Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 467: Đế tộc Triệu gia!

Chương 467: Đế tộc Triệu gia!
"Đi thôi."
Diệp Phong dắt tay ngọc của Hoa Thanh Hà, đi về phía quầy hàng cách đó không xa.
"Vị bằng hữu này, trên gian hàng của ta tất cả đều là đồ tốt, ngươi nhìn trúng loại nào, ta sẽ cho ngươi giá ưu đãi."
Người đàn ông có râu quai nón nhìn thấy hai người tới, lập tức nhiệt tình hô.
"Hà nhi, đã ngươi trở thành nữ nhân của ta, ta tự nhiên muốn mua cho ngươi một món lễ vật. Đồ vật trên gian hàng này, ngươi có nhìn trúng cái nào không?"
Diệp Phong sắc mặt bình tĩnh nói, ánh mắt hắn không cố ý chú ý đến viên Thần thạch nguyên thủy màu đen vàng kia.
Người đàn ông râu quai nón nhìn nữ tử bên cạnh Diệp Phong, trong lòng thầm nghĩ Diệp Phong thật có phúc.
Hắn mặc dù không thấy rõ dung mạo của nữ tử, nhưng xem khí chất và tư thái liền biết, nữ nhân này tám chín phần mười là một cực phẩm vưu vật.
"Thanh kiếm này bán thế nào?"
Hoa Thanh Hà chỉ vào một thanh trường kiếm màu xanh thẳm trong gian hàng.
"Vị tiên tử này thực sự có mắt nhìn tốt, kiếm này tên là Bích Thủy Thánh kiếm, là một thanh Thượng Phẩm Thánh kiếm, thập phần cường đại."
"Hơn nữa nó còn là bảo vật trấn gian hàng của ta, ta thấy nó và khí chất của tiên tử cũng hết sức xứng đôi."
Người đàn ông râu quai nón cười giải thích nói.
"Ừm, không tệ, ta vẫn khá là yêu thích."
Hoa Thanh Hà mấp máy đôi môi, làm ra bộ dáng yêu thích.
"Vị tiên tử này, ta thấy ngươi ưa thích thanh Bích Thủy Thánh kiếm này, ta cũng thật lòng muốn bán, ta liền bán ngươi 3 tỷ Linh Tinh."
Người đàn ông râu quai nón trong lòng khẽ động, đưa ra giá cả.
"Có chút đắt nha, ta xem thêm những vật khác một chút, đến lúc đó gộp lại cùng nhau cho một cái giá ưu đãi nhé."
Hoa Thanh Hà lông mày hơi nhíu, dường như có chút không vui.
"Dễ nói, dễ nói!"
Người đàn ông râu quai nón cười ngượng ngùng, cũng không xấu hổ.
Hoa Thanh Hà sau đó lại chọn thêm hai món đồ vật trong gian hàng, trong đó có cả viên Thần thạch nguyên thủy màu đen vàng kia.
"Vậy ba món đồ này đi, tổng cộng bao nhiêu?"
Hoa Thanh Hà mỉm cười, hỏi một cách bình thản.
"Hai món đồ chơi nhỏ này cũng không đáng tiền... Ba món đồ tổng cộng tính tiên tử 3 tỷ 100 triệu Linh Tinh nhé."
Người đàn ông râu quai nón ra giá nói.
Hắn dù cho bán 3 tỷ Linh Tinh, cũng có thể kiếm được không ít tiền.
Có điều nhìn nam tử này khí độ bất phàm, lại mua đồ trước mặt nữ nhân, hắn thế nào cũng muốn kiếm thêm một khoản.
"Được thôi."
Diệp Phong không cò kè mặc cả, trực tiếp đồng ý.
Viên Thần thạch nguyên thủy này, đừng nói 3 tỷ Linh Tinh, dù là 30 tỷ Linh Tinh, hắn cũng sẽ không chút do dự mua lấy.
Nếu không phải vì phòng ngừa chủ sạp này sinh nghi, hắn cũng sẽ không làm mấy trò vòng vo này.
Phải biết giá trị của một kiện cực phẩm Đế binh, không thể dùng Linh Tinh để đo lường.
Ngay lúc hắn chuẩn bị trả tiền, phía sau Diệp Phong và Hoa Thanh Hà vang lên giọng nói của một nam tử.
"Chờ đã, tảng đá kia, cho ta xem một chút."
Nghe thấy giọng nói này, Diệp Phong cau mày, bàn tay đang đưa nhẫn trữ vật ra liền dừng lại giữa không trung.
Hắn quay người nhìn lại, đi tới là một thanh niên nam tử vóc người cao lớn, thân hình thô kệch, cơ bắp cuồn cuộn.
Phía sau thanh niên nam tử này còn có hai cận vệ đi theo.
Hai tên hộ vệ này hành động nhất quán, ánh mắt sắc bén, khí tức ngưng thực.
"Vị công tử này, ngài nói là tảng đá kia?"
Người đàn ông râu quai nón nhìn khối đá màu đen vàng trong tay, hỏi.
Hắn lập tức nhìn ra thanh niên này bất phàm, nhất là hai vị hộ vệ phía sau, dường như là cường giả Đế Vũ Cảnh.
Phải biết tại Cổ Lão Thánh Địa, cường giả Đế Vũ Cảnh chính là tồn tại cấp bậc lão tổ.
Mà có thể dùng cường giả Đế Vũ Cảnh làm hộ vệ, chỉ sợ chỉ có người của Đế tộc.
"Đúng vậy, chính là tảng đá đó, lấy tới cho bản thiếu xem."
Triệu Hào sải bước vững chãi, đi tới trước quầy hàng.
Hắn liếc mắt nhìn hai người đang đứng trước gian hàng, bỗng nhiên chú ý tới Hoa Thanh Hà đang đeo mạng che mặt.
Hắn đánh giá từ trên xuống dưới một phen, phát hiện dáng người nữ nhân này quả thật là trước sau lồi lõm, cực kỳ đầy đặn.
Nhưng điều hắn quan tâm hơn bây giờ vẫn là khối đá màu đen vàng trong tay chủ quán, hắn cảm giác tảng đá kia dường như không phải phàm phẩm.
"Tảng đá kia chủ quán đã thỏa thuận xong với ta."
Diệp Phong híp mắt, người này thật đúng là ngáng đường.
"Ồ, chỉ là nói xong thôi, ngươi vẫn chưa mua mà."
Triệu Hào cười nhạo một tiếng, ra giá nói: "Bản công tử ra 1 tỷ Linh Tinh, mua riêng tảng đá này, thế nào?"
Trong lúc nói chuyện, hắn đưa mắt nhìn người đàn ông râu quai nón.
Người đàn ông râu quai nón nghe vậy ánh mắt khẽ động, viên đá màu đen vàng này xem ra hắn đã nhìn nhầm rồi.
"Tên ngu xuẩn này!"
Diệp Phong nhìn về phía Triệu Hào, thầm nghĩ trong lòng.
Người có thể bày sạp ở đây đều là người khôn khéo.
Cách làm của nam tử này không nghi ngờ gì là trực tiếp nói cho chủ quán biết tảng đá kia bất phàm.
Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể ra giá cạnh tranh.
"1 tỷ 100 triệu Linh Tinh."
Diệp Phong nhàn nhạt mở miệng.
"2 tỷ Linh Tinh."
Triệu Hào khinh thường liếc Diệp Phong, tên tiểu tử từ đâu ra, dám cùng hắn tranh đồ.
Phải biết hắn là người của Đế tộc Triệu gia, cha hắn là tộc trưởng Đế tộc Triệu gia.
Đừng nói 2 tỷ Linh Tinh, cho dù là 20 tỷ Linh Tinh, hắn đều có thể lấy ra được.
Sau một hồi đấu giá giữa Diệp Phong và Triệu Hào, giá của viên Thần thạch nguyên thủy đã tăng vọt lên 5 tỷ Linh Tinh, hơn nữa Diệp Phong vẫn còn tiếp tục tăng giá.
Lúc này, sắc mặt Triệu Hào đã có chút khó coi.
Để hắn bỏ ra 5 tỷ Linh Tinh này, hắn cũng cảm thấy hơi đau lòng.
Quan trọng nhất là hắn cũng không thể chắc chắn giá trị thật sự của viên đá màu đen vàng này là bao nhiêu, chỉ là mơ hồ cảm thấy nó có chút bất phàm mà thôi.
Nhưng đến bây giờ, đây không chỉ còn là vấn đề giá trị của tảng đá kia, mà đã liên quan đến thể diện của hắn.
Hắn đường đường là con trai của tộc trưởng Đế tộc, nếu ngay cả một món đồ ở sạp hàng ven đường cũng bị người khác đoạt mất, chẳng phải sẽ bị người khác chê cười hay sao.
Hai tên hộ vệ sau lưng Triệu Hào cũng nhận ra tâm tư của thiếu chủ vào lúc này.
"Tiểu tử, thiếu chủ nhà ta là người của Đế tộc Triệu gia, ta khuyên ngươi không nên được voi đòi tiên."
Một vị hộ vệ bước ra một bước, uy áp Đế Vũ Cảnh nhất cấp từ trên người hắn lan tràn ra, bao phủ về phía Diệp Phong.
Diệp Phong mặt không đổi sắc, chỉ híp mắt lại, trong mắt lóe lên một tia khí lạnh.
Đế tộc Triệu gia thì thế nào, hắn cũng sẽ không e ngại lời uy hiếp này, viên Thần thạch nguyên thủy này, hắn chắc chắn phải có được.
Hoa Thanh Hà nghe vậy ngọc nhan hơi đổi, hiển nhiên là biết nội tình của Đế tộc Triệu gia.
Tại Thiên Đế thành phụ cận này, có tam đại Đế tộc thế gia uy danh hiển hách.
Cơ gia, gia tộc của hảo tỷ muội Cơ Như Yên của nàng, chính là một trong số đó.
Ngoài Cơ gia, chính là Đế tộc Triệu gia của người trước mắt này.
Đế tộc Triệu gia không chỉ có thực lực gia tộc hùng hậu, mà còn là một luyện khí thế gia.
Lão tổ Triệu gia đã từng luyện chế ra không ít Đế binh cường đại, uy danh truyền xa.
"Hai vị công tử, viên đá màu đen vàng này ta không bán nữa."
Lúc này, người đàn ông râu quai nón nghe được danh xưng Triệu gia, liền đem viên đá màu đen vàng trong tay thu vào nhẫn trữ vật.
Tảng đá có thể được luyện khí thế gia là Triệu gia để mắt tới, chỉ sợ giá trị của nó còn vượt xa 5 tỷ Linh Tinh.
Hắn muốn tìm người thẩm định lại cho kỹ.
"Hử? Đem tảng đá kia ra đây cho bản công tử, hôm nay ngươi không bán cũng phải bán."
Triệu Hào sắc mặt trầm xuống, uy hiếp nói.
Đồ vật mà Triệu gia hắn nhìn trúng, dù phải trắng trợn cướp đoạt cũng phải lấy được.
"Vâng vâng vâng, vậy mời ngài và vị công tử này tiếp tục đấu giá ạ."
Người đàn ông râu quai nón biến sắc, hiển nhiên là vô cùng e ngại Đế tộc Triệu gia.
Hắn tình nguyện chịu thiệt một chút, cũng không muốn bị người Triệu gia trả thù.
"Ồ, bản công tử bây giờ đổi ý rồi."
Triệu Hào cười nhạo một tiếng, nhìn về phía Diệp Phong, cười lạnh nói: "Tiểu tử, dám tranh đồ với bản công tử, ngươi thật đúng là có bản lĩnh."
Trong lúc nói chuyện, hắn lại đưa mắt nhìn sang Hoa Thanh Hà, nhìn dáng người trước sau lồi lõm, khêu gợi chết người kia, đáy mắt hắn hiện lên một tia dâm quang.
Chỉ riêng dáng người mê người của nữ nhân này, chơi đùa chắc cũng rất thú vị.
"Bản công tử bây giờ không chỉ muốn tảng đá kia, mà còn muốn đoạt cả nữ nhân bên cạnh ngươi về, hảo hảo 'chơi đùa'."
Bạn cần đăng nhập để bình luận