làm vậy sẽ khiến Diệp Phong đắc tội với Đoan Mộc gia.
Nàng cũng không muốn vì lý do của mình mà đẩy Diệp Phong vào tình thế bất lợi, trừ phi nam nhân của nàng tự nguyện dính vào chuyện này.
“Được, để ta suy nghĩ kỹ hơn.” Cơ Như Yên mím đôi môi đỏ, chìm vào do dự.
Nàng cũng biết chuyện này sẽ đắc tội Đoan Mộc gia, nên cũng không ép buộc Hoa Thanh Hà phải giúp đỡ.
Chỉ là điều khiến nàng khổ tâm là, nàng chưa từng quyến rũ nam nhân bao giờ a.
Trước nay đều là nam nhân ái mộ nàng, còn nàng thì chẳng thèm để mắt tới.
Bây giờ bảo nàng đi quyến rũ nam nhân, thật sự là có chút làm khó nàng.
Ngay lúc Hoa Thanh Hà và Cơ Như Yên đang nói chuyện trong phòng, Diệp Phong đã đi tới căn phòng kế bên.
Sau một hồi cân nhắc, hắn cuối cùng vẫn quyết định dùng Nguyên thủy Thần thạch để rèn lại Cửu Hoang Cung một phen.
Sau khi quyết định, hắn ngồi xếp bằng trong phòng, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Nguyên thủy Thần thạch cùng Cửu Hoang Cung, nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Ông!
Một luồng hỏa diễm ẩn chứa nhiệt độ cực cao bùng lên trong lòng bàn tay Diệp Phong.
Sau đó, hắn đưa lòng bàn tay đang bốc lửa về phía Nguyên thủy Thần thạch trên đất, đột nhiên hút mạnh một cái.
Dưới sức mạnh hỏa diễm cường đại từ Hỏa diễm thần chủng trong cơ thể hắn thiêu đốt, Nguyên thủy Thần thạch bắt đầu chậm rãi biến dạng.
Diệp Phong thấy thời cơ đã chín muồi, liền bắt đầu sử dụng Dung Đoán Chi pháp mà Hiên Viên Nghê Thường truyền thụ, dần dần dung hợp Nguyên thủy Thần thạch và Cửu Hoang Cung lại với nhau.
Thời gian trôi qua, Nguyên thủy Thần thạch dần dần dung hợp làm một thể với Cửu Hoang Cung.
Ông!
Bỗng nhiên, một vầng hào quang sáng chói loé lên trong phòng, chỉ thấy xung quanh Cửu Hoang Cung lượn lờ thần quang màu Hắc Kim chói mắt.
Đúng lúc Diệp Phong đang vui mừng vì có được một kiện Cực phẩm Đế binh, cửa phòng hắn đột nhiên bị đẩy ra.
Diệp Phong dường như cảm nhận được điều gì, nhìn sang, phát hiện người vừa đến không phải Hoa Thanh Hà, mà là Cơ Như Yên.
Điều này khiến hắn không khỏi sững sờ, nữ nhân này chẳng lẽ đến tìm hắn sao?
“Như Yên cô nương, cô tìm ta có chuyện gì không?” Diệp Phong chủ động lên tiếng chào hỏi.
“Đây là... Đế binh!!!” Đôi mắt linh động của Cơ Như Yên nhìn chằm chằm không chớp vào Cửu Hoang Cung trong tay Diệp Phong, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn.
Phải biết mức độ quý giá của Đế binh còn hơn Đế phẩm đan dược rất nhiều.
Cho dù là Cơ gia bọn họ, cũng chỉ có số ít người mới sở hữu được một món Đế binh.
“Không tệ.” Diệp Phong gật đầu, thành thật đáp lại.
Nhưng câu trả lời của hắn vừa dứt, nữ nhân này đã đến trước mặt hắn.
Khoảng cách gần thế này khiến tim Diệp Phong đập hơi nhanh hơn.
Ngũ quan của Cơ Như Yên này hoàn mỹ không một tì vết, mỗi một đường nét đều tràn đầy thần vận.
Làn da càng trắng nõn mịn màng, phảng phất như búng ra nước.
“Diệp Phong, Đế binh này có thể cho ta xem một chút không?” Cơ Như Yên ngước mắt nhìn thẳng, bất chợt nở một nụ cười rung động lòng người.
“Có thể.” Diệp Phong gật đầu, đưa Cửu Hoang Cung cho Cơ Như Yên.
Nữ nhân này muốn xem thì cũng không sao, nhưng hắn luôn cảm thấy bộ dạng của đối phương như chưa từng trải sự đời.
Chẳng phải chỉ là một món Đế binh thôi sao, đường đường là người trong đế tộc, chắc chắn sẽ có.
Cơ Như Yên nhận lấy Cửu Hoang Cung, ngắm nhìn như thể đó là chí bảo.
Nàng không phải chưa từng thấy Đế binh, chỉ là cảm thấy Đế binh này cực kỳ đáng sợ, mạnh hơn không ít so với mấy món Hạ phẩm Đế binh của Cơ gia nàng.
Chẳng lẽ đây là một thanh Trung phẩm Đế binh?
Phải biết Trung phẩm Đế binh, chỉ có lão tổ Triệu gia mới có trong tay một thanh, còn Cơ gia và Đoan Mộc gia của nàng thì căn bản không có.
“Ể? Diệp Phong, Đế binh này là ngươi vừa mới rèn xong sao?” Cơ Như Yên phát hiện trên Cửu Hoang Cung này vẫn còn lưu lại khí tức rèn đúc chưa tiêu tán hết, không khỏi kinh hãi.
Diệp Phong này không chỉ sở hữu Đế binh, mà còn là một thợ rèn Đế binh.
Nếu là vậy, thì cũng quá kinh khủng rồi a.
“Ừm, xem như vậy đi.” Diệp Phong khiêm tốn đáp lại.
Nếu không có hắn, Cửu Hoang Cung này cũng không khôi phục được đến mức này.
Cơ Như Yên nghe được câu trả lời này, thân thể mềm mại hơi run lên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phong càng thêm tò mò và hứng thú.
Nàng nghi ngờ người tỷ tỷ tốt của mình có lẽ đã bị Diệp Phong lừa, Diệp Phong này rất có thể chính là Thần tử của Trung Châu thần điện.
...........................
Bạn cần đăng nhập để bình luận