Từ Hôn Sau, Sư Tỷ Chủ Động Muốn Cùng Ta Song Tu

Chương 69: Quỷ kiếm truyền nhân thực lực! Diệp gió độc chiến tam đại thiên vũ!

Chương 69: Thực lực của truyền nhân Quỷ Kiếm! Diệp Phong độc chiến ba đại Thiên Vũ!
Dưới sự nhìn chăm chú của mọi người, một nam tử hoàng thất bay lên không trung.
Đôi mắt sáng của hắn nhìn về đám người phía dưới, âm thanh trong trẻo vang vọng.
“Ta tuyên bố, Thiên Kiêu Đại Bỉ của Thánh Võ Quốc chính thức bắt đầu, hôm nay cử hành vòng tỷ thí thứ nhất.” “Quy tắc tỷ thí vòng thứ nhất là hỗn chiến nhiều người, tất cả người dự thi sẽ được chia làm tám tổ, người của mỗi tổ sẽ lần lượt lên đài hỗn chiến, cho đến khi tổ đó chỉ còn lại mười người cuối cùng thì trận đấu mới tính là kết thúc.” “Mỗi tổ lấy mười người, cuối cùng tổng cộng lấy tám mươi người tiến vào vòng tỷ thí thứ hai.” Theo giọng nói của nam tử hoàng thất vang lên, tất cả mọi người đều hiểu rõ quy tắc vòng thứ nhất.
Người dự thi đến đây tham gia thi đấu thiên kiêu, tổng cộng có đến vài trăm người, vòng thứ nhất đã muốn đào thải gần chín phần mười, chỉ lấy tám mươi người tiến vào vòng thứ hai.
Điều này khiến không ít người đều cảm nhận được áp lực.
Vòng thứ nhất không chỉ khảo nghiệm thực lực, mà còn ẩn chứa một chút vận may, trừ phi thực lực của ngươi đủ mạnh.
“Tốt, tiếp theo mời tất cả mọi người đi rút thăm.” Nghe thấy âm thanh này, Diệp Phong cùng Tô Thường Hi cùng nhau đứng dậy, đi đến khu vực rút thăm.
Sau một phút rút thăm, Diệp Phong rút được tổ hai, Tô Thường Hi rút được tổ ba.
“Những người rút được tổ thứ nhất, mời bước lên đài chiến đấu.” Âm thanh vang dội của nam tử hoàng thất lại vang lên, những người rút được tổ một lần lượt bước lên đài chiến đấu.
Gần trăm người bước lên đài chiến đấu, cho dù đài chiến đấu này vô cùng rộng lớn, trông vẫn có vẻ hơi chen chúc.
Ánh mắt Diệp Phong nhìn thấy hai bóng người trên đài chiến đấu này.
Thứ nhất là Thánh Quang Điệp, thứ hai là truyền nhân Quỷ Kiếm, Kiếm Bảy Thương.
Giờ phút này, ánh mắt của không ít người đều đổ dồn vào Kiếm Bảy Thương, người được vinh danh là thiên tài mạnh nhất trăm năm qua của Quỷ Kiếm Môn, không biết thực lực sẽ cỡ nào.
“Chiến đấu bắt đầu.” Theo giọng nói của nam tử hoàng thất vang lên, tất cả mọi người trên đài chiến đấu đều bộc phát khí tức.
“Thiên Vũ Cảnh... Cấp tám!” Nhìn khí tức tỏa ra từ Kiếm Bảy Thương, con ngươi của tất cả mọi người đều hơi co lại, kinh hãi đến nghẹn ngào.
Tề Thiên Thắng càng đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Kiếm Bảy Thương.
Hắn và đối phương được vinh danh là thiên kiêu mạnh nhất đương đại của Thánh Võ Quốc, vậy mà bây giờ đối phương lại đột phá trước hắn một bước.
Sắc mặt Diệp Phong giờ phút này cũng trở nên ngưng trọng, thực lực của Kiếm Bảy Thương này vẫn có chút nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nếu chỉ là Thiên Vũ Cảnh cấp bảy, hắn liều chết một trận, có lẽ còn có một tia cơ hội chiến thắng.
Nhưng đối mặt với Thiên Vũ Cảnh cấp tám, hiện tại hắn không có bất kỳ cơ hội nào.
Ngay lúc Diệp Phong đang nhìn chăm chú, trên đài chiến đấu, Kiếm Bảy Thương bỗng nhiên xuất thủ.
Hắn lấy ngón tay làm kiếm, kiếm khí ngập trời từ trên người hắn tỏa ra, bao phủ toàn bộ đài chiến đấu, đẩy lui tất cả mọi người ở gần đó.
Theo Kiếm Bảy Thương động thủ, trên đài chiến đấu diễn ra một trận chiến đấu kịch liệt, nhưng không một ai dám đến gần Kiếm Bảy Thương dù chỉ một bước.
Rầm rầm rầm!
Không biết qua bao lâu, trận hỗn chiến mới hoàn toàn kết thúc.
Thánh Quang Điệp dựa vào thực lực cường hãn Thiên Vũ Cảnh cấp sáu, không có gì bất ngờ xảy ra mà trụ lại trên đài chiến đấu.
Kiếm Bảy Thương thì từ đầu đến cuối đứng yên tại chỗ, dễ dàng giành được một trong mười suất đầu tiên.
Sau khi nhìn mười người vượt qua vòng loại bước xuống đài chiến đấu, nam tử hoàng thất liền tuyên bố người của tổ thứ hai lên đài.
“Hi Nhi, ta đi một lát rồi về.” Sau khi dặn dò Tô Thường Hi một tiếng, Diệp Phong bước lên đài chiến đấu.
Hắn bước lên đài chiến đấu, ánh mắt lập tức quét nhìn mọi người xung quanh, tìm kiếm đối thủ mạnh có thể có.
Nhưng điều làm hắn hơi thất vọng là, tổ này dường như không có một ai có thể uy hiếp được hắn.
Ngay lúc Diệp Phong đang nhìn về phía đám người, trên đài chiến đấu cũng có một người phát hiện ra bóng dáng Diệp Phong.
“Đại ca, chính là tiểu tử đó, hôm qua hắn đánh ta bị thương, hôm nay ngươi phải giúp ta đá hắn khỏi đài chiến đấu.” Người nói chuyện chính là Vương Hàn của Vương gia mà Diệp Phong đã gặp phải hôm qua khi đang dạo phố cùng Tống Ngọc Đình.
“Chính là hắn đúng không, yên tâm giao cho ta.” Vương Dương tự tin nói.
Hắn là cường giả Thiên Vũ Cảnh cấp năm, vẫn là có tư cách cuồng vọng.
Dù sao ngoại trừ hai yêu nghiệt là Kiếm Bảy Thương và Tề Thiên Thắng, trong lần thi đấu thiên kiêu này, số người có tu vi đạt tới Thiên Vũ Cảnh cấp sáu sẽ không vượt quá mười người.
Diệp Phong lúc này cũng chú ý tới Vương Hàn, và gã thanh niên có tướng mạo khá giống đứng bên cạnh hắn.
Nhưng hắn cũng không để trong lòng, nếu đối phương chủ động tìm đến, hắn không ngại là người đầu tiên đánh đối phương rơi đài.
“Chiến đấu bắt đầu.” Nam tử hoàng thất thấy mọi người trên đài chiến đấu đã chuẩn bị xong, liền hô bắt đầu.
Oanh!
Khí tức Thiên Vũ Cảnh cấp sáu của Diệp Phong bùng nổ, hắn còn chưa kịp chọn xem nên xuất thủ với ai, thì phiền phức đã tìm đến cửa.
“Làm nhục Vương gia ta, còn bắt nạt người của Vương gia ta, hôm nay ta muốn ngươi phải trả giá đắt.” Vương Dương lao đến vun vút, hai cây búa tạ đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, bổ mạnh về phía vị trí của Diệp Phong.
Diệp Phong cầm Sơn Hà Trọng Kiếm trong tay, cự kiếm vung lên, cắt qua không khí rít gào, đối đầu trực diện với cây búa lớn đang lao tới.
Oanh!
Cả hai va chạm, bắn ra tiếng vang ầm ầm.
Hai tay Vương Dương run lên, trong lòng thầm kinh ngạc, tiểu tử này có thể đánh bại đệ đệ của hắn, quả nhiên có chút thực lực.
“Oa nha nha, lại ăn một búa của ta đây.” Trên cây búa lớn của Vương Dương có Lôi Quang hiện lên, lực lượng lôi điện cuồng bạo kêu xèo xèo, dường như muốn xé toạc cả không khí xung quanh.
Hai tay hắn nắm chặt cây búa lớn, lực lượng toàn thân hội tụ vào hai cánh tay, mang theo uy thế không gì sánh được cùng thế sét đánh ngàn quân, ầm ầm bổ xuống.
Diệp Phong vung cự kiếm, lực lượng hỏa diễm gào thét theo đường kiếm triển khai, hóa thành một con gấu lửa khổng lồ, tung ra một đòn nặng nề tuyệt luân.
Oanh!
Tiếng nổ cực lớn vang vọng trên đài chiến đấu, chấn động khiến màng nhĩ của mọi người xung quanh đau nhói.
Dưới một kiếm ẩn chứa lực vạn quân này, thân hình Vương Dương lùi gấp về sau, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Diệp Phong, hiển nhiên đã bị luồng sức mạnh này làm cho chấn động.
Diệp Phong dậm chân đuổi theo, triển khai phản kích.
Kiếm khí lăng liệt tỏa ra trên cự kiếm, Diệp Phong như một mãnh hổ xuống núi, cự kiếm vung lên liên tục, công kích vô cùng cuồng bạo.
Vương Dương cắn răng ngăn cản, trong lòng đã có chút hối hận vì đã trêu chọc Diệp Phong.
Bởi vì cứ tiếp tục như thế này, hắn sẽ bị đối phương đánh văng khỏi đài chiến đấu, bị loại khỏi cuộc.
Phải biết rằng hắn được Vương gia đặt kỳ vọng rất cao, nếu bị đào thải ngay vòng thứ nhất thì thật mất mặt biết bao.
Đột nhiên!
Diệp Phong nhạy bén phát giác được sau lưng có hai luồng khí tức đang lao về phía hắn.
Sau khi đẩy lui Vương Dương, hắn dậm chân xuống đất, nhảy vọt lên, xoay nửa vòng trên không trung để tránh né cú đánh lén của hai người.
“Cuồng Sư Tông, Âm Sát Tông!” Diệp Phong nhìn trang phục trên người hai kẻ đó, lông mày hơi nhíu lại.
Hai người này đều là người tu vi Thiên Vũ Cảnh cấp năm, trong đó người của Âm Sát Tông chính là Lăng Tử Mặc, người đã đo được chỉ số chiến lực "89" tại cổng Thánh Võ Hoàng Thành.
“Lên đi, cùng nhau đối phó tiểu tử này.” Đệ tử Cuồng Sư Tông là Sư Thiên Thụy hét lớn một tiếng, hiển nhiên là muốn liên thủ với Vương Dương cùng đối phó Diệp Phong.
Vương Dương hơi sững người một chút rồi cũng phản ứng lại, thực lực của hai người này đều không kém hắn, nếu liên thủ thì vẫn có khả năng đánh bại được Diệp Phong.
Ở khu nghỉ ngơi, Tề Thiên Thắng thấy cảnh này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.
Đêm qua chính phụ thân hắn đã thuyết phục tông chủ của Cuồng Sư Tông và Âm Sát Tông, ra lệnh cho đệ tử tông môn hôm nay cùng liên thủ đối phó Diệp Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận