Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 321: Quỷ dị hắc động!

Chương 321: Hắc động quỷ dị!
“Vương Lượng, nghỉ ngơi một chút rồi hẵng chiến đấu tiếp, không nên khinh địch.” Lúc này, Vương Hùng lên tiếng nhắc nhở.
Huyết Mộ Uyển này đã phái người này ra trận cuối cùng, tất nhiên phải có chỗ dựa nhất định.
Vương gia hắn không thể chủ quan vào thời khắc mấu chốt này được.
“Gia chủ, không sao, chỉ là một tên quáng nô mà thôi, đánh bại hắn dễ như trở bàn tay.” Trong mắt Vương Lượng tràn đầy vẻ tự tin.
“Nói nhảm xong chưa, nói xong rồi thì im miệng đi.” Diệp Phong dậm chân lao tới, thanh Hoang Lang 2000 trong tay chém xuống, trên lưỡi đao lạnh lẽo cuộn trào hơi lạnh vô tận.
Hắn sẽ không cho đối phương quá nhiều cơ hội nghỉ ngơi, thừa dịp đối phương trạng thái không tốt, trực tiếp đánh bại hắn.
“Hửm? Tông Võ Cảnh cấp sáu?” Nhìn thấy khí tức Diệp Phong bộc phát ra, trong mắt Vương Hùng hiện lên một tia kinh ngạc và nghi ngờ, Huyết Mộ Uyển này lại để một tiểu tử cảnh giới thấp như vậy ra sân, chẳng lẽ là hắn đã quá đa nghi?
“Ha!” Vương Lượng cười khẩy, hắn đâm một thương ra, định trêu đùa tiểu tử này một chút.
Khi thân hình hai người đến gần, đao thương chạm vào nhau, một tiếng kim loại va chạm vang lên trong sân, theo đó sắc mặt Vương Lượng hơi thay đổi.
Lực lượng truyền đến từ trường thương vậy mà không hề kém hơn hắn, thực lực của tiểu tử này hoàn toàn không đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Cười, cười cái đầu ngươi!” Trong con ngươi đen nhánh của Diệp Phong hiện lên một tia lửa giận, hắn muốn đem hết sự bất mãn đối với Huyết Mộ Uyển trút lên người này.
Hai tay hắn đột nhiên phát lực, đem toàn bộ lực lượng hai cánh tay quán chú vào thanh đao Hoang Lang, một luồng khí tức hoang dã cường thịnh tỏa ra, dường như có một con Hoang Lang giận dữ đang gầm thét.
Rống!
Hoang Lang lâm thế, trực đao mãnh kích! (Hoang Lang xuất hiện, lưỡi đao chém thẳng xuống mãnh liệt)
Sau một khắc!
Thân hình Vương Lượng bị một đao đánh bay trước ánh mắt của mọi người, khiến đám người con ngươi đột nhiên co rụt lại.
“Ngọa tào, lão tử không nhìn lầm đấy chứ, Diệp Phong mạnh như vậy sao?” Long Ngâm Hàn tròng mắt trừng lớn như chuông đồng, không nhịn được văng một câu tục.
Khóe môi Huyết Mộ Uyển nhếch lên một đường cong, xem ra phán đoán của nàng không sai, thực lực của tiểu tử này quả nhiên không đơn giản.
Ngược lại, sắc mặt Vương Hùng hơi trầm xuống, Huyết Mộ Uyển tìm đâu ra một tên gia hỏa quái dị như thế này.
“Tiểu tử đáng chết.” Vương Lượng thân hình nhanh chóng lùi lại, sắc mặt có vẻ hơi dữ tợn.
Hắn đường đường là thiên kiêu thứ hai của Vương gia, lại bị một tên quáng nô làm cho chật vật như thế, quả thực là sỉ nhục.
Ngay lúc hắn đang vô cùng phẫn nộ, Diệp Phong đã cầm đao đánh tới, trên lưỡi đao lạnh lẽo lóe lên ánh lửa chói mắt, giống như một vầng mặt trời rực rỡ, chiếu vào con ngươi Vương Lượng.
Vương Lượng trường thương quét ngang, mũi thương xé gió gào thét, múa ra một vùng thương ảnh tựa bão táp, lúc này mới đỡ được một đao.
Nhưng thế công của Diệp Phong lại liên miên không dứt, giống như Hoang Lang tàn bạo, mau lẹ hung mãnh, tàn nhẫn vô tình.
“Đáng chết!” Vương Lượng ngăn cản thế công hung mãnh của Diệp Phong, dần dần có chút lực bất tòng tâm.
Nếu không phải giờ phút này hắn không ở trạng thái đỉnh phong, sao lại chật vật như vậy, ngay cả sức phản kháng cũng không có, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Hắn biết rõ không thể tiếp tục như thế này nữa, tiếp tục phòng thủ sẽ chỉ khiến cơ hội chiến thắng của hắn càng thêm xa vời, chỉ có thể vận dụng át chủ bài, mau chóng kết thúc chiến đấu.
Trong chốc lát!
Một luồng ngọn lửa cực kỳ nóng bỏng bùng lên trên người Vương Lượng, khiến không ít người trong sân kinh hô.
“Ta dựa vào, đây là thiên địa linh hỏa, Vương Lượng này muốn phản kích rồi.” Tại Cửu U chi địa rộng lớn này, thiên địa linh hỏa cũng không hiếm thấy, nhưng đối với cường giả từ Võ Quân Cảnh trở lên mà nói, thiên địa linh vật bình thường cũng không tăng cường chiến lực của bọn hắn lên nhiều.
“Cút ngay cho ta!” Thương của Vương Lượng chấn động, toàn thân bị lực lượng ngọn lửa bao bọc, giống như một Hỏa Diễm Chiến Thần, mỗi thương quét ra đều mang theo ánh lửa nóng bỏng.
Diệp Phong vung đao chém mạnh, dưới một luồng lực va chạm mạnh mẽ, thân hình hai người đều lùi lại.
“Cửu kiếp lôi cương chỉ!” Đáy mắt Diệp Phong lóe lên ánh sét, trên lòng bàn tay trái của hắn hiện ra Lôi Linh.
Lực lượng sấm sét cuồng bạo bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, một ngón tay sấm sét khổng lồ hiện lên sau lưng hắn.
Theo hắn điểm một chỉ ra, lực lượng sấm sét kinh khủng chấn động hư không, xuyên thủng không gian, trấn sát về phía Vương Lượng.
“Hỏa Long gào thét!” Vương Lượng múa trường thương, lực lượng hỏa diễm vô tận gào thét lao ra như một con rồng lửa, đón lấy ngón tay sấm sét khổng lồ.
Oanh!
Nương theo một tiếng nổ kinh thiên động địa, ngón tay sấm sét khổng lồ xuyên qua Hỏa Long, sau đó điểm lên người Vương Lượng.
“Phốc!” Vương Lượng phun ra máu tươi, thân thể như bị trọng kích, ngã mềm trên mặt đất, hiển nhiên đã bị trọng thương.
“Ngọa tào, Diệp Phong thắng rồi.” Long Ngâm Hàn kích động hô lớn.
Hắn vốn cho rằng sau khi Vương Lượng vận dụng thiên địa linh hỏa, Diệp Phong sẽ gặp tai ương, không ngờ tên gia hỏa này vậy mà cũng có Lôi Linh, còn phản kích mạnh mẽ như vậy.
“Thằng ngu này, bảo hắn không nên khinh địch, kết quả vẫn thua.” Vương Hùng nhìn thấy thắng bại đã định, sắc mặt khó coi không gì sánh được.
Mỏ quặng Huyết gia sắp tới tay này, cứ như vậy trơ mắt nhìn nó bay mất.
“Vương Hùng, Vương Lượng thua rồi, ngươi có thể dẫn người đi được rồi.” Trong con ngươi yêu dị của Huyết Mộ Uyển lóe lên một tia vui mừng kinh ngạc.
Mỏ quặng Huyết gia của nàng tạm thời được bảo vệ rồi.
Nhưng nàng cũng thấy hứng thú với chiêu võ kỹ cuối cùng mà Diệp Phong sử dụng, uy lực của một chỉ kia quả thực phi phàm.
“Huyết Mộ Uyển, ngươi đừng đắc ý, mỏ quặng Huyết gia của ngươi, Vương gia ta sớm muộn gì cũng sẽ lấy được.” Vương Hùng mặt trầm như nước, mặc dù hôm nay kế hoạch dựa thế chiếm đoạt mỏ quặng Huyết gia của hắn đã thất bại, nhưng chỉ cần hắn và Thiên Long hoàng thất thuận lợi thông gia.
Đến lúc đó, mỏ quặng Huyết gia vẫn sẽ là vật trong bàn tay của Vương gia hắn.
Lời Vương Hùng vừa dứt, ngay lúc hắn định dẫn người rời đi, từ lòng đất bỗng truyền đến một tiếng gầm giận dữ kinh thiên.
Ầm ầm!
Mỏ quặng Huyết gia rung chuyển dữ dội theo cơn địa chấn.
Nhưng cường độ chấn động lần này mạnh hơn hẳn mấy lần trước cộng lại.
Mặt đất lập tức vỡ toang, trên mặt đất rộng lớn nứt ra một khe hở khổng lồ sâu không thấy đáy.
Vô số đá vụn rơi xuống đó, một số quáng nô không kịp phản ứng cũng bị rơi vào vực sâu dưới lòng đất.
Ngọc nhan Huyết Mộ Uyển bỗng nhiên biến sắc, cứ tiếp tục như thế này thì mỏ quặng Huyết gia của nàng sẽ không còn tồn tại nữa.
Diệp Phong lúc này không quản được nhiều như vậy, linh lực trong cơ thể hắn tuôn trào, đang định bay lên không trung thì chợt phát hiện từ dưới mặt đất truyền đến một lực hút cực mạnh.
Ánh mắt hắn nhìn xuống, chỉ thấy một hắc động cực lớn đang phóng ra một luồng lực lượng quỷ dị, thôn phệ mọi sự vật xung quanh.
“Đây là thứ quỷ gì.” Diệp Phong nhíu mày, phóng ra toàn lực để chống lại lực lượng quỷ dị kia, nhưng lực lượng của hắn trước mặt lực lượng quỷ dị này lại không có chút sức chống cự nào.
Chỉ vùng vẫy được một lát, hắn cũng giống như những người khác, bị hút vào bên trong hắc động quỷ dị này.
Vương Hùng, Huyết Mộ Uyển và những người khác đều không ngoại lệ, toàn bộ sinh linh gần đó đều không thoát khỏi vận mệnh bị hắc động thôn phệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận