Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 403: Diễm ngàn thương mưu kế!

Chương 403: Mưu kế của Diễm Thiên Thương!
Ngày thứ hai!
Trải qua một đêm phong lưu, Diệp Phong đặc biệt thần thanh khí sảng.
Diễm Phi dựa vào trong ngực Diệp Phong, hưởng thụ lấy thời gian an tường.
Sau khi trải qua chuyện đêm qua, tâm tính nàng cũng phát sinh một chút chuyển biến, nhất là đối với chuyện nam nữ, trở nên càng ngày càng chủ động.
Nàng cũng là lần đầu tiên biết được, sau khi trở thành nữ nhân chân chính, hóa ra lại mỹ diệu như vậy.
Khó trách Thiên Nhi cuối cùng sẽ vui vẻ như vậy.
“Phi nhi, chỗ ta có chút Đan Phương, còn có một số luyện đan cổ tịch, trên đó ghi chép một vài tâm đắc về cách luyện chế đan dược tốt hơn, ngươi hãy mang những thứ này đi ban thưởng cho các trưởng lão kia đi.”
Diệp Phong vừa nói vừa lấy ra không ít đồ tốt từ trong nhẫn trữ vật.
Đây đều là những thứ hắn thu hoạch được từ tàng kinh các của Cửu công chúa trong Hoang Cổ di tích, hắn vẫn luôn chưa dùng tới, bây giờ vì giúp Diễm Phi đoạt được vị trí cung chủ, cũng coi như có chút tác dụng.
“Thiếu chủ, cái này...”
Diễm Phi nhìn những thứ Diệp Phong lấy ra, đôi mắt đẹp khẽ giật mình, đây đều là những vật giá trị liên thành.
Bất luận là Đan Phương hay luyện đan tâm đắc, đối với rất nhiều trưởng lão trong Đế Viêm Cung bọn hắn mà nói, đều là những thứ mà họ khao khát không gì sánh được.
“Không sao, những thứ này đối với ta đều vô dụng, chỗ này còn có mấy quyển Hỏa thuộc tính thánh giai công pháp, ngươi cũng đưa cho bọn hắn tu luyện đi.”
Diệp Phong không hề để ý, những thứ này để trong nhẫn trữ vật của hắn cũng chỉ lãng phí, không bằng phát huy một chút giá trị của chúng.
“Thiếu chủ, ngươi đối với ta tốt quá.”
Diễm Phi trong lòng xúc động, liền giãy giụa thân thể mềm mại trong ngực Diệp Phong.
Tỉ lệ ủng hộ nàng nhận được bây giờ đã gần ngang bằng Diễm Thiên Thương, lúc này nếu tung ra những đan phương và võ kỹ này, vậy sẽ là tuyệt sát.
Phải biết rằng, những trưởng lão nhận được Đan Phương và võ kỹ chắc chắn sẽ đi khoe khoang trước mặt các trưởng lão khác, đến lúc đó nội tâm của một số trưởng lão đang ủng hộ Diễm Thiên Thương sẽ dao động.
Thậm chí một số trưởng lão có lập trường không quá kiên định, nói không chừng sẽ chủ động ngả về phía Diễm Phi, khi đó vị trí cung chủ của nàng có thể nói là hoàn toàn vững chắc.
“Phi nhi, ngươi đây là đang câu dẫn ta à.”
Diệp Phong phát giác được Diễm Phi đang như mỹ nữ rắn trườn mình trong ngực hắn, nội tâm không khỏi lại lần nữa xao động.
Yêu tinh này thật sự là mê người.
“Thiếu chủ, Phi nhi chính là đang câu dẫn ngươi.”
Trong đôi mắt mê người của Diễm Phi ngập tràn xuân quang, nàng phả ra một luồng hơi thở nóng ấm, hương thơm ngát xộc vào chóp mũi Diệp Phong.
Sau đó nàng chủ động nằm lên trên người Diệp Phong, bắt đầu lấy lòng người đàn ông khiến nàng động tình.
Diệp Phong sao có thể để nữ nhân này chiếm thế thượng phong, hắn lật người một cái, bắt đầu "hảo hảo giáo dục" Diễm Phi.
Sau một canh giờ.
Diễm Phi cầm võ kỹ và Đan Phương do Diệp Phong ban thưởng, hài lòng rời khỏi Thánh Nữ Cung.
Có những thứ này từ Diệp Phong, nàng tin tưởng sẽ lại có một nhóm trưởng lão ngả về phía nàng...
Thời gian thoáng chốc, hai ngày trôi qua.
Trong hai ngày này, không ít trưởng lão bên trong Đế Viêm Cung đều nhận được võ kỹ và Đan Phương do Diễm Phi đưa tặng, điều này khiến không ít trưởng lão cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Diễm Phi vậy mà lại nỡ đem những vật trân quý như vậy ra chia sẻ với bọn họ, điều này khiến họ vừa cảm kích, vừa càng thêm kiên định muốn ủng hộ Diễm Phi trở thành cung chủ.
Mà chuyện này cũng nhanh chóng lan truyền trong giới trưởng lão Đế Viêm Cung, những trưởng lão ủng hộ Diễm Thiên Thương, sau khi biết chuyện này, đều vô cùng hâm mộ và ghen ghét.
Diễm Thiên Thương tự nhiên cũng biết được việc này thông qua các kênh tin tức khác nhau, khiến hắn triệt để ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
“Diễm Phi nữ nhân này, lại còn có chiêu này.”
Diễm Thiên Thương sắc mặt âm trầm nói.
Lúc hắn đang trầm tư, một bóng người cung kính đi vào cung điện, người tới chính là Khương Khải.
“Sư tôn, ngài tìm ta có chuyện gì?”
Trong mắt Khương Khải có chút nghi hoặc, không rõ Diễm Thiên Thương tìm hắn có chuyện gì.
“Đồ nhi, vi sư bây giờ gặp phải phiền phức, cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Trong mắt Diễm Thiên Thương hiện lên một tia u quang.
“Sư tôn, chỉ cần là việc đệ tử có thể giúp được, đệ tử nhất định sẽ dốc hết khả năng.”
Khương Khải càng thêm nghi hoặc, nhưng vì biểu thị lòng trung thành, chỉ có thể đáp lại như vậy.
“Rất tốt, mau ăn viên đan dược kia đi.”
Diễm Thiên Thương cười thần bí, lấy ra một viên đan dược từ trong nhẫn trữ vật, sau đó đưa tới trước mặt Khương Khải.
“Sư tôn, đây là đan dược gì?”
Khương Khải nhìn viên đan dược màu tím sẫm trước mặt, sắc mặt hơi khó coi.
Viên đan này tuy hắn chưa từng gặp qua, nhưng nhìn bề ngoài cũng biết không phải loại đan dược tốt lành gì.
“Ha ha, đây là một viên độc đan, vi sư muốn ngươi ăn nó, sau đó đi hãm hại Diệp Phong.”
Diễm Thiên Thương cười cười, giọng nói không hề có chút cảm xúc nào.
Nếu tên Diệp Phong này không ủng hộ hắn, vậy hắn sẽ hủy hoại đối phương.
“Sư tôn, cái này...”
Khương Khải nghe vậy biến sắc, trong lòng dâng lên cảm giác lạnh sống lưng.
Diễm Thiên Thương này lại muốn hắn uống thuốc độc để đi hãm hại Diệp Phong, mặc dù hắn cũng rất muốn Diệp Phong thân bại danh liệt, nhưng đánh cược bằng tính mạng của mình thì hắn tuyệt đối không thể chấp nhận.
“Sao thế? Ngươi không nguyện ý?”
Diễm Thiên Thương nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia hàn quang.
Chuyện trước đó Khương Khải bày mưu hại hắn lúc bái sư, hắn còn chưa tìm đối phương tính sổ đâu.
Bây giờ đến lúc hắn cần dùng tới đối phương, tên này lại còn muốn từ chối.
Tuy nhiên, để Khương Khải yên lòng, hắn liền trấn an: “Đồ nhi, ngươi yên tâm, độc đan này là do vi sư lấy ra, dĩ nhiên vi sư sẽ có thuốc giải.”
“Dù sao ngươi cũng là đồ nhi của ta, ta sao có thể để ngươi chết vô ích được.”
Khương Khải lộ vẻ do dự, nhưng sau đó cắn răng đáp ứng.
“Sư tôn, đệ tử nguyện ý.”
Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn đã cảm nhận rõ ràng một luồng sát ý thoáng qua rồi biến mất.
Phải biết trong cung điện này chỉ có hắn và Diễm Thiên Thương, luồng sát ý này rõ ràng là nhằm vào sự bất mãn đối với hắn.
Nếu hắn còn từ chối nữa, chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ.
Còn nếu nuốt viên đan dược để đi hãm hại Diệp Phong, hắn nói không chừng vẫn còn khả năng sống sót, thuận tiện có thể báo mối nhục mà Diệp Phong đã gây ra cho hắn.
“Rất tốt, vậy hãy uống nó đi.”
Ánh mắt Diễm Thiên Thương nhìn Khương Khải chằm chằm, giọng nói mang theo uy thế không cho phép cự tuyệt.
“Vâng, sư tôn!”
Khương Khải nhặt viên độc đan trên đất lên, một hơi nuốt vào bụng.
“Rất tốt, lại đây, vi sư dạy ngươi làm thế nào để hãm hại Diệp Phong.”
Khóe miệng Diễm Thiên Thương hơi nhếch lên, căn dặn Khương Khải.
Sau khi nghe xong lời căn dặn của Diễm Thiên Thương, Khương Khải liền rời khỏi cung điện.
Vì hắn không còn đường lui, vậy thì hãy để Diệp Phong thân bại danh liệt, chết không có chỗ chôn.
Diễm Thiên Thương nhìn bóng lưng Khương Khải rời đi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.
“Diệp Phong, ngươi muốn giúp Diễm Phi đoạt vị trí cung chủ của ta, vậy thì ta sẽ khiến ngươi phải chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận